Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 372: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 34

Chương 372: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 34Chương 372: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 34
Nhưng mà cô đang ôm Tất Thiên Hữu dự là phải đổi thành đuổi gà lên giá.
"Viêm diễm-cầu lửa"
Thuật cầu lửa là cấp bậc thấp nhất trong ma chú hệ hỏa, là thuật có độ khó thấp nhất, chỉ cần là ma pháp sư hệ hỏa đều có thể thi triển ra, cả đêm qua Lăng Kiều cũng chỉ nghiên cứu tỉ mỉ cái ma chú này, dùng thành thạo nó và thử xem có thể để nguyên tố lửa gắn kết càng chặt chẽ hơn không.
"Òóoo"
Tất Thiên Hữu muốn giúp đỡ vợ mình, nén xong một hơi lớn, khạc ra quả cầu lửa lớn nhất mà đời này anh ta đã khạc.
Chỉ đáng tiếc uy lực của quả cầu lửa này rất bình thường, trôi chậm rì rì, chậm rì rì trong không khí, lúc đến trước mặt ông cụ, bụp một tiếng, rơi xuống đất trở thành một khối lửa nhỏ bắn tứ tung, có vài đốm lửa nhỏ bắn vào vạt áo của ông cụ kia, đốt thành những lỗ thủng li tỉ.
"Xì xì...
Thí sinh quan sát ở trên đều cười, tiếng cười to nhất là của người chủ sói tất phong bị thua kia.
Thú khế ước yếu ớt như vậy, không biết khế ước làm cái gì nữa, là để phụ trách làm trò cười cho bầu không khí sôi động lên hả?
Phải biết rằng một người ma pháp sư cả đời chỉ có thể có một thú khế ước, ma thú là vật kiêu ngạo, cho dù ma thú cấp bậc gì cũng sẽ không cho phép trong cơ thể của người khế ước có mùi của ma thú khác. Cô gái nhỏ kia cũng đói bụng ăn quàng quá đi, không thể bởi vì con gà này cùng thuộc tính hệ hỏa với cô bé mà khế ước với nó chứ.
Bọn họ không ngờ rằng con gà lửa đó không phải là thú khế ước của Lăng Kiều, bởi vì ma thú rất khó nuôi dưỡng mà tính tình lại kiêu căng, trừ khi có sự áp chế cân bằng của khế ước nếu không đối phương sẽ không nghe theo sự chỉ huy của loài người, con gà lửa đó cũng đang giúp cô gái nhỏ kia tấn công giáo viên phụ trách kiểm tra học sinh mới, không phải là thú khế ước thì có thể là cái gì được.
Amos nhìn quần áo của mình bị mấy đốm lửa đốt thành vài cái lỗ nhỏ, biểu cảm đã không bình tĩnh như thế nữa.
Cho dù bộ quần áo này của ông ấy rách tả tơi nhưng vải được dệt bằng sợi tơ do tằm băng cấp tám nhả ra. Bên trên có cả phù văn ông ấy vẽ nữa, có thể chặn được tất cả thế tiến công của ma đạo sư cấp bậc thấp hơn, bộ quần áo này đông ấm hạ mát, nước và lửa không thấm vào được, cho dù là ông ấy cũng rất quý trọng nó.
Nhưng mà bây giờ, bộ quần áo có tăng cường thêm phù văn này, thế mà lại bị mấy đốm lửa dường như chẳng hề có uy lực gì của con gà lửa kia đốt thủng rồi, quả nhiên chẳng lẽ cảm giác trước đây của ông ta là đúng à?
Biểu cảm trên mặt Amos không lộ rõ, tương tự sau khi quả cầu lửa mà Lăng Kiều phóng ra phân tán rải rác thì buổi kiểm tra của tốp này kết thúc.
"Những người thông qua đợt kiểm tra, Thiến Hi, Lộ Phỉ, những thí sinh còn lại đều không đạt tiêu chuẩn.
Thiến Hi là cô gái nhỏ có huyễn ảnh thú kia, mà Lộ Phỉ là tên của Lăng Kiều ở thế giới này. "Không thể nào."
Người chủ của sói tất phong đứng bật dậy, trên mặt lộ ra vẻ phẫn nộ.
Cậu ta tự nhận mình là người có biểu hiện tốt nhất ở toàn hội trường, cứ cho là cô bé nhỏ tên Thiến Hi kia do dùng huyễn ảnh thú cấp năm nên đè đầu cậu ta, nhưng mà cô gái nhỏ dùng con gà lửa ngay cả lửa cũng không biết phun như thế nào, có tư cách gì mà hơn cậu ta.
"Đây là lựa chọn của miện thượng Amos."
Cô gái dẫn bọn họ đến đây lạnh nhạt nói với cậu thiếu niên kia, tuy rằng cô ấy cũng không hiểu vì sao miện thượng Amos lại chọn một đứa trẻ mà độ thuần chất ma hạch chỉ có cấp hai, nhưng miện thượng là miện thượng, nếu như có thể đoán trúng được suy nghĩ của đối phương, cô ấy sẽ không dừng lại ở cấp bậc bây giờ lâu như thế.
"Miện, miện thượng."
Cậu thiếu niên kia nói lắp, phải biết rằng miện thượng là tôn xưng mà đại lục Ma Vũ dùng cho những người mạnh cấp bậc đạt từ ma đạo sư cấp thần và đại thánh võ đấu trở lên.
Đối với đa số người mà nói, kiểu người mạnh ở cấp độ này có thể cả đời bọn họ cũng không chắc có thể gặp được.
Đối với việc này cậu thiếu niên kia chẳng còn phản bác được gì nữa, cũng không dám phản bác đối phương ra quyết định sai, chỉ có thể căm hận liếc nhìn Lăng Kiều, không biết cô bé có điểm gì mà lọt vào mắt của miện thượng.
Lẽ nào bởi vì con gà của cô bé rất buồn cười sao?...
Bạn cần đăng nhập để bình luận