Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 304: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 8

Chương 304: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 8Chương 304: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 8
"Việc này... Vi thần tài sơ học thiển, cũng không dám đảm bảo, thái tử điện hạ còn nhỏ tuổi, sức đề kháng không bằng người trưởng thành, chỉ có điều xem mạch tượng hôm nay của thái tử, người đã bình phục rồi, còn về việc có tạo thành ảnh hưởng gì đối với thái tử điện hạ hay không thì còn phải chờ người chăm sóc bên cạnh thái tử hỏi người mấy vấn đề và đợi khảo chứng xong nữa."
Các thái y trong cung khi nói chuyện đều lưu lại vài phân sống, không dám nói điều gì quá chắc chắn.
Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi không quá hài lòng với câu trả lời này, chỉ có điều trong lòng mơ hồ nhận thấy, có lẽ vì hai điều kể trên nên Tráng Tráng nhà họ mới mất đi phần ký ức của kiếp trước.
Chỉ có điều cũng chẳng sao cả, dù có thế nào cậu vẫn là đứa con trai thân yêu của họ.
“Tráng Tráng ngoan, ba, phụ hoàng sẽ giúp con nhớ lại."
Lăng Quốc Đống cho đám thái y, cung nữ và thái giám lui ra ngoài hết, để họ sắc thuốc cho tiểu thái tử, chỉ để Vạn Kim Chi cùng với Hải công công và Lan cô cô ở lại.
Tiểu thái tử Lăng Tráng vừa kích động vừa sợ hãi nhìn phụ hoàng đang dịu dàng ôm lấy mình, đầu óc cậu bé mơ màng không rõ, vì sao mới ngủ có một đêm mà phụ hoàng lại đối xử với mình dịu dàng thế rồi.
Có phải giống với lời bảo phụ nói lúc trước, đến khi cậu đi học, phụ hoàng sẽ chú ý tới cậu.
Cậu bé nghiêng đầu suy nghĩ, hôm qua là sinh nhật sáu tuổi của cậu, hôm nay chính là cuộc sống mới của cậu, quả nhiên phụ hoàng bắt đầu chú ý tới cậu.
Cậu nhóc nhỏ nhắn vui đến mức mắt cong cong, mừng rỡ như chuột vớ được hũ gạo, vô cùng vui vẻ.
Vạn Kim Chi tự nhận bản thân là trụ cột gia đình, là người đứng đầu trong nhà, những lúc thế này cần phải bình tĩnh không thể mất hết lý trí mà khóc hu hu như đàn ông được.
Cô ấy mặt mày hòa hoãn, ưỡn ngực thẳng lưng, ngồi bên cạnh Tráng Tráng, học theo dáng dấp của Lăng Quốc Đống, nắm lấy tay con trai bảo bối, cố gắng đè nén sự xúc động muốn kéo cậu vào lòng.
Thái tử nhìn Vạn nương nương đang nắm tay mình, Vạn nương nương đáng sợ lắm, năm cậu bốn tuổi, cậu từng lén đến ngự hoa viên chơi, cậu thấy đại hoàng huynh đang chơi đá cầu thì không cẩn thận đá trái cầu văng trúng người Vạn nương nương, huynh ấy còn ỷ vào việc có Lưu nương nương chống lưng mà không chịu nhận sai rồi bị Vạn nương nương xốc cổ áo đặt trên đầu gối đánh mạnh vào mông, lúc ấy đại hoàng huynh khóc lóc thê thảm lắm.
Cậu vốn muốn dùng tay che mông mình lại nhưng tay trái và tay phải bị phụ hoàng và Vạn nương nương nắm trong tay, không còn tay che mông nữa.
Hải công công và Lan cô cô nhìn khung cảnh một nhà ba người "ấm áp'";hài hòa" này thì nhìn nhau cười.
Còn về việc hoàng thượng và Vạn nương nương thật sự đi đâu rồi thì mặc kệ họ.
"Hoàng thượng, Vạn quý phi, các công chúa điện hạ đang đứng ngoài đợi."
Chưởng sự công công tiến đến, ánh mắt nhịn không được mà liếc nhìn về phía Vạn quý phi đang ngồi trên long ỷ của hoàng thượng cùng với tiểu thái tử được hoàng thượng ôm trong lòng, cậu còn đang vui vẻ đùa nghịch cái ngọc bội được thắt ngang eo hoàng thượng.
Hướng gió trong cung này sợ là phải đổi chiều rồi.
"Truyên các công chúa vào đi." Trong trí nhớ của Lăng Quốc Đống, nguyên thân có tổng cộng bảy hoàng tử, năm công chúa, tuy là số lần nguyên thân vào hậu cung không nhiều nhưng mà không thể không nói chất lượng lại rất tốt, trừ những đứa không có cơ hội được ra đời hay chết yểu thì còn lại mười hai đứa con, dù có là ở thời đại nào thì cũng được coi là rất không tồi rồi.
Chỉ có điều tất cả những việc này đều không có liên quan gì đến Lăng Quốc Đống, may là vợ anh ta là một người hiểu lý lẽ, không vì tên nguyên thân cặn bã kia mà nghiêm khắc trừng phạt anh ta.
Năm vị công chúa của Yên Đế, mẹ đẻ của trưởng công chúa Yển Nguyệt là cung nữ thiếp thân của Yên Đế khi còn là hoàng tử, mặc dù có công sinh dưỡng hoàng tự nhưng vì lý do thân phận nên đến nay cô ta vẫn chỉ là một quý nhân nhỏ nhoi, trưởng công chúa được Hi tân ở cung Diên Hi nuôi dưỡng.
Nhị công chúa, Tam công chúa Chiêu Nguyệt và Nghênh Nguyệt là hai tỷ muội song sinh, mẹ đẻ là Tần Uyển, phụ thân cô ta là quan văn tam phẩm, bởi vì tính cách ôn hòa nên được hoàng đế rất sủng ái trong một khoảng thời gian, nhưng sau khi sinh được một cặp song sinh, cơ thể bị tổn thương thế nên hiện nay không thể nhận sủng nữa, nhưng tốt xấu gì cô ta cũng là một chủ tử có chức vị tân, không có tính uy hiếp, nuôi dưỡng hai cô con gái song sinh, ngày tháng trôi qua cũng coi như yên lành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận