Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 147: Bảo tàng Hạ triều

Chương 147: Bảo tàng Hạ triều

Cố Dương chợt nghĩ, đột nhiên hỏi: “Nhược Mai, có phải ngươi thích ta không?”

“Ngươi… ngươi nói bậy bạ gì đó?”

Từ Nhược Mai đỏ bừng cả mặt, mắc cỡ xoay người chạy đi.

“…”

Cố Dương đứng ở đó, ngẩng đầu lên nhìn trời, nghĩ đến sau khi rời khỏi Lưu gia thôn, những nữ nhân mà mình đã từng gặp như Tô Thanh Chỉ, Lăng Linh, Từ Nhược Mai, Sở Tích Nguyệt, Bùi Thiến Lan…

Sở Tích Nguyệt thì hắn không dám xác định, nhưng mấy người còn lại, hoặc ít hoặc nhiều đều có chút thiện cảm với hắn.

Hắn không nhịn được sờ mặt mình, lầm bầm nói: “Hóa ra ta có mị lực như vậy sao? Chẳng lẽ trước kia ở trái đất, mị lực của ta bị phong ấn sao?”



[Nạp tiền thành công, số dư trước mắt là sáu trăm mười vạn.]

Cố Dương nạp vào xong, xem thử số dư, trong lòng vui phơi phới, lúc nữa đổi thêm ngân phiếu hai trăm vạn lượng kia sẽ thành hơn tám trăm vạn.

Đến lúc đó, hắn có thể đột phá thẳng đến nhất phẩm đỉnh phong, cho dù là Thẩm Phá gia chủ Thẩm gia đến đây, hắn vẫn có lòng tin đánh được một trận.

[Có muốn sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao năm mươi vạn kim tiền.]

“Có.”

[Hai mươi hai tuổi, ngươi đã có tu vi nhất phẩm, trở thành đệ nhất Tiềm Long bảng, ngươi đánh bại Dịch Nhất đệ nhất Thiên Kiêu bảng, danh chấn thiên hạ.]

[Ngươi cứu mạng vương phi và thế tử của Tĩnh Hải vương, nhận được tình hữu nghị của Tĩnh Hải vương, các ngươi xưng huynh gọi đệ.]

[Thẩm Ngạo cường giả nhất phẩm của Thẩm gia xuất hiện, bị ngươi đánh chết tại chỗ.]

[Mấy ngày sau, khi Tĩnh Hải vương đang đột phá Thần Thông cảnh, một cường giả Pháp Lực cảnh đột nhiên tập kích, một đường kiếm quang từ trong thành bay tới chặn một đòn này. Đột nhiên, lại có một vị cường giả Kim Thân cảnh xông ra, đánh trọng thương Tĩnh Hải vương.]

[Sau đó, vị cường giả Kim Thân cảnh kia xuất hiện trước mặt ngươi, đánh ngươi chết tại chỗ, nghênh ngang rời đi. Ngươi hưởng thọ hai mươi hai tuổi.]

Tới rồi!

Cố Dương vốn đã chuẩn bị tâm lý, nhìn thấy khi Tĩnh Hải vương đột phá Thần Thông cảnh, lại xuất hiện ngoài ý muốn, trong lòng tuyệt đối không cảm thấy bất ngờ.

Vị cường giả Pháp Lực cảnh kia là người quen cũ, khi Tĩnh Hải vương đột phá Thần Thông cảnh, mỗi lần đều xuất hiện, sau đó sẽ bị vị Kiếm Thánh ở trong Tĩnh châu thành ngăn cản.

Vấn đề là vị Kim Thân cảnh kia là lần đầu tiên xuất hiện.

Nếu như hắn không đoán sai, có lẽ là người của Thẩm gia, bởi vì hắn giết Thẩm Ngạo, gây ra thay đổi.

Được đấy, Thẩm gia này đúng là không làm theo lẽ thông thường.

Theo lý thuyết, không phải sẽ phái Thẩm Phá hạng năm trên Nhất Phẩm bảng đến đây trước sao? Không ngờ một vị Thần Thông cảnh lại đến, thật sự không để lại chút đường sống nào mà.

Nhưng mà Cố Dương lại có một nghi hoặc, không phải nói Kiếm Thánh là vô địch dưới Bất Lậu cảnh sao? Vì sao vị ở Tĩnh châu này này lại sơ suất ngay thời khắc quan trọng như vậy, xuất hiện thêm một vị Kim Thân cảnh đã không ngăn được rồi?

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong số những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm hai mươi hai tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm hai mươi hai tuổi.]

[Ba, trí tuệ nhân sinh năm hai mươi hai tuổi.]

“Chọn điều hai.”

Lập tức, trong đầu Cố Dương xuất hiện thêm một đoạn ký ức cực kỳ ngắn ngủi. Đó là hình ảnh một quyền lớn ngay trước mắt không ngừng phóng đại, sau đó trước mắt hắn tối sầm, nên không biết gì cả.

“Thật đáng sợ!”

Từ trong đoạn ký ức này, cuối cùng hắn đã thấy được thực lực của cường giả Thần Thông cảnh, quả thật nghiền ép nhất phẩm. Hắn hiện giờ còn không có cả năng lực đánh trả.

Cố Dương không vội vã tiến hành mô phỏng tiếp, mà đang tự hỏi, nên thoát khỏi ngõ cụt trước mắt này như thế nào.



[…Lúc Tĩnh Hải vương đột phá Thần Thông cảnh, ngươi cầm lấy lệnh bài đến Ngõ Cổ Đông, tìm kiếm vị Kiếm Thánh kia che chở.]

[Bị hai vị Thần Thông cảnh vây công, Tĩnh Hải vương chết tại chỗ.]

[Nửa tháng sau, ngươi đi theo vị Kiếm Thánh kia, lên đường đến Thần Đô, tìm kiếm bảo tàng mấy trăm năm trước mà Hạ triều để lại.]

[Một tháng sau, trong một trận hỗn chiến tranh đoạt bản đồ bảo tàng, ngươi bị một vị cường giả Kim Thân cảnh đánh lén, chết tại chỗ, hưởng thọ hai mươi hai tuổi.]

Cố Dương xem đến cuối cùng, thở dài.

Đi theo vị Kiếm Thánh kia cũng không được, hắn phải đi tìm bảo tảng của Hạ triều gì kia, cuốn vào trong vũng nước xoáy như vậy, quá nguy hiểm.

Hắn biết Hạ triều, là một triều đại trước Tần triều, cách bây giờ đã một ngàn năm.

Dựa theo sổ sách ghi lại, đó là một triều đại cực kỳ cường thịnh, còn cường đại hơn cả Đại Tần và Đại Chu sau này.

Suốt cả Hạ triều, chỉ có một vị hoàng đế, đó là Hạ đế, cho đến khi hắn chết, Hạ triều cũng theo đó mà sụp đổ.

Vị Hạ đế này tại vị thời gian dài đến một ngàn năm, xuyên qua thời đại trung cổ.

Mặc dù trên sử sách chưa nói, nhưng vị Hạ đế này ít nhất cũng là cường giả Bất Lậu cảnh, nói không chừng còn là một vị Thiên Nhân.

Một vị hoàng đế vô cùng cường đại như vậy đã chết như thế nào, trên sử sách lại chỉ có suy đoán hàm hồ, ghi chép lại đơn giản mấy chữ: “Ngày nào đó, Hạ đế băng hà”.

Về phần Hạ triều, có rất nhiều truyền thuyết, sắc thái truyền kỳ lớn nhất trong đó chính là thanh kiếm của Hạ đế, tung tích của Nhân Hoàng kiếm.

Sau khi Hạ đế chết, thanh kiếm đại diện cho hoàng quyền của Hạ triều này lại không biết tung tích, cho đến nay vẫn không rõ tung tích.

Nghe nói, thanh Nhân Hoàng kiếm này đại diện cho pháp chế và số kiếp của Hạ triều, ai có thể đạt được nó thì có thể trở thành chủ nhân thiên hạ.

Ngoại trừ điều đó ra còn có đủ loại truyền thuyết về bảo tàng Hạ triều để lại.

Bảo tàng ở Thần Đô kia có thể khiến vị Kiếm Thánh ở Tĩnh châu thành động tâm, lai lịch nhất định không đơn giản.

Cuối cùng là vị Kim Thân cảnh đánh lén hắn, hơn phân nửa chính là người của Thẩm gia.

Đường đường một vị cường giả Thần Thông cảnh, lại đánh lén hắn một võ giả nhất phẩm, quá là không biết xấu hổ.

Loại người này cũng là nguy hiểm nhất.

Nhưng mấu chốt là ở thực lực của Cố Dương còn không bằng đối phương.

Vậy phải làm sao?

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm hai mươi hai tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm hai mươi hai tuổi.]

[Ba, trí tuệ nhân sinh năm hai mươi hai tuổi.]

Hắn hơi do dự, vẫn chọn điều hai.

Lập tức, trong đầu hắn xuất hiện thêm lượng lớn kiến thức và kinh nghiệm.

Ở trong mô phỏng, hắn theo vị Kiếm Thánh kia mấy tháng, quả nhiên đã nhận được không ít chỉ điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận