Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 415: Con sủng thú thứ hai

Chương 415: Con sủng thú thứ hai

Nếu như là thật, vậy thư để lại của thi thể kia rất có thể là sự thật.

Cố Dương đang nghĩ, chỉ thấy con quỷ vật kia giống như phát điên, tốc độ lại tăng lên.

Không chỉ có nó, bốn phương tám hướng đang có không ít quỷ vật du đãng, cả đám đều giống như thây ma ngửi được mùi máu tươi, điên cuồng bay về phía dưới lòng đất.

Thậm chí ở góc rẽ trước mặt còn xuất hiện một đám dơi hút máu.

Những con dơi hút máu này, mỗi một con đều có tu vi cấp Pháp Lực cảnh, một đám này có hai ba mươi con.

Ngay cả lão giả thần bí trước đó còn hơi kiêng kỵ loại quái vật này, cần hắn ra tay.

Đám dơi hút máu này, mỗi một con đều hai mắt đỏ bừng, điên cuồng đập cánh, từ trong không trung đánh thẳng về phía trước, gạt đống quỷ vật tốc độ chậm sang bên cạnh.

Không biết đám dơi hút máu này thuộc giống loài gì? Thậm chí còn không sợ cả quỷ vật.

“Nhiều năng lượng quá!”

Cố Dương cũng không nhịn được nữa, Phượng Vũ đao vung lên, chém về phía hai con quỷ vật gần nhất, nháy mắt khiến chúng nó tan thành mây khói.

Một nhóm lớn này, ở trong mắt hắn chính là năng lượng biết di chuyển.

[Nhận được năm điểm năng lượng, số điểm năng lượng hiện tại là bốn trăm chín mươi chín điểm.]

[Nhận được năm điểm năng lượng, số điểm năng lượng hiện tại là năm trăm lẻ bốn điểm.]

Hắn lập tức đã nhận được mười điểm năng lượng.

Tuy rằng giá trị thấp, nhưng số lượng lại nhiều.

Chỉ riêng một đám trước mắt này thôi, quỷ vật cấp Pháp Lực cảnh không dưới mười con, cấp Kim Thân cảnh càng nhiều hơn, còn có một đám dơi hút máu cấp Pháp Lực cảnh kia nữa.

Quỷ vật trong Hoàng Tuyền động thiên khiến tu sĩ nghe mà vỡ mật, sợ tránh không kịp, nhưng lại là một đám con mồi ngon đối với hắn.

Cố Dương thi triển thần uy, lao vào trong đám quỷ vật kia.

Mỗi một đao hạ xuống chắc chắn có một con quỷ vật bị giết.

Trước mắt không ngừng xuất hiện nhắc nhở, hắn còn không thèm xem.

Trong nháy mắt, hơn mười con quỷ vật ở xung quanh người hắn đều đã bị hắn quét sạch, chỉ còn lại đám dơi hút máu bay nhanh nhất kia.

Pháp lực của hắn cũng tiêu hao chừng một phần.

Nguyên khí trời đất ở Hoàng Tuyền động thiên có độc, pháp lực tiêu hao không cách nào bổ sung được, vấn đề này tương đối phiền toái.

Nhưng mà hắn lời hơn bảy mươi điểm, tương đương với 0.7 cường giả Bất Lậu cảnh.

Xét từ lợi ích thôi đã có thể nói là vô cùng có lời rồi.

Muốn giết một cường giả cấp Bất Lậu cảnh, pháp lực của bản thể hắn tiêu hao sạch cũng rất khó làm được, phải sử dụng hóa thân thần thú mới được.

Sau đó Cố Dương nhìn về phía đám dơi hút máu khó đối phó nhất kia.

Đám dơi hút máu kia giống như cảm ứng được nguy hiểm, thân thể màu đỏ sậm sáng lên, biến thành đỏ như máu, mỗi một con giống như đã nối lại với nhau, hình thành một đồ án kỳ dị.

“Vậy cũng được?”

Cố Dương hơi kinh ngạc, ba mươi con dơi hút máu Pháp Lực cảnh hợp thành một thể rồi sức mạnh cũng chồng lên một chỗ, mà loại sức mạnh kia đã vượt qua Bất Lậu cảnh.

Thảo nào ngay cả vị lão giả thần bí kia cũng sẽ kiêng kỵ chúng nó, lại còn có kiểu thần thông như vậy nữa.

Sức mạnh cường đại như vậy khiến Cố Dương cảm thấy khó giải quyết.

Cho dù hao hết pháp lực toàn thân cũng chưa chắc có thể đánh rụng chúng nó được, còn không bằng đi săn giết quỷ vật còn có lời hơn.

Một tiếng “ầm” vang lên, toàn bộ hang động giống như đang rung động.

Cách đó không xa, con quỷ vật cấp Bất Lậu cảnh kia đã đánh nhau với “Mộc Hoang đạo nhân”, tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt.

Cố Dương đang chuẩn bị thoát thân, hắn vừa nhúc nhích, đám dơi hút máu kia lại đuổi theo.

Ái chà, tính khí này còn rất nóng nữa.

Hắn định bỏ qua đối phương, nhưng người ta lại không định bỏ qua cho hắn, dáng vẻ còn đằng đằng sát khí.

“Đã như vậy, các ngươi chết cả đi!”

Một ánh lửa bay ra khỏi mi tâm của Cố Dương, nháy mắt đâm vào trong đám dơi hút máu, hóa thành một con Phượng Hoàng cả người cháy lửa, dưới ngọn lửa đốt cháy, mấy con dơi hút máu trong đó nhất thời hóa thành tro tàn.

Mới một chiêu, trận pháp do dơi hút máu hình thành nên đã bị phá, dễ rách giống như giấy vậy.

Những con dơi hút máu còn lại kinh hoảng chạy trốn, đương nhiên là con nào con nấy đều sợ mất mật.

Hóa thân Phượng Hoàng há miệng, phun ra một ngọn lửa, cuốn những con dơi hút máu đang chạy trốn vào trong đó, chúng nó còn chưa kịp kêu một tiếng đã bị đốt cháy hầu như không còn.

“Yếu như vậy?”

Cố Dương rất bất ngờ.

Lão giả thần bí kia đã nói Phượng Hoàng là khắc tinh của dơi hút máu, nhưng hắn thật sự không ngờ rằng dơi hút máu thoạt nhìn rất cường đại, nhưng ở trước mặt hóa thân Phượng Hoàng lại không chịu nổi một chiêu như thế.

Không đến hai chiêu đã diệt sạch rồi.

Trước mặt hắn không ngừng hiện lên nhắc nhở.

[Nhận được mười điểm năng lượng, số điểm năng lượng hiện tại là…]

Tổng cộng hai mươi bảy nhắc nhở, trong vài giây ngắn ngủi như vậy, hắn đã nhận được hai trăm bảy mươi điểm năng lượng, tương đương với giết chết hai mươi bảy cường giả cấp Bất Lậu cảnh.

Nhẹ nhàng như vậy quả thật giống như nhặt không.

Lần này thật sự phát tài rồi!

Lần trước đến đây, đám dơi hút máu mà hắn nhìn thấy ít nhất có trên trăm con.

Xử lý sạch tất cả chúng nó còn có hơn một ngàn điểm năng lượng nữa.

Cố Dương cảm thấy quyết định đến đây đánh quái thật sự rất anh minh.

Tuy rằng thế giới này vô cùng nguy hiểm, nhưng nếu có đủ thực lực rồi, tốc độ nhận được năng lượng còn nhanh hơn mấy thế giới động thiên khác nhiều.

“Vẫn còn một con.”

Cố Dương nhìn thấy một con cá lọt lưới, thu hóa thân Phượng Hoàng về, đuổi theo, đang định một đao làm thịt nó, đột nhiên nhận ra gì đó, ném một giám định thuật ra.

Pháp thuật này là pháp thuật mà ngự thú sư cần phải nắm giữ, gặp được sinh vật siêu phàm không biết có thể dùng pháp thuật này để giám bảo.

“Loại sinh vật siêu phàm Biên Bức không biết tên (biến dị thể), Quân Vương cấp, quần cư. Thiên phú một: Cắn nuốt, có thể cắn nuốt tất cả năng lượng. Thiên phú hai: Hợp thể, có thể hợp thể với đồng loại. Tiềm lực: Bá Chủ cấp.”

Thật sự có thể xem xét.

Cố Dương lập tức sinh lòng hứng thú, mở hệ thống ra, mở thử mô phỏng một lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận