Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 531: Còn có mười năm

Chương 531: Còn có mười năm

Đúng lúc này, bên cạnh hắn nhiều thêm một người mặc quần áo màu xanh, chính là viện trưởng.

Viện trưởng lúc này có vẻ mặt ngưng trọng đến cực điểm, cầm thanh kiếm trong tay, như gặp kẻ địch mạnh nhìn chăm chú vào vết máu trên bầu trời kia.

“Hả?”

Sâu trong lòng đất dưới hoàng cung, dưới Cửu Thần đỉnh, một thây khô chui ra khỏi trong đất, hai điểm tăm tối trong mắt sáng rực đến khiến cho người ta sợ hãi, nó ngẩng đầu nhìn chằm chằm lên trên, giống như có thể xuyên qua tầng bùn đất dày đến mấy ngàn mét nhìn thấu hiện tượng khác lạ trên bầu trời.

Thân thể của nó không kiềm chế được mà run run, một giọng nói sắc nhọn quanh quẩn trong cung điện, “Đến rồi, nó lại đến nữa…”

Sau đó nó lại chui vào dưới nền đất, biến mất không thấy gì nữa.

Toàn bộ trong địa cung chỉ còn lại yên tĩnh giống như chết.



Trong Hồng Lâu ở Thần Đô, tiểu nữ hài kia đang lau dọn cái bàn, trong miệng than thở, “Chào cũng không chào một tiếng đã rời đi, thằng cha này rất không lễ phép –”

Đột nhiên thân thể nàng run lên, toàn thân ngã trên mặt đất, ôm đầu, rúc ở đó run run, giống như gặp phải chuyện gì đó cực kỳ đáng sợ.

Trên khuôn mặt luôn luôn giống như giếng nước tĩnh lặng của nam tử áo trắng đang ngồi ở đó hiện lên vẻ khiếp sợ, đứng phắt lên, xuất hiện ở cửa, nhìn thấy vết máu trên bầu trời kia, sắc mặt khó coi đến cực điểm, trong miệng lẩm bẩm nói, “Làm sao có thể…”

Đúng lúc này, quyển sách đặt ở giữa trên giá sách kia rực sáng lên, sau đó trang sách lật qua, một cái tên bay ra từ trong đó, chính là hai chữ Cố Dương.

“Là hắn!”

Nam tử áo trắng thấy quyển sách đã một vạn năm rồi không mở ra thế mà lại lật ra, còn bay ra một cái tên, sắc mặt bỗng chốc thay đổi đến vô cùng xám tro.

Xong rồi…

Cuối cùng hắn đã biết xảy ra chuyện gì.

Cố Dương lại thành Nhân Tiên ở thế giới này!

Từ sau khi thiên đạo sụp đổ, một vạn năm đến nay, đây là lần thứ hai có người đột phá đến Nhân Tiên cảnh ở nhân gian.

Lần trước là tám ngàn năm trước.

Trên thực đó, khi thiên đạo sụp đổ còn có không ít tiên giai đại năng, dựa vào đủ loại thủ đoạn vẫn còn tồn tại. Số lượng đều không phải ít.

Nhưng mà sau khi người kia thành Nhân Tiên thì dẫn đến một hậu quả cực kỳ khủng bố, những tiên giai đại năng còn may mắn tồn tại được gần như đều chết trong trận đại kiếp nạn đó.

Trong trận đại kiếp nạn kia, Yêu tộc vốn là kẻ thù không đội trời chung và nhân loại hiếm thấy liên thủ với nhau, cùng chống chọi với kẻ địch mạnh, kết quả vẫn thua thất bại thảm hại.

Đến nước này nhân gian rơi vào thời đại u ám, truyền thừa tu hành gần như đoạn tuyệt.

Hiện giờ thế mà lại có người đột phá đến tiên giai ở nhân gian. Trên bầu trời lại xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ kia.

Khi người kia bước vào tiên giai vào tám ngàn năm trước cũng giống như hiện giờ, bầu trời trở nên đỏ sẫm như máu, ở chính giữa có một miệng vết thương thật lớn.

Nam tử áo trắng hơi mất hồn mất vía nhìn vết máu trên không trung, tinh khí thần toàn thân giống như bị rút sạch rồi, hóa thành một bức tượng.



… …

Bến Bắc hải, bên cạnh một khối nham thạch, một lão giả thân hình cao lớn ngẩng đầu lên nhìn vết máu kia, trong mắt mang theo dè chừng và sợ hãi thật sâu, hắn lui người sang bên cạnh nham thạch, giấu mình vào trong một bóng râm.

Cách đó không xa, một đám người phân tán bên bờ biển, tất cả đều nhìn chằm chằm lên bầu trời, trên mặt hơi kinh ngạc.

Những người này đều là người đến tham gia đại hội Dao Trì, tất cả đều là cường giả Bất Lậu cảnh.

Có lão tổ của chín gia tộc lớn trong thiên hạ, cũng có đệ tử của sáu đại phái, còn có một vài cao nhân lánh đời không ra. Thậm chí còn có cả cường giả dị tộc đến từ thảo nguyên và vùng đất biên giới.

Đây đều là những nhân vật cao nhất trên mảnh đại lục này.

Trong ngày thường, phần lớn thời gian những nhân vật này đều đang bế quan, hiếm khi rời đi, hiện giờ lại tề tụ ở bên cạnh bờ biển không biết tên này.

Rất nhiều người ở đây chỉ nghe đến tên hiệu, chưa từng gặp người. Một chuyến này là lần đầu tiên gặp mặt.

Tuy rằng chia ra mà đứng, nhưng lại có thể nhìn ra được rõ ràng bọn họ chia làm ba phe cánh.

Phe cánh có số lượng nhiều nhất chính là Đại Chu, người của chín gia tộc lớn trong thiên hạ có tám người đến đây, sáu đại phái có bảy người đến. Còn có năm vị cường giả danh tiếng không lộ.

Phe cánh thứ hai là Man tộc thảo nguyên, tổng cộng đến đây chín người, hình tượng của bọn họ tương đối đặc thù, tất cả đều có hình thể vĩ đại, để trần thân trên. Hoa văn trên da là đủ loại đồ án cổ quái.

Phương thức tu hành của Man tộc có khác biệt không nhỏ với Đại Chu, đồ án hoa văn ở trên người này gọi là đồ đằng, những người này được gọi là dũng sĩ đồ đằng.

Ở trên thảo nguyên chỉ có hán tử dũng mãnh nhất mới có tư cách trở thành dũng sĩ đồ đằng.

Phe cánh thứ ba có số lượng ít nhất, chỉ có năm vị. Hình tượng khác nhau.

Bọn họ đều đến từ nơi xa xôi. Có người đến từ bộ tộc miền núi trong rừng núi lớn phía Đông Nam.

Có người đến từ bộ tộc du mục ở sa mạc lớn phía Tây.

Còn có dân trên đảo đến từ hải đảo…

Thật sự là trời Nam đất Bắc, người ở đâu đều có, làm khó Dao Trì tiên cung có thể tìm được nhiều người đến như vậy.

Những cường giả Bất Lậu cảnh này xem như đứng trên đỉnh phong thế gian, cảm giác khi nhìn thấy vết máu trên bầu trời kia lại có chỗ khác nhau.

Bọn họ đều cảm giác được vết máu kia có một nguy hiểm khó hiểu, chỉ nhìn chằm chằm vào nó thôi đã có một cảm giác gần như nguyên thần muốn bị cắn nuốt.

Điều này khiến trong lòng bọn họ sinh ra một dự cảm không tốt.

Mà phản ứng của mỗi người đều không giống nhau, có người vẻ mặt đề phòng, có người vẻ mặt sợ hãi, cũng có người quỳ trên đất tại chỗ, dùng ngôn ngữ cổ quái để cầu nguyện…

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Đột nhiên có người phá vỡ yên tĩnh, hỏi vấn đề mà tất cả mọi người đều muốn biết.

“Bầu trời xuất hiện một vết máu, hình như ta đã nhìn thấy ở trên một điển tịch Thượng Cổ, đã từng thấy ghi chép lại tương tự. Máu nhiễm trời cao, là tai họa lớn hiện ra. Vào thời Thượng Cổ đã từng bùng nổ một trận đại kiếp nạn. Khiến Nhân tộc gần như bị diệt sạch vì nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận