Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 391: Lời thề khế ước

Chương 391: Lời thề khế ước

Hắn nheo mắt lại, bắn ra hai tia sáng nguy hiểm: “Thế nào, định cướp sao?”

“Công chúa, đừng mà!”

Cát Thụy Ti nóng nảy, vội vàng giữ chặt tay Y Phù, quát: “Đừng quên trước khi lên đường ngươi đã đáp ứng nữ vương bệ hạ như thế nào. Bây giờ ta ra lệnh cho ngươi, dừng lại!”

Y Phù gần như định bùng nổ, sau khi bị nàng quát thì cuối cùng đã khôi phục một chút lý trí, thở hổn hển, ấn ký trong mi tâm kia lại một lần nữa biến mất.

Dao động cường đại quỷ dị này cũng biến mất.

Hai mắt nàng hơi đỏ bừng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Cố Dương, giống như hắn là kẻ địch vậy.

Ở Tây Đê đại lục, triệu hoán sư được xem như là một nghề nghiệp tương đối chủ đạo.

Triệu hoán sư nhân loại này có thể bắt giữ và nô dịch không chỉ mỗi ma thú, rất nhiều sinh vật có trí khôn cũng thành người bị hại.

Ghê tởm hơn chính là, không biết bắt đầu từ khi nào, triệu hoán sư lưu hành vây bắt Tinh Linh, lấy việc có được một Tinh Linh là triệu hoán thú thành vốn liếng để khoe khoang.

Là Tinh Linh tộc, có thể nói rằng các nàng căm thù triệu hoán sư đến tận xương tủy.

Đây cũng là lý do vì sao lúc ở trên biển sau khi Y Phù hiểu lầm Cố Dương là một triệu hoán sư đã sinh ra thái độ thù địch lớn như vậy với hắn.

Theo nàng, những kẻ độc ác nô dịch những sinh vật khác như triệu hoán sư này nên chết hết, không nên tồn tại trên thế giới này.

Mới vừa rồi, các nàng lại hiểu nhầm câu nói của triệu hoán sư kia là ám chỉ muốn các nàng trở thành triệu hoán thú của hắn.

Y Phù bùng nổ ngay tại chỗ.

Nếu không phải nàng biết chuyến đi đến Thần Châu đại lục lần này là vì để tìm kiếm một đoạn thân thể của Tinh Linh mẫu thụ, rất quan trọng đối với Tinh Linh tộc, nàng nào có thể nhịn được đến tận bây giờ?

Mấy chục năm trước, Tinh Linh mẫu thụ bị sức mạnh khó hiểu xâm nhập, bắt đầu héo rũ. Từ sau khi đó, Tinh Linh tộc không có tân sinh nhi ra đời.

Đây chính là mối họa diệt tộc đối với Tinh Linh tộc.

Mặc dù Tinh Linh là loài trường sinh, nhưng tuổi thọ hiển giờ chẳng qua chỉ chừng ba bốn trăm năm mà thôi.

Tiếp tục như vậy, hơn một trăm năm sau số lượng của Tinh Linh tộc sẽ bị giảm hơn phân nửa.

Sau hơn bốn trăm năm nữa, khi Tinh Linh cuối cùng ngã xuống, Tinh Linh tộc này sẽ triệt để biến mất trên thế giới này.

Lãnh đạo của Tinh Linh tộc đã nghĩ hết tất cả các biện pháp để đối phó với nguy cơ diệt tộc này.

Vì chữa khỏi cho Tinh Linh mẫu thụ, Tinh Linh tộc suy nghĩ vô số biện pháp xử lý nhưng đều không có kết quả gì, trước mắt chỉ có thể làm chậm tốc độ héo rũ.

Mãi cho đến một năm trước, đại tế ti dẫn dắt tất cả tộc nhân cử hành nghi thức long trọng cầu nguyện với Nguyệt Thần.

Đây cũng là biện pháp xử lý cuối cùng, trước đó Nguyệt Thần đã vạn năm không đáp lại tín đồ rồi.

Kết quả Nguyệt Thần thật sự giáng thần dụ xuống, ở phương đông xa xôi có một nơi tên là Ninh châu, nơi đó có một vị diện, trong vị diện đó có một đoạn thân thể của Tinh Linh mẫu thụ, có nó thì có thể chữa khỏi triệt để cho mẫu thụ.

Ấn tỉ bằng ngọc kia chính là thần dụ thông qua Nguyệt Thần, lấy được từ trong vương thất của một quốc gia nào đó.

Vả long trong thần dụ còn chỉ rõ, Y Phù là mấu chốt trong việc này, có thể lấy được nó hay không phải dựa vào nàng.

Sau khi lãnh đạo Tinh Linh thương lượng, bèn phái vị pháp sư Truyền Kỳ cấp hai duy nhất trong tộc là Cát Thụy Ti đến Thần Châu cùng với Y Phù.

Trong số những lãnh đạo của Tinh Linh tộc, Tinh Linh nữ vương phải trấn giữ Mê Vụ sâm lâm để tránh cho bị kẻ thù lâu năm đánh lén.

Mà một khi đại tế ti rời khỏi Tây Đê đại lục được thần linh chiếu cố, thực lực sẽ bị giảm xuống rất mạnh.

Suy đi tính lại, cũng chỉ có Cát Thụy Ti là thích hợp nhất.

Vả lại đại lục thần bí ở phương đông kia có rất nhiều cường giả, tuyệt đối không thể khoa trương rầm rộ, phải hành động kín đáo, quá nhiều người thì lại không ổn.

Về phương diện khác, Truyền Kỳ của Tinh Linh tộc rời đi nhiều cũng dễ dàng khiến kẻ thù lâu năm chú ý đến.

Cho nên cuối cùng chỉ có hai nàng đến chấp hành nhiệm vụ lần này.

Cho dù là Cát Thụy Ti hay là Y Phù đều biết được bản thân đang phải gánh vác sứ mệnh thần thánh cứu sống Tinh Linh mẫu thụ, đã chuẩn bị sẵn sàng hy sinh tất cả.



“Y Phù, ngươi là công chúa của Tinh Linh tộc, cũng là nữ vương tương lai, là thời điểm gánh vác lấy trọng trách này. Ngươi không thể tùy hứng giống như trước kia nữa. Trong chuyến đi này, ngươi phải nghe theo mệnh lệnh của Cát Thụy Ti.”

“Nhớ kỹ, Tinh Linh tộc có thể tồn tại tiếp hay không là dựa vào ngươi. Ngươi nhất định phải lấy món đồ kia về, cho dù phải trả cái giá lớn đến mức nào!”

Lúc này, lời dặn dò của mẫu thân trước khi rời đi lại một lần nữa vang lên bên tai Y Phù.

Nàng nghĩ đến lời nhắc nhở trong thần dụ ngày đó được Nguyệt Thần giáng xuống, mấu chốt để có được thánh vật kia nằm ngay ở nàng.

Trong nháy mắt, trong đầu nàng có muôn vàn tia sét giáng xuống.

Đùng đoàng…

Sắc mặt nàng trở nên trắng bệch, trong đầu ầm ầm nổ vang.

Chẳng lẽ… mẫu thần đã sớm đoán trước được hôm nay sao?

“Ngươi là nữ vương trong tương lai…”

“Tinh Linh tộc có thể tồn tại tiếp hay không là dựa vào ngươi…”

Tinh linh mẫu thụ đang dần dần héo rũ…

Mẫu thân vì tương lai của Tinh Linh tộc mà hao hết tâm tư…

Cuối cùng, vào ngày hiến tế, thần tích xuất hiện trên bầu trời, còn có thần dụ do Nguyệt Thần truyền xuống.

Tất cả mọi chuyện đều biến thành lời cam đoan của nàng với mẫu thân trước khi lên đường: “Cho dù hy sinh tất cả, ta cũng sẽ mang thánh vật đó về, cứu sống mẫu thụ!”

Hiện giờ thánh vật rơi vào trong tay một triệu hoán sư tà ác, thực lực của người này quá mức đáng sợ, nàng cộng thêm cả Cát Thụy Ti cũng không thể thắng được hắn.

Sau đó hắn đưa ra yêu cầu như vậy…

Giờ phút này, cuối cùng Y Phù đã hiểu được, vì sao trong thần dụ lại xuất hiện tên của mình.

Hóa ra là muốn nàng hy sinh như vậy.

Trái tim Y Phù run lên.

Nàng hiểu rõ sau khi trở thành sủng vật của triệu hoán sư thì sẽ có kết cục như thế nào, đánh mất tự do, đánh mất tôn nghiêm và nhân cách, trở thành công cụ và đồ chơi của người khác, vĩnh viễn không cách nào trốn thoát được vận mệnh như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận