Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 493: Xen vào việc của người khác

Chương 493: Xen vào việc của người khác

Vân Kiền châm chọc nói, “Giống như ngươi, làm một con chó săn trung thành cho nó sao?”

Trong mắt Chưởng Hình trưởng lão lóe lên sát ý, giọng điệu trở nên lạnh như băng, “Chuyện cần biết ngươi cũng đã biết, hiện giờ ngươi có thể đi chết.”

Trong lòng Vân Kiền có không cam lòng nhàn nhạt.

Một chuyến này, hắn vì cứu đệ tử yêu thích nhất, mạo hiểm tiến đến, định nói cho đồ đệ chân tướng.

Ai ngờ đã bị người này phát hiện.

Người này chính là tên điên, sau khi phát hiện ra hắn đã thỏa sức chém giết, lại giết hết sạch từ trên xuống dưới Thiên Thánh tông.

Hắn vốn tưởng rằng mình đã là Bất Lậu cảnh rồi, cho dù đánh không lại cũng có thể toàn thân mà lui.

Ai ngờ vẫn đã xem thường đối phương. Chẳng những hại chết bản thân, còn hại chết tất cả người trong Thiên Thánh tông.

Lúc này, hắn nhìn sát khí bắt đầu nổi lên trong mắt Chưởng Hình trưởng lão, đột nhiên nghĩ thông một chuyện.

Chỉ sợ người trước mắt đã sớm chán ghét cuộc sống như thế, đột nhiên phát điên giết sạch trên dưới Thiên Thánh tông là chuyện người này đã sớm muốn làm rồi. Sự xuất hiện của mình chỉ để cho hắn lấy một cái cớ mà thôi.

Đáng tiếc, Vân Kiền tỉnh ngộ hơi trễ.

Qua đêm nay, Thiên Thánh tông sẽ xóa tên khỏi thế giới này.

“Cần giúp đỡ không?”

Đột nhiên, một giọng nói đột ngột vang lên.

“Đây là đâu?”

Cố Dương thông qua truyền tống khoảng cách siêu xa, khi đến Thần Châu phát hiện ra đây không phải là chỗ ban đầu đã rời đi.

Bốn phía đều là núi, hơn nữa nhiệt độ chênh lệch hơi lớn.

Hắn dùng thuật Thiên Thị Địa Thính dò xét bốn phía, trong phạm vi trăm dặm lại không có một người nào.

Hắn nghĩ thầm, “Xem ra lần truyền tống này xuất hiện hơi lệch rồi.”

Chuyện này cũng không kỳ lạ, dù sao khoảng cách quá xa, Y Phù mới vừa trở thành Truyền Kỳ không lâu, trình độ nghiệp vụ còn chưa ổn, không cách nào định vị chuẩn xác được.

Cố Dương thông qua vị trí ngôi sao, phân biệt phương hướng rồi bay về phía nam.

Bay đi không lâu, cuối cùng hắn đã đến được một thôn trấn, sau khi nghe ngóng mới biết được đây là Tinh châu.

Tinh châu ở phía Tây Bắc Thần Đô, là địa bàn của Trần gia.

Hiện giờ có một vấn đề đặt ra trước mặt hắn.

Tiếp theo định đi đâu?

Cách đại hội Dao Trì còn thời gian sáu ngày.

Số dư năng lượng của hắn chỉ còn lại năm trăm điểm, chỉ đủ một lần mô phỏng. Việc quan trọng nhất là tìm một chỗ kiếm năng lượng.

Không sai, sau khi đột phá đến Bất Lậu cảnh tam trọng thiên, máy mô phỏng nhân sinh lại một lần nữa tăng giá rôi, hiện giờ cần năm trăm điểm cho một lần.

Trong lòng hắn đã có hai mục tiêu, cho dù đi đâu thì đều cần quay về Thần Đô một chuyến.

Cho nên Cố Dương bay về phía Thần Đô.



“Hả?”

Sau đó không lâu, Cố Dương đột nhiên cảm ứng được một khí tức quen thuộc, “Lại là hắn.”

Thật đúng là, nhân sinh nào sẽ không gặp lại.

Ở đây lại có thể gặp được Dịch Nhất.

Nhớ lại lúc đó trong rất nhiều lần mô phỏng bị Dịch Nhất giết đến lên trời không đường, xuống đất không cửa.

Sau này, tuy rằng hắn chính diện đánh bại Dịch Nhất, nhưng không thể lấy mạng này.

Hiện giờ Dịch Nhất là Kim Thân cảnh nhị trọng, không hề đáng kể gì đối với hắn.

Nhưng mà Cố Dương vẫn muốn kết thúc nhân quả, vừa lúc gặp được ở đây, vậy tiện tay giải quyết đi.

Hắn vòng một vòng, bay sang bên kia.

Sau đó đã nghe được một đoạn đối thoại vô cùng phấn khích.

Cố Dương thật sự không ngờ rằng Thiên Thánh tông một trong lục đại phái lại còn có bí mật như vậy.

Đây không phải là kiểu chăn heo sao?

Tuyển chọn đệ tử thiên tài, chờ nuôi mập rồi làm thịt ăn.

Hồng Nguyệt Đại Thánh này bịp bợm còn hơn kẻ kia của Xích Minh thiên nhiều lắm.

Một ngàn năm rồi, Thiên Thánh tông tồn tại trong thời gian dài như vậy lại không hề để lộ ra chút tin tức nào. Giấu giếm cả người đời, còn đùa bỡn đệ tử của Thiên Thánh tông trong lòng bàn tay.

Lại liên tưởng đến lần trước ở Đào Nguyên thiên, Hồng Nguyệt Đại Thánh đột nhiên đâm sau lưng Triêu Dương Đại Thánh, ra tay thật sự ổn chuẩn ngoan, Triêu Dương Đại Thánh cũng là Thiên Nhân mà bị trọng thương tại chỗ.

Nếu không phải Hồng Nguyệt Đại Thánh gặp phải hắn đồ gian lận này, nó đã một lưới bắt hết cả Triêu Dương Đại Thánh và Phượng Hoàng rồi.

Còn có trận ở Vũ gia, nó càng cướp được thành quả thắng lợi lớn nhất, chiếm đao mộ.

Suy nghĩ cẩn thận thì tâm tư kín đáo của Hồng Nguyệt Đại Thánh này còn đáng sợ hơn kẻ kia của Xích Minh thiên.

Cố Dương nghe đến cuối cùng, đều hơi đồng tình với những đệ tử kia của Thiên Thánh tông, bị lừa rất thảm rồi.

Đặc biệt là Dịch Nhất ở đây, nghe được chân tướng tàn khốc như thế, đoán chừng tam quan đều sụp đổ rồi.

Mắt thấy Chưởng Hình chưởng lão kia định hạ sát thủ, hắn không nhịn được mở miệng, “Cần giúp đỡ không?”



Giọng nói đột ngột này khiến Chưởng Hình trưởng lão và Vân Kiền đều giật nảy mình.

Bọn họ không hề phát hiện ra bên cạnh còn có một người đang nghe lén, người có thể giấu giếm được bọn họ chỉ có cường giả cùng cấp.

Trong mắt Chưởng Hình trưởng lão hơi ngưng trọng, “Ai?”

Chờ khi đối phương hiện thân, ánh mắt của hắn hơi nheo lại, “Cố Dương?”

Tuy rằng hắn vẫn luôn ở Thiên Thánh tông, chưa bao giờ ra ngoài, nhưng vẫn có liên hệ với Hồng Nguyệt Đại Thánh.

Không lâu trước đó hắn đã nhận được mệnh lệnh của chủ nhân, kêu hắn lưu ý đến Cố Dương người này, nếu như phát hiện tung tích, nghĩ tất cả mọi cách đánh chết kẻ này.

Nhưng mà, vào lúc này khi Chưởng Hình chưởng lão cuối cùng đụng phải Cố Dương, trong lòng lại cảm nhận được một chút nguy hiểm.

Đây là bản năng trời sinh, có trực giác sâu sắc với nguy hiểm.

Năm đó, khi Vũ Thắng Thiên tìm tới Thiên Thánh tông, định khiêu chiến hắn, hắn không cảm thấy nguy hiểm như vậy.

Vậy có ý nghĩa rằng nam tử hơn hai mươi trước mắt này có thực lực đã vượt qua cả Vũ Thắng Thiên năm đó!

“Cố Dương?”

Vân Kiền nghe được tên này, cũng không khỏi cả kinh.

Những năm này vì tránh tai mắt của Thiên Thánh tông, hắn vẫn luôn ẩn cư. Mặc dù như vậy, hắn vẫn đã từng nghe nói đến đại danh của người này.

Là tồn tại tu luyện đến Bất Lậu cảnh nhanh nhất từ trước đến nay.

Bản thân hắn đã là kỳ tài tuyệt thế, chưa đến trăm tuổi đã đột phá đến Bất Lậu cảnh. Dõi mắt ba triều Hạ Tần Chu, tốc độ như vậy đều được xếp vào tầng lớp hạng nhất.

Nhưng vừa so sánh với Cố Dương thì không là gì cả.

Người này đã kéo thời gian ngắn đến một thời đại.

Không cách nào tưởng tượng được hắn tu luyện được như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận