Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 205: Muốn cướp quái của ta à? (2)

Chương 205: Muốn cướp quái của ta à? (2)

Lần này nàng chấp nhận mạo hiểm tiến vào Trấn Yêu tháp chính là để tìm một món đồ, món đồ kia vô cùng quan trọng với nàng.

Nếu tầng này không có, vậy chỉ có thể tiếp tục đi lên.

Hy vọng Cố Dương có thể giải quyết hồn yêu ở tầng này.

Bây giờ nàng cũng chỉ có thể trông cậy vào nam nhân kia.

Ở mỗi một tầng Trấn Yêu tháp, thực lực của kẻ canh giữ sẽ càng mạnh mẽ, dựa vào kinh nghiệm ở ba tầng trước của nàng, thực lực hồn yêu tầng thứ năm sẽ gấp mấy lần tầng thứ tư.

Ầm ầm!

Khi nàng đang nghĩ ngợi, đã nhìn thấy một ánh lửa sáng hừng hực bên trên đỉnh núi, sau đó thoáng cái đã tan biến.

“Thế đã… kết thúc rồi?”

Tô Ngưng Yên hoàn toàn không cách nào cảm nhận được sự tồn tại của hồn yêu, sắc mặt cứng lại.

Chỉ chốc lát, nàng đã lên đến đỉnh núi, trên đỉnh núi không một bóng người, Cố Dương đã thông qua trận đồ, lên tầng phía trên trước một bước rồi.

Nàng nhìn dấu vết để lại trên mặt đất, ánh mắt hơi kinh ngạc.

Thực lực như vậy đã vượt qua tưởng tượng của nàng.

Đồng thời, trong lòng nàng cũng nảy sinh chút hy vọng.

Khi đến tầng thứ sáu, Tô Ngưng Yên lại lấy mũi kiếm kia ra, nhắm mắt cảm nhận một lát.

Một lát sau, nàng lại lộ ra vẻ thất vọng.

Tầng này vẫn không có.

Chỉ sợ đồ vật như vậy phải ở tầng thứ bảy trở nên.

Lúc này, bên kia đỉnh núi lại sáng lên ánh lửa hừng hực, sau đó, biến mất không còn.

Vẫn là một chiêu giải quyết xong xuôi.

Sắc mặt Tô Ngưng Yên lại không hề có chút nhẹ nhõm nào.

Ba tầng đầu của Trấn Yêu Tháp là hồn yêu Kim Thân nhất trọng.

Từ tầng bốn đến tầng sáu là Kim Thân nhị trọng.

Tất nhiên tầng bảy trở nên là Kim Thân tam trọng.

Dù cho Cố Dương có mạnh thế nào đi chăng nữa, chẳng lẽ có thể vượt hai cảnh giới giết kẻ địch hay sao?

Tầng thứ bảy, môi trường xung quanh càng thêm ngột ngạt.

Tô Ngưng Yên mở to mắt, vẻ mặt hơi mất mát, vẫn không có.

Xem ra, đồ vật như vậy không ở tầng thứ tám thì cũng là tầng thứ chín.

Nàng không nhịn được nhìn về phía ngọn núi bên kia, biết rõ không thể nào, nhưng trong lòng vẫn ôm chút hy vọng.

Chiến đấu bên kia đã bắt đầu rồi, những ánh lửa đỏ thẫm sáng lên, rực rỡ hệt như pháo hoa.

Một bên khác là ngọn lửa màu xám trắng đang chống lại ngọn lửa màu đỏ thẫm, không hề dễ sụp đổ giống như những hồn yêu bên dưới.

Quả nhiên là Kim Thân tam trọng!

Chút hy vọng cuối cùng trong lòng Tô Ngưng Yên cũng bị dập tắt.

Nàng là người nắm được buông được, cũng không bị cảm xúc thất vọng quấy nhiễu quá lâu.

“Người này có tiềm lực to lớn, chết ở chỗ này thật đáng tiếc.”

Nàng dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía ngọn núi kia, hét lên: “Ta đến giúp ngươi.”

Một sợi dây đỏ trong tay bay ra, kết thành một cái lưới khổng lồ trong không trung, trùm xuống con hồn yêu kia.

Mặc dù Tô Ngưng Yên không cách nào đánh lại được hồn yêu này, nhưng vẫn sử dụng Nhân Duyên thằng, ngăn cản đối phương một lát cũng không thành vấn đề.

Chỉ cần ngăn cản nó một lát, kéo dài thời gian, nàng có thể thi triển thủ đoạn, mang Cố Dương rời khỏi nơi này.

Cố Dương đang thỏa sức đánh ra chân nguyên, hắn đã rất lâu chưa được chiến đấu thoải mái vui vẻ thế này, ba con hồn yêu vừa rồi quá yếu, ngay cả một đao của hắn cũng không đỡ nổi.

Cuối cùng cũng đã gặp được một đối thủ chịu được đòn, có thể đánh một trận sảng khoái rồi.

Từ khi hắn rời núi đến nay, phần lớn đối thủ gặp phải đều chỉ cần dùng một chiêu là giải quyết xong, chưa từng có chiến đấu ngươi đánh ta đỡ thế này, dù thế nào cũng thiếu chút niềm vui.

Đang say sưa chiến đấu, đột nhiên nữ nhân kia chặn ngang một gậy.

Cố Dương hơi bất mãn trừng mắt lườm nàng, muốn cướp quái của ta à?

Hắn không hề kiềm chế nữa, sử dụng một thức Thiên Hỏa Phần Diệt.

Một luồng đao quang nhanh chóng bay ra, chém đầu hồn yêu trong này.

Xoẹt một tiếng.

Một đao cắt đứt, sau đó, ngọn lửa màu đỏ bùng lên, đốt cháy toàn bộ hai nửa cơ thể hồn yêu, trong nháy mắt, cơ thể hồn yêu biến thành hư vô.

Hắn thu đao lại, đi đến giữa trận pháp kia, biến mất không thấy đâu nữa.

Chỉ để lại Tô Ngưng Yên đang trợn mắt há hốc miệng.

Tầng thứ tám của Trấn Yêu tháp.

Tô Ngưng Yên cảm nhận được mũi kiếm trong lòng bàn tay khẽ chấn động, mừng rỡ trong lòng, mở mắt ra: “Tìm được rồi!”

Nàng vèo một cái, bay tới một phương hướng.

Nơi này có không ít hài cốt hình thể khổng lồ, những xương cốt vĩ đại này đều do yêu thú lưu lại, hình thể khổng lồ như thế, đương nhiên tu vi đều ngoài Thần Thông.

Chỉ chốc lát, Tô Ngưng Yên dừng lại, vung tay lên, định nhấc khung xương phía dưới lên, ai ngờ chân nguyên rơi xuống trên đó lại biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Khung xương không chút sứt mẻ.

“Chư pháp bất xâm, Thiên Nhân cảnh!”

Nàng nhìn hài cốt khổng lồ bên dưới đó, biểu cảm hơi chấn động.

Không ngờ một yêu thú Thiên Nhân cảnh lại chết ở đây.

“Chắc hẳn đây là Đại Thánh cuối cùng của Yêu tộc, Thần Kê Đại Thánh.”

Trong truyền thuyết, Đại Thánh cuối cùng của Yêu tộc chết trong tay Vô Danh đạo nhân của Đạo môn.

Vị Đại Thánh của Yêu tộc này vốn là một con gà cảnh, nhiều lần được kỳ ngộ, tu thành Thiên Nhân cảnh, trở thành một vị Đại Thánh cuối cùng của Yêu tộc.

Sau khi cường địch Hạ Đế chết, vị Đại Thánh này muốn mang theo Yêu tộc trở về thế gian, kết quả bị Vô Danh đạo nhân dùng Trấn Yêu tháp thu lại, cuối cùng đã chết trong Trấn Yêu tháp.

Cũng không biết nó đã chết bao nhiêu năm rồi, không ngờ khung xương để lại còn ẩn chứa đặc tính chư pháp bất xâm.

“Nếu có thể dùng bộ hài cốt này làm một ít vũ khí...”

Trong đầu Tô Ngưng Yên lóe lên suy nghĩ này.

Ðương nhiên chỉ là nghĩ mà thôi, đây chính là Đại Thánh của Yêu tộc, cho dù có thần binh tuyệt thế trong tay cũng đừng mong có thể chặt đứt một cây xương cốt của nó.

Nàng đáp xuống mặt đất, dựa vào cảm ứng của mũi kiếm kia mà đi vào trong bộ khung xương, cuối cùng thấy được một thanh kiếm cắm trên mặt đất, lúc này đang phát ra ánh sáng xanh nhạt.

“Bích Tiêu kiếm!”

Tô Ngưng Yên hết sức mừng rỡ, cuối cùng đã tìm được.

Bên cạnh thanh kiếm này còn có một bộ hài cốt của nhân loại, một bàn tay còn đang nắm thanh kiếm, quỳ một chân trên đất, đầu lại ngẩng lên, hiển nhiên khi chết đã vô cùng không cam lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận