Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 159: Tĩnh Hải Vương đột phá

Chương 159: Tĩnh Hải Vương đột phá

Loại chuyện này, ngay cả mấy tên bước vào Thiên Nhân cảnh trong một ngàn năm qua cũng không làm được.

Ngay cả Tần Vũ giỏi về lấy yếu thắng mạnh, nắm giữ thiên phú không gì sánh kịp kia cũng chưa từng có chiến tích thế này.

Không đề cập đến thời kỳ Trung Cổ, chắc chắn tiểu tử này là người giỏi nhất một ngàn năm nay.

Không biết này sau tiểu tử này sẽ trưởng thành đến thế nào, có lẽ thù lớn của Vũ gia thật sự phải nhờ vào tiểu tử này rồi.

Cố Dương hiên ngang đứng đó, giằng co với Thẩm Lạc đứng ở cách đó không xa, ảo ảnh phượng hoàng trên đầu ngưng tụ như thực chất.

“Một đao này, ta nhớ kỹ.”

Nào ngờ sau khi ném lại câu kia, Thẩm Lạc phi thân bay lên, rất nhanh đã biến mất trong màn đêm.

Cố Dương hơi bất ngờ, vừa rồi đối phương lộ rõ sát khí ra ngoài, hắn còn tưởng cường giả Kim Thân cảnh này không giết chết mình không thôi, nào ngờ nói đi là đi, không hề dây dưa dài dòng.

Sau khi xác nhận đối phương đã rời đi, tinh thần hắn buông lỏng, lập tức cảm thấy cả đầu ong ong.

Một đao vừa rồi đã là cực hạn của hắn, tinh thần gần như khô kiệt, căn bản không cách nào vung ra đao thứ hai.

Dù sao thì cảnh giới của hắn vẫn còn quá thấp.

Nhưng mà hôm nay có thu hoạch lớn thế này, cũng không lỗ.

Cuối cùng Cố Dương cũng biết thần bí trong môn công pháp Phượng Vũ Cửu Thiên này.

Thì ra đa phần chân nguyên hắn khổ luyện những năm này chỉ là tạm thời tồn tại ở chỗ phượng hoàng, cũng không phải bị nuốt lấy, khi cần có thể lấy chân nguyên trở về.

Chỉ là trong ngọc giản truyền thừa kia thiếu mất một phần quan trọng nhất, chính là làm như thế nào để triệu hồi chân nguyên tạm giữ ở chỗ phượng hoàng.

Nếu không phải hắn thông qua mô phỏng lần này, học xong thức thứ nhất của Thiên Vấn Cửu Đao, trước thời khắc sống còn ngộ ra phương pháp điều động chân nguyên, chỉ sợ phải đến Thần Thông cảnh mới phát hiện ra bí mật này.

Môn công pháp này quả thật vô cùng huyền diệu.

Khi ở Phàm cảnh, nhục thể phàm thai, chân nguyên có thể chứa đựng có hạn. Môn công pháp này có đường lối sáng tạo, đến nhất phẩm có thể giúp cho người tu luyện nắm giữ chân nguyên gấp mấy chục lần võ giả cùng cảnh giới, có thể nói đứng ở thế bất bại.

Nhưng mà đây vẫn chỉ là lợi ích đơn giản nhất.

Mấu chốt chính là, khi ở Phàm cảnh đã có được nền móng bền vững không ai có thể sánh bằng.

Một khi đột phá đến Thần Thông cảnh, chân nguyên cũng sẽ hùng hậu hơn người khác nhiều, có thể cao hơn mấy lần, thậm chí mười mấy lần.

Sau khi nghĩ thông suốt, Cố Dương cảm thấy trước đó mô phỏng nhiều lần như vậy đều có giá trị.



Một bên khác, Thẩm Lạc đã rời khỏi Tĩnh châu thành.

Ánh mắt của hắn vô cùng âm trầm, không chỉ bởi vì vết thương do đao của Cố Dương gây ra.

Vì sao trước khi đến đây, không ai nói cho hắn biết trong Tĩnh châu thành có một cường giả Pháp Lực cảnh?

Sở dĩ vừa rồi Thẩm Lạc dừng tay là vì cảm nhận được một kiếm ý đáng sợ, khiến hắn cảm nhận thấy nguy hiểm to lớn.

Trực giác nói cho hắn biết, nếu ngươi không đi, chỉ sợ cũng không đi được nữa.

Hắn chỉ có thể đè nén tức giận trong lòng, buông tha cho tiểu tử Cố Dương kia, quyết đoán rời đi.

“Rốt cuộc là ai tính kế ta?”

Ánh mắt Thẩm Lạc lạnh lùng, suy nghĩ lại mấy người trong gia tộc một lượt, dường như ai ai cũng có hiềm nghi.

Thẩm gia thi hành hình thức nuôi cổ, tuy có mệnh lệnh nghiêm khắc của lão tổ, sau khi đến Thần Thông cảnh nghiêm cấm tự giết hại lẫn nhau.

Nhưng mà phòng bị người cùng tộc đã khắc sâu vào trong xương cốt, bề ngoài không tranh đấu, nhưng nếu trong bóng tối có cơ hội hại tộc nhân, ai cũng sẽ không nương tay.

Đổi lại là hắn, hắn cũng không chút do dự làm vậy.

Chỉ là lần này, người bị hại chính là hắn.

Vốn nghĩ là một nhiệm vụ đơn giản, nhưng lại xảy ra nhiều bất ngờ khiến người ta khó lòng phòng bị.

Thẩm Lạc quyết định trở về gia tộc bẩm báo với lão tổ trước.

Vết thương trên tay hắn cũng đủ để giải thích với lão tổ rồi.



Không lâu sau đó, cuối cùng những sấm sét trên bầu trời vương phủ cũng ngừng đánh xuống.

Khí tức vô cùng mạnh mẽ kia cũng thu bớt lại.

Dường như tất cả đều lắng xuống.

Toàn bộ người trong Tĩnh châu thành đều biết, Tĩnh Châu vương đã bước ra một bước quan trọng nhất, trở thành cường giả Thần Thông cảnh, từ đó siêu phàm thoát tục, trở thành nhân vật thần tiên bậc nhất.

Một đêm này, vô số người vui mừng khôn xiết.

Đối với con dân Tĩnh châu, thực lực của Tĩnh Hải vương càng mạnh, Tĩnh châu càng yên bình.



Tiền phủ.

Cố Dương chắp tay về phía Tĩnh Hải vương phủ, coi như chúc mừng hắn.

Cuối cùng cũng vượt qua cửa này rồi.

Không dễ dàng gì.

Nói thật, hắn còn lo lắng nửa đường xuất hiện bất trắc gì, vẫn may mọi việc đều thuận lợi.

Đối với Thần Thông cảnh, lúc yếu ớt nhất chính là quá trình đột phá.

Một khi đột phá thành công, ngưng tụ được Kim Thân, cũng không dễ dàng đối phó nữa, cho dù mới vào Thần Thông cảnh cũng sẽ cực kỳ khó dây.

Kim Thân cảnh là như thế nào.

Không sợ đánh đấm, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất dung, hơn nữa đã thức tỉnh thần thông như Cự Lực Thần Thông, Ngự Phong Thần Thông. Nếu có lòng muốn trốn, người khác cũng không dễ dàng đuổi kịp.

Chân nguyên của cường giả nhất phẩm đánh lên trên người cường giả Kim Thân không khác gì gãi ngứa.

Thần binh bình thường cũng khó có thể phá vỡ Kim Thân.

Có thể nói, sau khi đến Kim Thân cảnh, khả năng sinh tồn sẽ trở nên cực kỳ mạnh mẽ.

Nếu là hai vị Kim Thân cảnh giao chiến, đánh đến mấy tháng là chuyện rất bình thường.

Cho dù Pháp Lực cảnh muốn giết Kim Thân cảnh thì cũng chỉ có thể đánh từ từ.

Sở dĩ Kiếm Thánh có thể tung hoành vô địch, được mọi người tôn xưng là Kiếm Thánh, chính là dựa vào thần binh tuyệt thế trong tay phá vỡ được Kim Thân của Thần Thông cảnh.

Vì sao U Minh tông lại đáng sợ như vậy, khiến cho Thần Thông cảnh trong thiên hạ đều phải tránh né, chính là bởi vì bọn họ có thủ đoạn khắc chế Kim Thân.

Một khi tu sĩ Kim Thân cảnh gặp phải đệ tử của U Minh tông, trốn cũng không thể thoát, cuối cùng rơi vào kết cục bị chế thành sát thi.

Bây giờ Tĩnh Hải vương trở thành Thần Thông cảnh, đã có đủ sức tự vệ.



“Tiền bối đâu rồi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận