Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 405: Truyền Kỳ

Chương 405: Truyền Kỳ

Ngoài cửa, Tinh Linh công chúa Y Phù đứng dưới mái hiên, vẻ mặt đờ đẫn nhìn bầu trời bao la ngoài tường viện, mây đen dày đặc, mưa gió sắp đến.

Từ sau khi nàng lập lời thề với thần linh, trở thành nô lệ của nam nhân kia, trái tim của nàng cũng đã chết rồi.

Giờ phút này chỉ còn có một thể xác.

Đối với tinh linh mà nói, trái tim đã chết rồi thì người sẽ nhanh chóng không còn sống lâu được.

Hiện giờ thứ chống đỡ nàng vẫn còn sống sót tiếp chính là lo nghĩ đến Tinh Linh mẫu thụ.

Nàng muốn biết mẫu thụ có thể được cứu sống không.

Về phần nam nhân kia đang làm gì, hắn định làm cái gì, nàng không hề quan tâm.

Vào khoảnh khắc khi lập lời thề, nàng đã chuẩn bị xong tất cả tâm lý.

Đột nhiên, trong phòng truyền đến một luồng khí tức kỳ lạ.

Y Phù giật mình, chợt quay đầu lại nhìn vào trong phòng, trên khuôn mặt hơi đờ đẫn ban đầu biến thành khiếp sợ.

Sức mạnh của mẫu thần?

Sao có thể chứ?

Nàng cảm nhận được rõ ràng, trên người nam nhân trong phòng lại truyền đến sức mạnh của mẫu thần dao động.

Tuy rằng rất mỏng manh, nhưng nàng cảm thấy cực kỳ rõ ràng.

Không, nhất định là nghĩ sai rồi.

Triệu hoán sư gian ác kia, sao có thể nhận được sự chiếu cố của mẫu thần chứ.

Nguyệt Thần là tín ngưỡng riêng có của bộ tộc Tinh Linh, cũng được xưng là thần của tinh linh, cũng có một số ít tín đồ nhân loại, nhưng mà Nguyệt Thần càng thiên vị tinh linh có tâm linh thuần khiết hơn, không có một nhân loại nào có thể nhận được chiếu cố của Nguyệt Thần, từ đó nhận được sức mạnh cả.

Tế tư mà Nguyệt Thần dạy dỗ đều ở bộ tộc Tinh Linh.

Tuy rằng nàng không phải là tế tư, nhưng từ khi ra đời đến nay lại có được sủng ái của Nguyệt Thần, ấn ký nơi mi tâm chính là dấu hiệu của Nguyệt Thần, nàng có thể xem như là thánh nữ do Nguyệt Thần dạy dỗ.

Nam nhân kia chẳng những là nhân loại, còn là triệu hoán sư, tham lam gian ác, là loại người mà Nguyệt Thần chán ghét nhất, sao có thể có được sức mạnh của mẫu thần chứ?

Tuy rằng Y Phù nghĩ như vậy, nhưng trải qua chuyện này, nàng đã không nhịn được chú ý đến nam nhân ở trong phòng hơn.

Qua một lúc lâu sau.

Luồng khí tức kia lại một lần nữa xuất hiện, còn cường đại hơn vừa rồi mấy lần.

“Thật sự là mẫu thần!”

Y Phù biến sắc.

Lần này, tinh thần của nàng thật tập trung, tuyệt đối sẽ không cảm ứng sai.

Nàng quá quen thuộc với sức mạnh của mẫu thần.

Tại sao có thể như vậy chứ?

Cho dù như thế nào nàng cũng không tài nào hiểu nổi, làm sao nhân loại này có thể nhận được chiếu cố của mẫu thần chứ.

Sức mạnh của thần linh hoàn toàn không giống mấy nghề nghiệp như pháp thuật, thuật sư, kiếm sư vân vân, muốn đạt được sức mạnh của thần, điều kiện đầu tiên là nhận được sự tán thành của thần linh.

Hắn là nhân loại.

Hơn nữa, nơi này không phải là Tây Đê đại lục được thần linh chiếu cố mà là Thần Châu đại lục xa xôi, nơi này không phải là vùng đất của tín đồ, không tồn tại thần lực.

Sức mạnh của mẫu thần ở trên người nam nhân trong phòng lại một lần nữa bộc phát, lần này còn mạnh hơn lần trước đó gấp mấy lần.

Vậy đã tương đương với tế tư trung giai.

Suy nghĩ của Y Phù hoàn toàn hỗn loạn, thật sự không nghĩ ra được, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Một lúc nữa lại qua đi, trên người nam nhân kia xuất hiện sức mạnh của mẫu thần một lần nữa, mà lần này trực tiếp nhảy vọt, đạt đến trình độ tế tư cao giai.

Cấp bậc này ở trong bộ tộc Tinh Linh cũng thuộc về trung cao tầng.

Nỗi khiếp sợ trong lòng Y Phù càng tăng thêm.

Thông thường mà nói, sự ra đời của tế tư cao giai phải ở trước thần điện, do đại tế tư chủ trì cử hành nghi thức long trọng mới có thể nhận được ban tặng của mẫu thần, từ đó tấn chức.



Cuối cùng, cửa được đẩy ra từ bên trong, nam nhân kia đi ra.

Không còn xuất hiện sức mạnh của mẫu thần nữa, nhưng mà chỉ riêng sức mạnh của tế tư cao giai thôi đã đủ khiến khiến Tinh Linh công chúa này khiếp sợ.

Nàng nhìn nam nhân đã thành chủ nhân của nàng, rất muốn hỏi hắn rốt cuộc có chuyện gì, nhưng làm thế nào cũng không hỏi được.

Cố Dương sảng khoái tinh thần thẳng bước ra, đã thấy vẻ mặt của Tinh Linh công chúa kia hơi kỳ lạ, giống như muốn nói lại thôi.

Hắn hơi ngạc nhiên, trước đó nàng vẫn luôn mang theo vẻ mặt như người chết, hắn còn định làm gì đó để khiến cho nàng trở nên có sức sống một chút.

Hiện giờ xem ra năng lực thích ứng của nàng còn mạnh hơn Tô Thanh Chỉ rất nhiều.

Mới chưa đến nửa ngày đã nghĩ thông suốt rồi.

Cố Dương làm như không phát hiện, đi ra ngoài.

Lần này, hắn đã tiến hành tổng cộng mười lăm lần mô phỏng, cuối cùng tăng cấp bậc của không gian ngự thú lên một tầng, trở thành ngự thú sư cấp bậc Truyền Kỳ, tương đương với Bất Lậu cảnh.

Cộng thêm việc hóa thân Phượng Hoàng của hắn cũng đã tăng thêm một tầng cảnh giới, tương đương với tầng thứ hai của Bất Lậu cảnh.

Thực lực tăng lên vượt bậc.

Chỉ cần có thể thu phục một con yêu thú Bất Lậu cảnh, nhận làm sủng thú, như vậy thực lực của hắn có thể tăng thêm một phần nữa.

Một ngự thú sư chỉ có thể hình thành ba không gian ngự thú ở trong đầu, nói cách khác, nhiều nhất chỉ có thể thu phục ba con sủng thú.

Đối với lựa chọn con sủng thú đầu tiên, hắn đã có mục tiêu.



Cố Dương nói một tiếng với đám người Tô Thanh Chỉ và Lăng Linh, rồi dẫn Y Phù lặng lẽ rời khỏi Thần Đô.

Hắn không đi về phía nam mà đi về hướng đông.

Phía nam là Tĩnh châu, phía đông là Lương châu.

Thụy Cầm đại lục cũng chính là Bồng Lai thiên có rất nhiều ngự thú sư cường đại, nói khó nghe thì yêu thú có thể thu phục được đều đã bị thu phục gần hết rồi.

Yêu thú còn sót lại hoặc là giống như Bất Tử Minh Hoàng, không cách nào thu phục được.

Hoặc là giống như Kim Bằng Điểu, khó có thể thu phục.

Trên thực tế, phần lớn ngự thú sư, vào thuở ban đầu đều lựa chọn ký kết khế ước với yêu thú mới sinh, cùng trưởng thành.

Cố Dương không có nhiều thời gian như vậy, cũng không biết có thể thu phục được những con yêu thú hung danh hiển hách này hay không.

Cho nên, hắn lựa chọn một nơi khác.

Yêu thú của Đại Chu đã gần như tuyệt tích, nhưng ở thế giới động thiên lại vẫn có sự tồn tại của yêu thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận