Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 474: Người nhà của thần

Chương 474: Người nhà của thần

Ánh mắt của Phong chi hiền giả không hề ngước lên, nói, “Kể cả ngươi đều có thể nhìn ra được, Tinh Linh nữ vương và đại tế tư tự nhiên cũng biết vấn đề ở đâu, nhưng mà kể cả các nàng đều bó tay chịu thua. Lần này, không biết Tinh Linh bộ tộc trêu chọc phải tồn tại như thế nào.”

“Đạo sư người cũng không nhìn ra được sao?”

“Thu dọn đi, tối hôm nay chúng ta sẽ rời đi ——”

Phong chi hiền giả đang nói, đột nhiên cảm ứng được một luồng dao động kịch liệt, lắp bắp kinh hãi, “Đây là cái gì?”

“Truyền tống khoảng cách siêu xa?”

Rất nhanh hắn đã nhận ra được, còn hơi giật mình, Tinh Linh bộ tộc lại còn có thể tiến hành truyền tống khoảng cách siêu xa, quả nhiên, chủng tộc xa xưa có nội tình thâm hậu.

Ngay sau đó hắn cảm thấy một trận lạnh lẽo khó hiểu, biết mình bị một tồn tại đáng sợ nào đó theo dõi, sau lưng lập tức bị mồ hôi lạnh làm ướt.

Ở Tinh Linh quốc độ, trừ bỏ Tinh Linh mẫu thụ ra, thân cây cao nhất lớn nhất chính là chỗ Tinh Linh vương đình.

Trong phòng nghị sự của vương đình, Tinh Linh nữ vương Hi Lỵ Nhã và đại tế tư Thụy Gia Na đang đứng trước cửa sổ, vẻ mặt lo lắng nhìn Tinh Linh mẫu thụ cách đó không xa.

Chỉ thấy lá cây trên đỉnh mẫu thụ xuất hiện khô vàng diện tích lớn.

Tình huống như vậy đã bắt đầu xuất hiện từ hai tháng trước, mới đầu chỉ trên phạm vi nhỏ.

Hai tháng qua, tình huống càng ngày càng nghiêm trọng, lá cây khô vàng giống như bệnh độc, không ngừng ăn mòn bộ phận xung quanh, hiện giờ đã có một phần ba lá cây bị khô vàng, sau đó rơi xuống.

Nhánh cây trụi lủi còn thừa lại cũng trở nên khô héo, mất đi sức sống.

Tình hình không ngừng chuyển biến xấu khiến cho cấp cao cả tinh linh lòng nóng như lửa đốt, nhưng không có cách nào.

Mấy ngày hôm trước các nàng đã mời Phong chi hiền giả đến đây, đây là một trong những pháp sư Truyền Kỳ nổi tiếng nhất Tây Đê đại lục, nhưng hắn cũng không có bất cứ biện pháp nào.

Làm lãnh tụ của Tinh Linh bộ tộc, Tinh Linh nữ vương Hi Lỵ Nhã và Tinh Linh đại tế tư Thụy Gia Na chỉ có thể trơ mắt nhìn Tinh Linh mẫu thụ ngày càng héo rũ, đều bó tay chịu thua.

Hiện giờ hy vọng duy nhất mà các nàng có thể trông cậy vào chính là Cát Thụy Ti và Y Phù ở Thần Châu đại lục xa xôi, có thể thành công mang đoạn thân thể kia của Tinh Linh mẫu thụ về.

Có đoạn thân thể này mới có cơ hội cứu vớt mẫu thụ.

Tinh Linh nữ vương nhớ tới nữ nhi, trong mắt càng tăng thêm vài phần sầu lo, “Không biết Cát Thụy Ti và Y Phù đã đến chưa?”

Đại tế tư Thụy Gia Na nói, “Nửa tháng trước ta đã tiến hành bói thử một quẻ, kết quả biểu hiện tất cả thuận lợi.”

“Hy vọng như thế đi.”

Tinh Linh nữ vương Hi Lỵ Nhã lầm bầm nói.

Những ngày này nàng đã lật xem không ít bút ký do Tinh Linh hiền giả thời Thượng Cổ lưu lại, trong đó có ghi chép lại về mảnh đại lục ở phương Đông xa xôi.

Vào thời viễn cổ, thời đại của Tinh Linh đế quốc, giữa Tây Đê đại lục và Thần Châu đại lục vẫn có liên hệ và trao đổi.

Theo ghi chép lại, Tinh Linh đế quốc đã từng định chinh phục mảnh đất kia, để vinh quang của mẫu thân gieo hạt đến mỗi một góc của thế giới này.

Kết quả lại bị thất bại.

Tuy rằng trong bút ký truyền từ thời Thượng Cổ chỉ viết sơ lược về lần thất bại viễn chinh đó.

Nhưng chính trong đoạn thời gian kia, Tinh Linh thần hệ xuất hiện biến cố trọng đại, mẫu thần rơi vào ngủ say, vài vị thần linh mạnh ngã xuống lạ kỳ.

Đó là bước ngoặt khiến Tinh Tinh đế quốc từ thịnh mà suy.

Cũng chính khi đó, nhân loại nhân cơ hội quật khởi, sau đó không lâu, Tinh Linh đế quốc bị lật chuyển, nhân loại thành bá chủ trên mảnh đại lục này.

Nếu không phải trong trận chiến cuối cùng, nhân loại xuất hiện nội đấu, Tinh Linh tộc còn sót lại chưa chắc có thể lui được vào trong Mê Vụ sâm lâm, giữ được nguyên khí cuối cùng.

Tinh Linh nữ vương cẩn thận lật xem đến ghi chép lại này mới ý thức được, bản thân rất có thể đã phát hiện ra một chân tướng bị chôn giấu trong sương mù lịch sử.

Hai vạn năm trước, sở dĩ Tinh Linh thần hệ bị trọng thương, mẫu thần rơi vào ngủ say, vài vị thần linh mạnh ngã xuống, rất có thể vì lần viễn chinh đó.

Thần Châu đại lục thần bí kia còn nguy hiểm hơn trong tưởng tượng trước kia của nàng vô số lần.

Kể cả mẫu thần không gì không làm được còn bị trọng thương, cường giả trên Thần Châu đại lục kinh khủng đến cỡ nào?

Chuyến đi này của Y Phù và Cát Thụy Ti thật sự có thể thuận lợi sao?

Trong lòng Tinh Linh nữ vương có một cảm giác vô lực thật sâu.

Lúc này, một bàn tay đặt lên trên vai nàng, giọng Thụy Gia Na vang lên bên tai nàng, “Tất cả đều sẽ tốt đẹp lên.”

Hi Lỵ Nhã quay đầu, môi vừa động, đang định mở miệng thì đột nhiên cảm ứng được cái gì, ngẩng đầu lên thất thanh nói, “Y Phù!”

Trên không Tinh Linh vương đình đột nhiên xuất hiện một không gian dao động khổng lồ.

Toàn bộ mê tỏa của Tinh Linh vương đình đều tự động mở ra, nối liền với đường dao động trong không trung kia, liên tục không ngừng rót năng lượng vào trong đó.

Pháp lực dự trữ của vương đình lập tức tiêu hao mất một phần hai mươi.

Không gian dao động mức độ này chỉ có thể là truyền tống khoảng cách siêu xa của Tân Nguyệt Chi Giới của Y Phù.

Tinh Linh nữ vương Hi Lỵ Nhã vừa mừng vừa sợ.

Sợ vì Tân Nguyệt Chi Giới là phương pháp giữ mạng cuối cùng của Y PHù, nàng kích hoạt truyền tống khoảng cách siêu xa, nhất định vì gặp phải kẻ địch khó có thể chống lại được hoặc nguy hiểm.

Mừng là nàng cuối cùng xác nhận được Y Phù an toàn.

Nàng là người khống chế của Tinh Linh vương đình, chẳng những không ngăn cản, ngược lại thêm phối hợp.

Rất nhanh, truyền tống thuận lợi hoàn thành.

Tinh Linh nữ vương cảm nhận được rõ ràng khí tức của nữ nhi.

Truyền Kỳ?

Nàng kinh hỉ không thôi, Y Phù chẳng những không bị thương tổn, còn đã thành Truyền Kỳ rồi.

Đúng lúc này, một đường tinh thần lực khiến lòng người sợ hãi, không hề che giấu chút nào đảo qua toàn bộ Tinh Linh vương đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận