Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 538: Toàn quân bị diệt

Chương 538: Toàn quân bị diệt

Nhìn như vậy, thân phận của nữ tử mặc váy dài màu xanh trên chỗ thượng thủ kia đã rõ ràng rồi, chính là Thanh Ngọc Đại Thánh.

Trừ mấy người này ra, hắn không nhận ra được những người khác đang ngồi ở đây.

“Lại có nhiều cường giả Thiên Nhân như vậy đến đây.”

Cố Dương khẽ đếm, trừ hắn và Tần Vũ ra, cường giả Thiên Nhân ở đây thậm chí còn có nhiều hơn chín vị.

Nói như vậy, Thiên Nhân của tứ đại thánh địa đều nhận được lời mời.

Hắn ngồi ở vị trí thứ năm bên trái, Tần Vũ ngồi ở sau lưng hắn, là vị trí thứ sáu.

Xem ra số ghế ở đây được xếp theo thực lực.

Trong Tam Thánh môn, Thanh Ngọc Đại Thánh có thực lực mạnh nhất nhưng lại có vai trò thấp nhất, thực lực của nó có tu vi cao nhất trong số những Thiên Nhân ở đây.

Bất Lậu cảnh còn thừa lại đều chỉ có thể ngồi trên ghế con.

Khi Cố Dương đang quan sát những người khác thì người khác cũng đang nhìn hắn.

Triêu Dương Đại Thánh là người đầu tiên chú ý đến hắn, thấy hắn ngồi trên ghế dựa, ánh mắt hơi nheo lại, trong mắt cực kỳ kinh ngạc.

Ngồi ở trên ghế dựa đại biểu cho cái gì, nàng vô cùng rõ ràng.

Cố Dương thế mà lại đã đột phá đến Thiên Nhân rồi!

Sao lại nhanh như vậy?

Hai người chia tay chẳng qua chỉ là chuyện hơn một tháng trước. Lúc đó hắn mới vừa đột phá đến Bất Lậu cảnh.

Cho dù là đế quân sống lại đều không thể khôi phục được nhanh như vậy đi?

Hồng Nguyệt Đại Thánh và Thanh Ngọc Đại Thánh ở bên cạnh nàng đều nhận ra được Cố Dương, khiếp sợ trong lòng không hề kém hơn Triêu Dương Đại Thánh.

Trong mắt Hồng Nguyệt Đại Thánh phát ra sát ý lẫm liệt.

Ánh mắt của mấy người khác nhìn Cố Dương đều cực kỳ kinh dị.

Hiển nhiên, bọn họ đều biết đến Cố Dương.



“Hắn thế mà lại cũng Thiên Nhân rồi?”

Các võ giả Bất Lậu cảnh phía dưới nhìn thấy Cố Dương thế mà lại ngồi cùng một chỗ với một đám cường giả Thiên Nhân, trong lòng khiếp sợ đến tột đỉnh.

Chỉ cần là người đầu óc không ngu ngốc đều biết được chuyện này có ý vị như thế nào.

Hơn nữa hắn còn ngồi ở vị trí trước Tần Vũ!

Nói cách khác thực lực của hắn còn ở trên Tần Vũ?

Lúc này, nữ tử cung trang ngồi trên bên cạnh chủ vị mở miệng, “Cách vạn năm, tiên cung lại tổ chức đại hội Dao Trì, thật sự đáng mừng. Hy vọng các vị đều có được thu hoạch từ trong yến hội này.”

Nữ tử cung trang mới vừa mở miệng nhất thời đã thu hút sự chú ý của mọi người qua, không để ý đến Cố Dương nữa. An nguy của bản thân mới quan trọng nhất.

Lúc này thế cục không rõ, bọn họ đều muốn biết nữ tử giống như người chủ trì của tiên cung này nừa mời nửa ép bọn họ đến tham gia đại hội Dao Trì rốt cuộc có mục đích gì.

“Không biết tiên tử xưng hô như thế nào?”

Đột nhiên trong chỗ ngồi có người mở miệng hỏi, “Mời chúng ta đến đây không biết có gì phân phó?”

Người nói chuyện là một người trung niên mặt chữ quốc, mặc một trường bào màu vàng sáng, toàn thân đều lộ ra vẻ quý khí, nói chuyện đúng mực.

Lạc vương?

Cố Dương mới vừa nhìn thấy khí chất của hắn như vậy đã đoán được hắn chắc là cây cột chống trời, định hải thần châm chân chính của Đại Chu, cường giả Thiên Nhân chưa bao giờ nhúng tay vào triều chính nhưng uy danh vẫn kinh sợ thiên hạ, Lạc vương.

Diện mạo trông vẻ hơi quen mắt.

Đúng rồi, có chút tương tự với bức họa của thái tổ.

Trong hoàng cung có một bức họa của Đại Chu thái tổ, hắn từng nhìn thấy mấy lần.

Lạc vương này vốn chính là đệ đệ ruột của Đại Chu thái tổ, dáng dấp giống nhau không hề kỳ quái.



Nữ tử cung trang nhìn nam tử áo bào vàng, nói, “Bổn cung Lục Anh, xếp thứ bảy trong số các đệ tử của tiên cung.”

“Đại hội Dao Trì vốn được mở ra để chúc mừng sinh nhật của sư tôn, mỗi năm trăm năm tổ chức một lần. Vừa vặn, hiện giờ là kỳ hạn năm trăm năm, sư tôn không có ở đây nên do bổn cung chủ trì thay.”

Hóa ra nàng là đệ tử đứng đầu của Dao Trì tiên cung.

Lúc này lại có người mở miệng, “Đại hội Dao Trì, thiếp thân đã hướng tới từ lâu, có thể tham gia sự kiện như vậy là vinh hạnh của thiếp thân. Nhưng mà nghe nó người đến tham dự đại hội Dao Trì đều có thể được ban thưởng một quả bàn đào, đây là quy củ do cung chủ tiên cung định ra. Không biết quy định này có còn không?”

Người nói chuyện là Thanh Ngọc Đại Thánh, giọng điệu của nàng bình thản, thái độ nhìn như khiêm tốn, lời lẽ lại vô cùng sắc bén, nhắc đến cả cung chủ tiên cung.

Ngọc Lộ thần tướng và Tư Thần chân nhân ở sau lưng Lục Anh nữ tử cung trang đều hơi thay đổi sắc mặt.

Giọng điệu của Lục Anh không hề thay đổi, gật đầu nói, “Đây đúng là quy củ do sư tôn đặt ra, các vị đã đến tham gia đại hội Dao Trì, mỗi người đều có cơ hội lấy được bàn đào.”

Ánh mắt của Thanh Ngọc Đại Thánh trở nên sắc bén rất nhiều, nói, “Cơ hội?”

Lục Anh nói, “Một vạn năm trước, sau khi thiên đạo sụp đổ, cây bàn đào đã không kết quả mới nữa, hiện giờ bàn đào đã không còn thừa lại được bao nhiêu. Đại kiếp nạn giáng xuống, cần dùng tiết kiệm.”

Khi nói đến “Đại kiếp nạn giáng xuống”, nàng liếc nhìn về phía Cố Dương, nhưng mà vì bên người nàng quanh quẩn sương mù nên người khác không biết nàng rốt cuộc đang nhìn ai.

Đại kiếp nạn giáng xuống?

Cố Dương nghe được lời của nàng, trong lòng vừa động.

Đại kiếp nạn mà nàng chỉ sẽ không phải là tia sáng giết chết mình vào mười năm sau đấy chứ?



Lục Anh tiếp tục nói, “Chỉ có cương giả chân chính mới có tư cách có được bàn đào. Giữa các vị, chỉ cần có ai có thể thắng được Ngọc Lộ thần tướng dưới trướng của ta đều được đưa tặng bàn đào.”

Ngọc Lộ thần tướng bị nàng chỉ tên, lập tức đi vào trong, đứng ở đó, một luồng uy áp mạnh mẽ phát ra từ trên người hắn, kim giáp trên người lóe ra sáng rọi lạnh lẽo thấu xương dưới ánh mặt trời.

Một lần này, tất cả Bất Lậu cảnh ở đây đều tắt tâm tư.

Đánh với một vị Thiên Nhân đó hoàn toàn là tự rước lấy nhục.

Từ xưa đến nay, người có thể vượt cấp giết địch ít lại càng ít. Cũng chỉ có Cố Dương đồ biến thái kia coi vượt cấp giết địch trở thành đơn giản giống như ăn cơm uống nước.

Bọn họ vẫn biết mình có bao nhiêu phân lượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận