Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 181: Lần này được cứu rồi

Chương 181: Lần này được cứu rồi

“Sư phụ, không có đường đi, làm sao bây giờ?”

Bên bờ xuất hiện hai bóng dáng, trên vai mỗi người đều khiêng một người, nam tử trẻ tuổi hơn một chút trong đó nói: “Bọn họ sắp đuổi tới rồi.”

“Ngu xuẩn, tranh thủ thời gian nhảy xuống sông, nhìn thấy con thuyền kia không, bơi qua.”

“Nhưng mà…”

“Đừng nhưng mà, nếu còn không nhảy, sẽ không còn kịp nữa.”

Nói xong, “ùm” một tiếng, có người nhảy xuống sông.

Rất nhanh, lại một tiếng “ùm” nữa, tên còn lại cũng nhảy xuống sông.

Một lát sau.

Đôi sư đồ kia đã bơi tới cạnh thuyền, lặng yên không tiếng động bò lên trên thuyền, không làm kinh động bất cứ ai.

Bọn họ mới chui ra từ trong nước, nhưng khi bò lên trên boong thuyền lại không để lại một giọt nước đọng, có thể thấy được hai người đều là cao thủ võ đạo.

Hai người mỗi người khiêng một người, rón ra rón rén vào trong buồng nhỏ trên thuyền, tìm một gian phòng không người, ném người trên vai xuống đất.

Cuối cùng đã tới nơi an toàn, người trẻ tuổi vẫn hơi lo lắng: “Sư phụ, nếu như bị phát hiện thì làm sao?”

Tên còn lại tức giận nói: “Đã sớm kêu ngươi đừng có xen vào việc của người khác, ngươi lại không chịu nghe. Người đó chính là Quách Thái Bình, con trai trưởng của một trong chín gia tộc trong thiên hạ, nhân vật trên Thiên Kiêu bảng, hiện giờ thì hay rồi, kể cả tính mạng của chúng ta cũng không giữ được.”

Người trẻ tuổi hơi ngượng ngùng nói: “Nếu như chúng ta đã thu tiền của người ta, vậy thì buộc phải bảo vệ an nguy của bọn hắn. Chức trách còn đó, đương nhiên không thể thấy chết mà không cứu được. Hơn nữa, Thiên Kiêu thì như thế nào? Vẫn bị Cố đại ca dọa cho bể mật.”

Một đôi sư đồ này chính là Cao Phàm và Phùng Thiên Tứ.

Sau khi rời khỏi Tĩnh châu thì bọn họ đi về phía bắc, chuẩn bị tiến đến Thần Đô.

Trên đường dùng hết lộ phí, rơi vào đường cùng chỉ có thể làm hộ vệ cho người ta, kết quả khi sắp đến Thần Đô, không biết vì sao nhà người kia lại chọc phải vị thiên chi kiêu tử là Quách Thái Bình, rơi vào cảnh bị truy sát.

Phùng Thiên Tứ không nhìn được nữa, thừa dịp loạn cứu hai người, sau đó kéo cả sư phụ cùng chạy trốn.

Quách Thái Bình phái một vị võ giả tam phẩm đuổi theo.

Mặc dù Cao Phàm thầm oán trách, nhưng vẫn hỗ trợ vác một người lên, nhanh chóng chạy trốn, không hề cản trở.

Bọn họ không chọn đường hoang vắng, đi đến bờ sông, lúc hết đường thì chỉ có thể lựa chọn nhảy sông, cuối cùng lên trên con thuyền này lánh tạm.

Cao Phàm hừ lạnh một tiếng: “Chờ đến khi ngươi có thực lực như Cố Dương rồi hẵng nói lời mạnh miệng như vậy. Ta thấy là ngươi nhìn trúng nữ tử này rồi đúng không? Thật đúng là thấy sắc quên nghĩa, vì sắc đẹp mà không ngại kéo cả vi sư xuống nước.”

Phùng Thiên Tứ đỏ mặt: “Đệ tử tuyệt đối không có tâm tư xấu xa như vậy, sư phụ ngươi đừng ngậm máu phun người.”

Cao Phàm đã hơi tức giận, đồ đệ ngốc này, đúng là ngốc đến ghê gớm.

Cũng phải trách hắn, từ nhỏ chỉ biết dạy bảo đệ tử này phải chính trực thành thật, làm một người lương thiện.

Kết quả tiểu tử ngốc này lại coi tất cả là thật, từ nhỏ đến lớn vẫn luôn làm theo đức tin như vậy.

Tính cách như thế ở thế giới ăn thịt người này, thật sự không biết sẽ phải chịu bao nhiêu thiệt thòi.

Đúng lúc này, “ầm” một tiếng, một khí tức đáng sợ đến cực điểm bộc phát ra.

Trước mắt Phùng Thiên Tứ tối sầm, một luồng sức mạnh vô hình áp xuống, suýt chút nữa đè sụp cả người hắn. Hắn cắn chặt hàm răng, cố gắng chống đỡ lấy, toàn thân run rẩy, xương cốt cả người đều đang kêu lên rắc rắc.

Ngay khi hắn sắp hết hơi, khí tức kinh khủng kia lại đột nhiên biến mất không còn thấy tăm hơi.

Áp lực trên người hắn chợt nhẹ đi, cả người suýt chút nữa tê liệt ngã xuống đất.

“Sư phụ… mới vừa rồi đó là… Thần Thông cảnh?”

Sắc mặt Phùng Thiên Tứ tái nhợt, trong mắt có vẻ hoảng sợ.

Có cảm giác luồng khí tức kia gần trong gang tấc, ở ngay trên con thuyền này.

Ánh mắt Cao Phàm hơi kinh ngạc, nghĩ thầm đúng là tiểu tử này tiến bộ thần tốc, lại chống đỡ được dưới luồng áp lực kia.

Dọc theo đường đi, tu vi của tên đồ đệ này có thể nói tiến bộ nhanh chóng, thuận lợi đột phá đến tam phẩm, sau đó không hề có dấu hiệu chậm lại.

Hắn mở miệng nói: “Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy khí tức này hơi quen thuộc sao?”

“Quen thuộc?”

Phùng Thiên Tứ vốn mờ mịt, đột nhiên trong đầu lóe lên, bật thốt ra: “Cố đại ca!”

Hắn cuối cùng đã nghĩ ra, luồng khí tức kia thật sự quen thuộc, rõ ràng chính là chân nguyên của Cố đại ca.

Nhưng mà khí tức của Cố đại ca đã mạnh hơn hai tháng trước không biết bao nhiêu lần.

“Thật sự là Cố đại ca sao?”

Hắn vẫn còn không dám tin tưởng.

Cao Phàm nói: “Ngươi đã quên rồi sao, mấy ngày trước không phải đã nghe nhắc đến chuyện Cố Dương đánh bại một cường giả Kim Thân nhất trọng của Lâm gia ở Giang châu sao?”

Đừng thấy hắn đang vẻ mặt bình tĩnh, thật ra trong lòng lại cực kỳ kinh ngạc.

Gần hai tháng ngắn ngủi, không ngờ thực lực của Cố Dương đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất, còn lấy tu vi nhất phẩm đánh bại một cường giả Thần Thông cảnh.

Nói thật, mới đầu khi hắn vừa nghe thấy lời đồn này, phản ứng đầu tiên chính là không tin.

Hắn và Cố Dương mới chia tay được bao lâu chứ?

Hai tháng mà thôi, cho dù uống tiên đan cũng không có khả năng tiến bộ nhanh như vậy được.

Càng đừng nói đến Cố Dương còn chưa tới Thần Thông, đã đánh bại một vị Kim Thân cảnh, vậy càng vô nghĩa.

Lời đồn đại trên giang hồ thường sẽ nói quá.

Cho đến giờ phút này, Cao Phàm tự mình cảm nhận được sức mạnh mạnh mẽ của Cố Dương mới ý thức được hắn thật sự có thực lực như vậy.

Vả lại, Cố Dương cũng thật sự còn chưa đột phá đến Thần Thông cảnh.

Chưa tới Thần Thông cảnh, nhưng thực lực lại còn cường đại hơn cả Thần Thông cảnh.

Cao Phàm cảm thấy nhận thức trước kia của mình hoàn toàn bị phá vỡ.



“Chúng ta được cứu rồi!”

Mới đầu Phùng Thiên Tứ còn khiếp sợ, sau đó lại vui đến phát khóc.

Cố đại ca ở ngay đây nên không còn phải sợ gì cả, Quách Thái Bình là cái thá gì chứ?

Thật đúng là tìm được đường sống trong cõi chết mà.

Hắn cảm thấy Cố đại ca thật sự chính là quý nhân của mình, chỉ điểm hắn vài ngày, không được bao lâu đã thuận lợi đột phá đến tam phẩm rồi.

Hôm nay, khi đến bước đường cùng, lại giống như thần binh trời giáng xuất hiện ở trước mặt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận