Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 551: Lại một quỷ vật

Chương 551: Lại một quỷ vật

Hắn không nhịn được hỏi, “Hoàng Tuyền động thiên các ngươi vượt qua đại kiếp nạn Thượng Cổ một vạn năm trước như thế nào?”

Đường Nhạc nói, “Giới chủ đương thời đã dùng một tiên thiên linh bảo để bảo vệ Hoàng Tuyền động thiên. Vì thế mới may mắn thoát nạn, nhưng mà sau đó không lâu, giới chủ vì tìm kiếm đường ra đã rời khỏi thế giới này, còn phong bế thông đạo giữa Hoàng Tuyền động thiên với nhân gian lại. Từ sau khi đó đã chưa hề trở lại.”

Như vậy xem ra giới chủ của Hoàng Tuyền động thiên mạnh hơn Thủy Nguyệt thiên tôn của Thủy Nguyệt động thiên kia không ít.

Cố Dương lại hỏi, “Các ngươi có tìm ra nguyên nhân xuất hiện trận đại kiếp nạn này không?”

Đường Nhạc lắc đầu, “Vốn có người đoán rằng đây là kéo dài của trận đại kiếp nạn Thượng Cổ. Nhưng hiện giờ xem ra chắc là không phải.”

Chỉ nhìn trạng thái của hai người Cố Dương là hắn biết nhân gian vẫn là một cõi yên vui, không đụng phải tai họa như vậy.

Hắn còn định nói gì đó, đột nhiên nhướng mày lên, thần sắc hơi khó chịu.

Lúc này, một giọng nói nôn nóng từ bên ngoài truyền đến, “Trưởng lão, Thiên Tinh thành cấp báo, có quỷ vật Hóa Thần công thành, kêu ngươi trở về trợ giúp.”

“Cái gì?”

Đường Nhạc đứng phắt lên, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, “Rốt cuộc đã có chuyện gì?”

Cố Dương nhìn thấy hắn như vậy đã biết Thiên Tinh thành này vô cùng quan trọng đối với Tứ Thiên minh.

Cửa được đẩy ra từ bên ngoài, một thủ hạ vội vàng đi đến, bắt đầu bẩm báo.

Hóa ra một canh giờ trước có một quỷ vật Hóa Thần đột nhiên đến ngoài Thiên Tinh thành, rất nhiều tướng sĩ thủ thành không khống chế được tại chỗ. Sau đó trong thành kịp thời mở đại trận ra, ngăn cản nó ở bên ngoài.

Thành chủ Thiên Tinh thành dùng phi kiếm truyền thư, cầu viện Đường Nhạc.

Sau khi Đường Nhạc nghe xong, thật sự lòng nóng như lửa đốt.

Thiên Tinh thành này là cửa ngõ của Tứ Thiên minh, cùng với vài chục tòa thành khác tạo thành một đại trận, giống như ngụy trang phù, có thể tránh bị quỷ vật phát hiện.

Nhiều năm như vậy, Tứ Thiên minh luôn luôn bình yên vô sự chính là nhờ công lao của đại trận này.

Nếu Thiên Tinh thành bị quỷ vật Hóa Thần kia công phá, đại trận thiếu mất một góc, toàn bộ khu vực quan trọng nhất của Tứ Thiên minh đều sẽ lộ ra, đến lúc đó sẽ bị tập kích của quỷ vật vô cùng vô tận.

Đáng nhẽ ra việc tuần tra bốn phía, sau khi phát hiện có quỷ vật Hóa Thần thì kịp thời dẫn nó đi là chức trách của hắn.

Lần này hắn dừng lại ở Mộc Hoang thành thời gian dài nên giao chức trách tuần tra cho người khác, ai ngờ bên chỗ Thiên Tinh thành lại sẽ xuất hiện sơ suất lớn như vậy.

Toàn bộ Hoàng Tuyền động thiên, nói ra rất nhiều quỷ vật Hóa Thần cấp, cẩn thận tính toán khoảng mười con. Nhưng phân tán đến toàn bộ thế giới thì số lượng thật sự ít ỏi.

Trước đó chưa từng có quỷ vật Hóa Thần cấp xuất hiện trong phạm vi một trăm dặm của mười mấy thành thị của Tứ Thiên minh này.

Một lần gần đây nhất đều cách hơn một trăm dặm.

Sao đột nhiên lại có một quỷ vật xuất hiện ở ngoài Thiên Tinh thành?

Thiên Tinh thành tuyệt đối không thể xảy ra chuyện!

Đường Nhạc là người đã từng trải qua chuyện lớn, lập tức đưa ra quyết đoán, “Chân nhân, tại hạ phải gấp rút đi tiếp viện Thiên Tinh thành, nên từ biệt như vậy…”

Cố Dương nói, “Ta đi cùng với ngươi được chứ.”

Đường Nhạc vui mừng quá đỗi, hắn không phải không nghĩ tới việc mời vị chân nhân này ra tay. Nhưng mà lấy quan hệ của hai người thì hắn nào có thể mở miệng nói ra như vậy được.

Ai ngờ Cố Dương lại chủ động đề nghị muốn đi Thiên Tinh thành cùng với hắn.

Trong lúc nhất thời vừa hưng phấn lại cảm kích với may mắn.

Có cường giả thực lực sâu không lường được như vậy đi theo, tình thế nguy hiểm của Thiên Tinh thành có thể gỡ được.

“Đa tạ chân nhân.”





Thiên Tinh thành cách Mộc Hoang thành gần hai ngàn dặm, đối với phần lớn mọi người thì đây là một khoảng cách khó có thể tưởng tượng được.

Vào thời đại này, phần lớn mọi người đến suốt đời đều không thể rời khỏi phạm vi chỗ thành thị này.

Nhân loại ở ngoài điểm sinh tồn quá mức nguy hiểm.

Rời khỏi thành thị càng xa càng nguy hiểm.

Muốn tới một thành thị khác cách hơn hai ngàn dặm, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng phải mạo hiểm nguy hiểm rất lớn.

Ở bên ngoài, không nói đến có thể tùy ý thấy được quỷ vật Nguyên Anh kỳ, số lượng cũng tuyệt đối không ít, chạy ra khoảng cách càng xa, tỷ lệ đụng phải càng lớn.

Nhưng mà sau khi đến Thiên Nhân thì chút nguy hiểm đấy đã không đáng để lo nữa rồi.

Trên người Đường Nhạc không có nhiều thứ khác lắm nhưng các loại bùa rất đầy đủ, ngụy trang phù cao giai dán lên thì không cần lo lắng bị quỷ vật Nguyên Anh cấp phát hiện.

Hai người bay về phía Thiên Tinh thành.

Dọc đường, số lượng quỷ vật mà Cố Dương nhìn thấy rất nhiều, thế giới này hoàn toàn thành thiên đường của quỷ vật.

Hắn hơi tò mò, những quỷ vật này rốt cuộc duy trì tồn tại này như thế nào.

Thứ đồ chơi này chắc có thể được coi là một loại sinh vật khác đi, nó đã tồn tại thì nhất định phải tiêu hao năng lượng, như vậy, nó thông qua phương thức gì để bổ sung năng lượng tiêu hao đây?

Sau đó hắn lại nghĩ đến Từ Thiên Hành mới vừa chạy trốn.

Thằng cha kia không có ngụy trang phù, phô trương bay đi như vậy, không biết sẽ thu hút được bao nhiêu quỷ vật đến. Nếu hắn không có phương pháp đối phó với quỷ vật, vậy đã đủ để cho hắn ăn no đòn.

Hơn hai ngàn dặm không phải là một khoảng cách xa xôi gì đối với Thiên Nhân.

Không bao lâu Cố Dương đã cảm giác được một lực lượng khủng bố, trong lòng bị kích động lên cảm xúc ghen tỵ mãnh liệt.

Nhưng mà hắn dễ dàng áp chế luồng cảm xúc này xuống.

Trên thế giới này vẫn chưa có ai đáng để cho hắn ghen tỵ, Đường Nhạc bên người hắn chắc không có chỗ nào đáng để cho hắn hâm mộ cả.

Phản ứng của Đường Nhạc ở bên cạnh còn hơi lớn, nhưng đang cố hết sức kiềm chế.

Một lát sau, Cố Dương cuối cùng đã nhìn thấy Thiên Tinh thành, chỉ thấy vô số quỷ vật đầu người chi chít dày đặc vây quanh trước vách chắn của thành thị kia, giống như gặm thức ăn ở trên đó, cảnh tượng kia nhìn vô cùng đáng sợ.

Hắn nhanh chóng tập trung được mục tiêu, một quỷ vật hình người cũng là một nữ nhân, mặc một bộ cung trang, bộ nghê thường vũ y kia trông vẻ vô cùng xinh đẹp.

Ánh mắt của nó có màu đỏ, có thể khơi gợi lên cảm xúc ghen tỵ ở chỗ sâu nhất trong lòng người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận