Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 188: Đại cục làm trọng

Chương 188: Đại cục làm trọng

Nhưng mà vì sao tên này vẫn luôn gây khó dễ cho Thiên Tâm võ quán vậy?

Một lần này lại đến cửa phá quán sớm hơn vài năm.

Cố Dương mô phỏng biết bao lần, gặp được người tốt không nhiều, Trình Thiên Tâm tuyệt đối được coi là một người đã nhiều lần hỗ trợ hắn vượt qua tử kiếp, còn không hề giấu diếm mà dạy hắn đao pháp.

Hắn học được môn đao pháp tương đối thượng thừa đầu tiên chính là “Đoạn Nhạc Đao Pháp” mà Trình Thiên Tâm đã dạy hắn.

Phần ân tình này hắn vẫn luôn không quên.

Bởi vậy, sau khi Cố Dương biết được Quách Thái Bình lại định đến phá quán, cho nên đã đứng chờ trên con đường nhất định phải đi qua.

Lần trước hắn đã gặp Quách Thái Bình kia, nhìn thế nào cũng không giống như người sẽ chịu nghe người khác khuyên bảo, cho nên hắn không muốn lãng phí nước miếng, chuẩn bị chơi cứng luôn.

“Không biết sống chết!”

Người đánh xe của Quách gia vung dây cương, khiến con ngựa tăng tốc, cứ chạy xe như vậy sẽ va chạm trực tiếp.

Ngựa kéo xe bọn họ đều là thần mã hạng nhất, ngựa của đối phương chỉ là ngựa tồi thông thường, một khi va chạm, chắc chắn sẽ hù sợ đối phương đến co quắp.

“Hay!”

Người xung quanh xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, nhao nhao trầm trồ khen ngợi.

Đột nhiên, giọng nói của tất cả mọi người giống như bị thứ gì chẹn ngang, trong nháy mắt đã biến thành lặng ngắt như tờ.

“Không ổn rồi!”

Bên trong thùng xe, Quách Thái Bình chấn động.

Nháy mắt tiếp theo, cả xe ngựa đã bay ngược ra, “ầm” một tiếng, thùng xe chia năm xẻ bảy, vỡ tan ra tại chỗ.

Một luồng sức mạnh khủng bố tới cực điểm đánh lên lồng ngực hắn.

“Phụt…”

Quách Thái Bình phun ra một ngụm máu ngay tại chỗ, dĩ nhiên đã bị nội thương rất nặng.

Thần Thông!

Trong lòng hắn vô cùng kinh hãi, sức mạnh như vậy cũng chỉ có cường giả Thần Thông cảnh mới có thể có được.

Người ngồi trên xe ngựa đối diện kia chính là một vị cường giả Thần Thông cảnh.

Đáng chết, không phải nói cường giả Thần Thông cảnh tuyệt đối sẽ không tùy tiện ra cửa sao?

Vì sao vừa tới ngày đầu tiên hắn đã gặp phải rồi.

Người vây xem bốn phía, yết hầu giống như bị một sức mạnh vô hình bóp nghẹt, nhìn xem xe ngựa của Quách gia bị vỡ tan trong nháy mắt, Quách Thái Bình ngồi ở bên trong bay ra ngoài, va đập lên trên bức tường bên cạnh, thoạt nhìn vô cùng thê thảm.

Giờ bọn họ mới biết được trong chiếc xe ngựa nhìn như tầm thường kia có một vị cường giả đứng đầu đang ngồi – Thần Thông cảnh!

Tất cả mọi người câm như hến, không dám thở mạnh, cũng không có ai dám ồn ào.

Con dân Thần Đô dù gì cũng đều có kiến thức, biết được cường giả Thần Thông cảnh đáng sợ cỡ nào.

Lúc này, chiếc xe ngựa kia chậm rãi dừng lại, cửa sổ xe mở ra, lộ ra một khuôn mặt trẻ tuổi, liếc xéo Quách Thái Bình đang nằm trên mặt đất, rồi sau đó đóng cửa xe lại, nghênh ngang rời đi.

Quách Thái Bình đang nằm trên mặt đất vốn sắc mặt hơi tái nhợt lập tức đỏ lên, rồi lại vặn vẹo, giống như nặn ra từ trong kẽ răng ra hai chữ: “Cố… Dương…”

Khi nghe thấy cái tên này, mọi người đang vây xem lập tức bùng nổ.

Người kia chính là Cố Dương?

Là Cố Dương, người đầu tiên đồng thời leo lên đệ nhất Tiềm Long bảng và đệ nhất Nhất Phẩm bảng từ xưa đến nay?

Là Cố Dương, người đã từ tam phẩm vượt qua đến nhất phẩm trong thời gian chưa tới nửa năm?

Là Cố Dương lấy cảnh giới nhất phẩm đao phá Kim Thân?

Sau khi tin tức Cố Dương hiện thân ở Thần Đô lan truyền ra, toàn bộ Thần Đô đều chấn động.

“Ta nhất định phải làm thịt hắn, ta nhất định phải làm thịt hắn.”

Quách Thái Bình thật sự sắp điên rồi, gần như không khống chế nổi sát ý trong lòng, muốn gọi tam thúc ra.

Nhưng mà lý trí còn sót lại khiến hắn phải nhẫn nhịn.

Trong lòng có một giọng nói đang không ngừng nhắc nhở hắn, phải lấy đại cục làm trọng.

Hắn tới Thần Đô chuyến này là vì Nhân Hoàng kiếm!

Vừa nghĩ đến Nhân Hoàng kiếm, đầu của hắn đang nóng lên giống như bị một chậu nước lạnh dội xuống, cuối cùng khôi phục lại một chút tỉnh táo.

Hắn cắn chặt răng, hàm răng đều như sắp chảy máu.

“Một ngày nào đó, ta khiến ngươi chết không có chỗ chôn!”

Quách Thái Bình rút kiếm ra, một kiếm chém người đánh xe ở trước mặt thành hai khúc, máu tươi bắn lên trên mặt hắn, khiến vẻ mặt của hắn càng thêm vô cùng dữ tợn.

Việc này càng dọa sợ không ít người vây xem, bởi lẽ cảnh tượng máu tanh như vậy vẫn rất hiếm thấy.

Quách Thái Bình giết người xong bèn xoay người rời đi.

Hắn bị thương không nhẹ, còn bị sỉ nhục như vậy, nào còn có tâm tư tới Thiên Tâm võ quán phá quán nữa, quay về dưỡng thương mới là chính sự.

Thiên Tâm võ quán, trong sân luyện võ, các đệ tử phổ thông đang đâu ra đấy mà luyện chiêu thức dưới sự dẫn dắt của các sư huynh, nhìn giống như bình thường, nhưng thật ra bầu không khí lại lộ ra khác biệt.

Các sư huynh trong ngày thường nghiêm khắc lại nguyên một đám tỏ vẻ không yên lòng, phía dưới có người làm sai động tác, nhưng lại không phát hiện ra.

Các đệ tử đang luyện võ kia vừa luyện quyền vừa vểnh tai lên nghe động tĩnh từ chỗ cửa chính.

Tin tức Quách Thái Bình hạng sáu trên Thiên Kiêu bảng muốn đến phá quán đã truyền ra rồi.

Mặc dù dưới nghiêm lệnh của các sư huynh, bọn họ vẫn tiếp tục luyện quyền, nhưng tâm tư đã sớm bay đi đâu.

Ai nấy đều kích động là vì có thể mở mang kiến thức, bởi lẽ mặc dù là ở nơi như Thần Đô, nhưng việc hai vị cường giả nhị phẩm quyết đấu cũng không hề dễ dàng gặp được.

Có người lại lo lắng, Quách Thái Bình là thiên chi kiêu tử, lại xuất thân thế gia như vậy, dám đến khiêu chiến quán chủ, đương nhiên đã nắm chắc, lỡ như quán chủ thua thì sao?

Phần lớn đệ tử phổ thông trên sân luyện võ đều lo lắng không ngớt.

Mà bầu không khí bên trong Chính Tâm đường cũng vô cùng bức bách.

Ba vị đệ tử nhập thất của Trình Thiên Tâm đều đến, vẻ mặt ai nấy đều nghiêm túc lạ thường.

Tu vi của bọn họ càng cao, kiến thức càng rộng rãi, hiểu rõ các đệ tử thế gia đều tu luyện công pháp tuyệt thế, thực lực đáng sợ đến cỡ nào.

Trong cùng một cảnh giới, bọn họ tuyệt đối không phải là đối thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận