Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 484: Thu hoạch

Chương 484: Thu hoạch

Cố Dương đang nghĩ, đột nhiên cảm thấy không đúng, một luồng lực lượng khiến cho người ta chấn động từ tận linh hồn tràn ngập ra trong không gian.

Cường giả Thiên Nhân!

Làm sao có thể?

Hắn hơi giật mình, không phải pháp thuật của hai tinh linh kia đã bị hắn cắt đứt rồi sao?

Chẳng lẽ cường giả Thiên Nhân kia không phải do các nàng triệu hồi đến?



“Long uy!”

“Là cự long xa xưa!”

Dao động khiến cho linh hồn người ta rung động này là thứ mà người ở Tây Đê đại lục đều biết đến.

Đó là long uy.

Long uy kinh khủng như thế, cũng chỉ có cự long xa xưa trong Long tộc, đó là tồn tại có thể so sánh được với Bán Thần.

Một đám tinh linh đều sợ đến mức biến sắc, tuy rằng mười mấy hắc ám cự long đáng sợ, nhưng đều chỉ có cấp bậc Truyền Kỳ. Nếu không bị ám toán, chưa chắc các nàng đã bị thua.

Nhưng mà hiện giờ thứ sắp xuất hiện lại là một cự long xa xưa, là tồn tại cấp bậc Bán Thần.

Nếu như Tinh Linh mẫu thụ vẫn còn tốt, mê tỏa cũng hoàn chỉnh, phần lớn tinh linh Truyền Kỳ đều hoàn hảo không bị thương còn có thể đánh một trận với Bán Thần kia.

Hiện giờ dưới tình huống này, ai có thể ngăn cản được cự long xa xưa này?

“Chạy mau!”

Tinh Linh đại tế tư hét lớn một tiếng.

Tại sao cự long xa xưa kia lại phải vượt qua không gian mà đến?

Chính bởi vì Cố Dương giết quá nhiều hắc ám cự long, tổng cộng mười lăm cự long.

Tuy rằng Long tộc không thừa nhận hắc ám cự long là đồng tộc, nhưng chúng nó thật sự là cự long, về huyết mạch không cách nào phủ nhận được.

Từ xưa đến nay, kết cục của mỗi một vị đồ long đều không quá tố. Luôn luôn có truyền thuyết rằng người giết chết cự long sẽ bị nguyền rủa đến từ Long tộc.

Hiện giờ Cố Dương một hơi tàn sát mười lăm cự long.

Toàn bộ tộc đàn của Long tộc có được bao nhiêu con rồng? Đột nhiên bị tàn sát hết mười lăm con, cho dù đó là hắc ám cự long, đây đều là một khiêu khích đối với Long tộc.

Lúc Long tộc ngã xuống sẽ hình thành long sát, mỗi một cự long ở gần đó đều có thể cảm ứng được.

Mười lăm hắc ám cự long đồng thời tử vong, chỉ sợ toàn bộ Long tộc ở Tây Đê đại lục đều có thể cảm ứng được long sát hình thành ra.

Sẽ thu hút một con cự long xa xưa tuyệt đối không kỳ quái.

Nó đến để trả thù.

Cố Dương nguy hiểm!



“Áo Cổ Tư Tháp!”

Phong chi hiền giả cảm ứng được luồng long uy khủng bố kia, thốt ra.

Giờ phiền toái.

Áo Cổ Tư Tháp là một con rồng vàng đồng, thời gian tồn tại còn lâu hơn phần lớn quốc gia đại lục.

Nó trở thành long hậu xa xưa, vẫn luôn ngủ say để chống cự sự xâm nhập của thời gian.

Lúc hắn còn trẻ đã từng liên hệ một lần với tồn tại cổ xưa nhất Long tộc này.

Con rồng vàng thau này có tính khí còn ôn hòa hơn phần lớn Long tộc. Nhưng mà nó vô cùng bao che khuyết điểm, thấy Long tộc chịu thiệt sẽ giống như một con mẫu long che chở con non, ra mặt thay đồng tộc.

Hiện giờ nó phát hiện mười lăm cự long bị làm thịt rồi, nhất định giận điên lên.

Nhân loại đại lục khác kia chết chắc rồi.

Áo Cổ Tư Tháp là một con rồng cổ xưa, tương đương với tồn tại Bán Thần, sáu ma thú siêu giai cũng không ngăn cản được nó.

Giữa Bán Thần với Truyền Kỳ có một chênh lệch khó có thể vượt qua được.

Nhưng mà Phong chi hiền giả không hề lo lắng phượng hoàng sẽ vì vậy mà tử vong.

Phượng hoàng còn có một cái tên là Bất Tử Điểu, kể cả thần linh đều không thể triệt để giết chết nó, sau khi chết, nó sẽ nhanh chóng dục hỏa trùng sinh.

Đây nói không chừng là cơ hội của hắn.



Thiên Nhân?

Cố Dương cũng không sợ, Tinh Linh vương đình có sự tồn tại của mê tỏa, không gian bị phong tỏa rồi.

Kẻ kia của Xích Minh thiên có thể phá vỡ không gian, đưa mười mấy con hắc ám cự long đến. Không có nghĩa rằng người khác cũng được.

Trên bầu trời, khí tức khủng bố kia đang liều mạng định phá vỡ không gian, vượt qua đến đây, nhưng dù thế nào đều không thể xé mở không gian.

Lúc này Tinh Linh nữ vương đang dốc hết toàn lực, mượn dùng lực lượng của mê tỏa để phong tỏa không gian.

Mê tỏa của Tinh Linh vương đình là do Bán Thần bố trí nên, nếu như dễ dàng bị người phá vỡ như vậy, Tinh Linh bộ tộc đã sớm bị nhân loại tiêu diệt.

Tuy rằng Bán Thần cực kỳ hiếm có, nhưng trong nhân loại cũng có vài vị.

Mặc dù Tinh Linh nữ vương có chút tư tâm, nhưng vào thời điểm này tuyệt đối không hàm hồ.

Nàng biết, có lẽ Cố Dương là hy vọng duy nhất cứu chữa mẫu thụ, tuyệt đối không thể để cho hắn bị cự long xa xưa kia giết đi.

Trên bầu trời, cự long xa xưa kia cách không biết bao nhiêu xa phát hiện không cách nào phá vỡ không gian được, phát ra tiếng rít gào cực kỳ tức giận, một đường long tức khủng bố cuối cùng vẫn xuyên thấu qua không gian.

Khi đường long tức kia phá vỡ phong tỏa của mê tỏa, xuất hiện trong không trung, tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được một luồng lực lượng rộng lớn vĩ đại, nháy mắt có kích động định quỳ xuống đất xám hối.

Đây là lực lượng của thần linh!

Thần lực đỉnh phong, phàm nhân không thể khinh nhờn.

Cố Dương đối diện với lực lượng kia, một lần nữa lấy Nhân Hoàng kiếm ra.

Nhân Hoàng kiếm trong tay, trong lòng hắn không hề có bất cứ sợ hãi gì, không lùi mà tiến tới, vừa nhảy lên, đón lấy lực lượng cao nhất kia chém tới.

“Phá cho ta!”

Chiêu thức đầu tiên của Trảm Huyền kiếm pháp, Trảm Nguyên!

Dường như Nhân Hoàng kiếm cảm ứng được nguy cơ, trên thân kiếm phát ra một đường quang mang màu vàng. Một luồng lực lượng tương tự với thần lực lại hoàn toàn khác bộc phát ra.

Một kiếm này chém lên trên đường thần lực kia, nháy mắt chém chết, khiến cho nó biến mất không thấy tăm hơi.

Trên bầu trời truyền đến một tiếng gầm giận dữ không cam lòng, không gian một lần nữa khép lại, triệt để ngăn cách đối phương ở bên ngoài.

Nguy cơ được giải trừ.

Cố Dương nhìn Nhân Hoàng kiếm trong tay, ít nhiều gì hơi ngoài ý muốn.

Không nghĩ tới nó sẽ chủ động giúp mình.

Hắn nói, “Cảm tạ.”

Trong Nhân Hoàng kiếm không hề đáp lại.

Hắn cũng không thèm để ý đến, lại thả Nhân Hoàng kiếm vào trong không gian ngự thú.

Đây là lần đầu tiên hắn đối diện trực tiếp với lực lượng của cường giả cấp bậc Thiên Nhân mà không bị rơi vào thế yếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận