Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 225: Hai thanh thần binh

Chương 225: Hai thanh thần binh

Vừa mới xảy ra chuyện lớn như vậy, mà giờ trưởng công chúa và hoàng hậu lại sắp đánh nhau đến nơi, thật sự là sóng trước chưa lặng sóng sau đã đến.

Chợt nghe trưởng công chúa nói: “Sau này Cố Dương là phu quân của bản cung, ai dám nhớ thương thì đừng trách bản cung không khách khí!”

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều choáng váng.

Hóa ra là nàng đến đây để cướp hôn.

Trưởng công chúa đoạt nam nhân của muội muội ruột hoàng hậu.

Quá là bùng nổ.

...

Đậu má!

Trong lòng Cố Dương như có mười vạn con lạc đà chạy qua.

Tuy rằng vừa rồi thời điểm nữ nhân này xuất hiện, trong lòng hắn đã có một ít dự cảm, thế nhưng lúc nàng nói ra câu đấy vẫn khiến hắn đần ra.

Hắn nghĩ lại, rốt cuộc mình đã làm cái gì?

Một người là hoàng hậu - nữ nhân quyền thế nhất Đại Chu gả muội muội cho hắn.

Một người là trưởng công chúa - nữ nhân tôn quý nhất Đại Chu, không tiếc trở mặt với hoàng hậu cũng muốn gả cho hắn.

Cuối cùng, Cố Dương chỉ có thể kết luận, là do mị lực chết tiệt của bản thân.

Cuối cùng, người được hoàng hậu phái tới vẫn phải mặt mày xám như tro rời đi. Đối mặt với trưởng công chúa cường thế, bọn họ không có biện pháp gì, chỉ có thể quay về bẩm báo.

Nhưng đồ đưa tới lại không mang đi, chỉ có thể để lại.

Trong suốt quá trình, Cố Dương không hề mở miệng, hắn không muốn châm lửa thiêu thân.

Loại tình huống này, bất kể hắn nói cái gì cũng đều có khả năng kéo mũi nhọn chĩa tới trên người mình, một câu không đúng thôi là sẽ đắc tội với người ta.

Khả năng lớn hơn nữa là sẽ đắc tội với cả hai bên, cuối cùng vì yêu sinh hận mà ra, đó mới gọi là bù không được mà còn mất.

Bất kể là chủ hậu cung của hoàng cung kia, hay là trưởng công chúa trước mắt này, cảm giác như tính cách đều có chút cố chấp.

Một người thì lần đầu tiên gặp mặt đã buộc hắn phải phải cưới muội muội của mình.

Còn người kia thì được hắn cứu xong nhất định đòi gả cho hắn, trước đó còn nói, muốn trở thành nam nhân của nàng thì nhất định phải đến Bất Lậu cảnh, nhanh như vậy đã quên rồi.

Chờ những người khác đã đi hết, chỉ còn lại hắn và trưởng công chúa, hắn mới mở miệng nói: “Đa tạ sự hậu ái của điện hạ, chỉ là tại hạ đã có người trong lòng rồi.”

Trưởng công chúa hỏi: “Người trong lòng ngươi không phải là muội muội của tiện tỳ kia đó chứ?”

Cố Dương dùng chân nguyên ngăn cách bốn phía, phòng ngừa người khác nghe lén. Nàng không chút che giấu địch ý đối với hoàng hậu.

“Không phải.”

“Vậy là Tô Thanh Chỉ? Từ Nhược Mai của Kiếm cung? Sở Tích Nguyệt của Sở gia? Hay là vị vương phi Tĩnh Hải vương kia?”

Hay lắm, ngoại trừ Lăng Linh ra, những nữ nhân bên cạnh hắn đều bị nàng điểm danh, xem ra nàng đã điều tra hắn không ít.

Cố Dương quyết tâm liều một phen, dứt khoát nhận hết, nói: “Nếu điện hạ đã biết bên cạnh ta có nhiều nữ nhân như vậy, đương nhiên nên nhìn thấu bộ mặt thật của ta, kẻ đa tình như ta không phải người ngươi có thể nắm được, sớm tránh xa một chút, tránh cho ngày sau bị tổn thương.”

“Tốt!”

Trong mắt trưởng công chúa hiện lên một tia dị sắc, vỗ tay khen ngợi: “Không hổ là nam nhân bổn cung coi trọng, có trách nhiệm. Nếu ngươi cật lực xóa bỏ quan hệ với những nữ nhân kia, trái lại ta còn xem thường ngươi.”

“Yên tâm, bổn cung còn khinh thường cướp nam nhân với các nàng. Duy chỉ có một điểm, ngươi cưới ai cũng được, nhưng tuyệt đối không thể cưới muội muội của tiện tỳ kia.”

“...”

Cố Dương nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải, ánh mắt nhìn về phía hai thanh thần binh đặt bên cạnh.

Trưởng công chúa liếc mắt đã nhìn thấu tâm tư của hắn, nói: “Đồ đạc ngươi có thể giữ lại. Dù sao thì sau hôm nay, toàn bộ Thần Đô đều sẽ biết ngươi là nam nhân của bổn cung. Bổn cung lại muốn xem xem, nàng có dám ở trước mặt người trong thiên hạ cướp nam nhân với bổn cung hay không.”

Lời này của nàng có nghĩa khác.

Có điều quả thật bị nàng gây rối như vậy, đoán chừng hoàng hậu cũng không tiện nhắc tới chuyện ban hôn, làm loạn lên sẽ khiến người trong thiên hạ chê cười hoàng thất.

Chẳng qua cứ như vậy thì kế hoạch tiếp cận hoàng hậu của hắn sẽ bị phá rồi.

Cố Dương nói ra khó khăn của mình: “Không dám giấu diếm, ta và Thẩm gia có thù, bọn họ phái một vị Pháp Lực cảnh đến truy sát ta, không đến vài ngày nữa sẽ giết tới cửa.”

“Thẩm gia? Là vì chuyện ‘Phượng Vũ Cửu Thiên’ sao?”

Trưởng công chúa hơi trầm ngâm, nói: “Bổn cung đã biết, chờ ta hai ngày.” Nói xong, nàng xoay người rời đi, không chút dây dưa dài dòng.

Cố Dương hơi ngạc nhiên, nghe ý tứ trong lời nói của nàng, nàng có thể xử lý Thẩm gia?

Có hay không, hai ngày nữa sẽ biết.

...

Trưởng công chúa vừa rời đi thì Trình Tuyết trở lại, thành công mang Cửu Châu ấn về: “May không phụ mệnh.”

Cố Dương nhận lấy Cửu Châu ấn kia, vui vẻ nói: “Vất vả rồi.”

Lúc này, Trình Tuyết thấy trong tay hắn cầm hai thanh thần binh, hơi giật mình nói: “Truy Quang kiếm và Trục Ảnh kiếm?”

Cố Dương thuận miệng hỏi: “Ngươi biết hai thanh kiếm này?”

“Đây là một đôi thần binh rất nổi tiếng, mấy chục năm trước có một đôi phu thê ân ái dị thường, chia ra mỗi người giữ một thanh kiếm, song kiếm hợp bích, đứng thứ nhất và thứ hai trên Nhất Phẩm bảng. Câu chuyện về họ được lưu truyền rộng rãi, đáng tiếc là hậu nhân bất tài. Sau khi hai phu thê này qua đời đã bán cặp thần binh này lấy tiền.”

Nói như vậy, hoàng hậu ban cho hắn đôi thần binh này cũng có ngụ ý tốt đẹp.

Cố Dương đang nghĩ thì trước mắt rốt cuộc xuất hiện một gợi ý, [Phát hiện nguồn năng lượng, có muốn nạp năng lượng không?]

Ánh mắt hắn sáng lên, loại binh khí đẳng cấp này cũng có thể dùng để nạp năng lượng, thế thì không thể tốt hơn.

Tiếp đó, Trình Tuyết nhanh chóng cáo lui.

Cố Dương cũng không lập tức dùng hai thanh kiếm này nạp năng lượng, mà là nhận truyền thừa công pháp bên trong trước.

Có thể được xưng là thần binh, bên trong đều có kiếm pháp truyền thừa tương ứng.

Uy lực của thần binh càng mạnh mẽ thì kiếm pháp càng cao thâm.

Đương nhiên là hai thanh Truy Quang kiếm và Trục Ảnh kiếm này không bằng tuyệt thế thần binh trên tay mười vị Kiếm Thánh, nhưng mà kiếm pháp trong đó cũng tuyệt đối không kém, ít nhất là cấp bậc Thần Thông cảnh.

Cho dù hắn không cần thì cũng có thể đưa cho Trình Thiên Tâm, tránh cho hai môn kiếm pháp cao thâm như vậy cứ như thế mà thất truyền.

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận