Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 239: Linh khí (2)

Chương 239: Linh khí (2)

“Trên pháp khí là linh khí, bên trong đó ẩn chứa linh tính, sau khi luyện hóa nó thì sẽ là chủ nhân của nó, một lòng trung thành. Muốn khiến nó nhận chủ một lần nữa thì phải xóa đi lạc ấn của chủ nhân trước, bằng không thì không cách nào sử dụng được.”

“Giống như thanh Thiên Khu kiếm này, phải tới Trường Sinh cảnh mới có thể hoàn toàn phát huy được uy lực của nó.”

“Trên linh khí còn có pháp bảo, nghe nói chỉ có Thiên Nhân cảnh mới có thể sử dụng, nữ nhi chưa từng gặp.”

“Bên trên nữa còn có linh bảo, Nhân Hoàng kiếm trong tay Hạ đế được xếp vào hàng ngũ linh bảo.”

“Ngày sau nếu phụ thân gặp phải Nhân Hoàng kiếm thì nhất định phải cẩn thận. Kiếm này hội tụ số mệnh của Nhân tộc, có sức mạnh khắc chế trời sinh đối với Yêu tộc.”

“Hai đời Yêu đế của Yêu tộc ta đều chết dưới lưỡi kiếm của Nhân Hoàng kiếm cả.”

Sau khi Cố Dương nghe xong, trong lòng nhất thời hiểu rõ.

Trục Quang và Truy Ảnh lúc trước hoàng hậu ban cho đều thuộc về pháp khí.

Thiên Khu kiếm là linh khí, Trường Thu kiếm hơn phân nửa cũng vậy, là linh khí có cấp bậc rất cao.

Pháp bảo, không biết Cửu Châu ấn có được tính không.

Về phần Cửu Thần đỉnh, hơn phân nửa là linh bảo, dù sao thứ này là do Nhân Hoàng đời thứ hai luyện chế.

[Kiểm tra được nguồn năng lượng, có muốn nạp năng lượng không?]

“Có.”

Thanh Thiên Khu kiếm trên tay hắn lập tức biến mất.

[Nạp năng lượng thành công, nhận được năm điểm năng lượng, số điểm năng lượng hiện tại là mười ba điểm.]

Không hổ là linh khí, năm điểm năng lượng tương đương với năm thanh Truy Quang kiếm rồi.

Hi Hoàng thấy thanh linh khí kia biến mất, hơi kinh ngạc nhưng không hỏi nhiều.

Theo ý nàng thì không có chuyện gì phụ thân không làm được cả, có bản lĩnh như vậy cũng không hề kỳ lạ.



Chuyện hôm nay chỉ là một khúc nhạc đệm đối với Cố Dương mà thôi.

Tiếp theo, hắn tiếp tục thuật lại cho Hi Hoàng nghe sau khi Hạ triều diệt vong, thay đổi trong một ngàn năm, đồng thời hỏi nàng một chút chuyện liên quan đến thời Hạ triều.

Hi Hoàng chính là một hóa thạch sống.

Đáng tiếc, từ nhỏ nàng sinh ra trong đại gia tộc, còn chưa trưởng thành đã bị bắt đến Tề vương phủ nhốt lại, kiến thức có hạn, hiểu biết về Hạ triều đều được nghe khi còn nhỏ.

Mặc dù như vậy, nàng vẫn là người hiểu biết Hạ triều nhất.

Dù sao ghi chép lại về Hạ triều cực kỳ ít, ghi chép lại trên sách sử đều vô cùng sơ sài.

Từ chỗ nàng, Cố Dương đã lấy được rất nhiều tư liệu về Hạ triều.

Nói ví dụ như, Thiên Cơ các của thời Hạ triều.

Khi đó chỉ có bốn vị Kiếm Thánh,.

Còn có năm gia tộc, bốn môn phái của Hạ triều.

Vừa khéo chính là trong năm gia tộc của Hạ triều có ba gia tộc giống với ba trong chín gia tộc lớn trong thiên hạ hiện giờ.

Bốn môn phái năm đó cũng có hai môn phái vẫn luôn truyền thừa đến hiện giờ, theo thứ tự là Kiếm cung và Đạo môn.

Khác biệt chính là cho dù bốn Kiếm Thánh, hay là năm gia tộc, bốn môn phái đều phải nghe lệnh Hạ triều.

Thời Hạ triều có khoảng mười vị Thiên Nhân, ngoài Hạ đế ra thì tất cả chín vị thân vương đều là cường giả cấp bậc Thiên Nhân cảnh.

Mười vị Thiên Nhân trấn áp thiên hạ, không có bất cứ thế lực nào có thể ngỗ nghịch ý chí của Hạ đế.

Nhưng mà Hạ triều cường đại như thế, cuối cùng vẫn sụp đổ.

Cố Dương cảm thấy hơi đáng tiếc, khi Hạ triều diệt vong thì Hi Hoàng đã rơi vào giấc ngủ say rồi nên cũng không biết Hạ triều bị hủy diệt như thế nào.

Nếu không đã có thể biết được thực lực của tứ đại thánh địa.

Hiện giờ chỉ có thể dựa vào suy đoán.

Đương nhiên còn có một biện pháp, chắc chắn mấy thế gia và môn phái vẫn truyền thừa từ Hạ triều đến giờ đã từng trải qua một vài trận chiến, nói không chừng còn từng tham chiến nữa.



Xe ngựa đi dạo ngoài đường hồi lâu, mãi khi trời sắp tối mới về đến Thiên Tâm võ quán.

Cố Dương bảo Hi Hoàng trở về phòng nghỉ ngơi, việc nàng ngưng tụ ra giọt tinh huyết kia đã suy giảm tới căn nguyên, hơn nữa ngủ say một ngàn năm, cần cẩn thận điều dưỡng mới được.

Hắn đi ra gian ngoài, mở hệ thống ra.

Mỗi lần sau khi nhận được năng lượng mới, hắn đều phải tiến hành một lần mô phỏng, đây đã gần như là một thói quen.

[Hai mươi hai tuổi, ngươi đã là Kim Thân nhị trọng, ngươi đánh bại Lâm Nhược Khê Kim Thân tam trọng ở ngoài Võ viện, chấn động thiên hạ.]

[Hai tháng sau, một vị cường giả Pháp Lực cảnh của Tào gia đến…]

[…Phó viện trưởng văn Viện Chu Tông Nghiệp ra mặt, ngăn cản Pháp Lực cảnh của Tào gia.]

[Lại nửa năm nữa, hoàng hậu đột nhiên cho gọi ngươi vào cung. Ngươi vào hoàng cung, gặp được một nam nhân mặc long bào, hắn hóa thành một bóng đen đánh ngươi. Ngươi chết, hưởng thọ hai mươi ba tuổi.]

Nội dung của lần mô phỏng này rất ngắn.

“Hoàng đế?”

Cố Dương không ngờ rằng bản thân lại bị vị hoàng đế vô cùng không có cảm giác tồn tại kia giết chết.

Rất nhiều lần mô phỏng trước đó, vị hoàng đế này đều chưa từng xuất hiện.

Ai ngờ lần đầu tiên xuất hiện đã cho hắn bất ngờ lớn như vậy.

Xem ra vị hoàng đế tàn phế trong truyền thuyết - người vì từ nhỏ tẩu hỏa nhập ma nên không cách nào tu luyện kia tuyệt đối không hề đơn giản.

Mặc dù trong hoàng cung, chân nguyên của hắn bị áp chế, nhưng dựa vào sức mạnh thân thể của hắn, không có tu vi Pháp Lực cảnh thì vẫn rất khó giết được hắn.

Không ngờ vị hoàng đế này có tu vi như thế, hơn nữa còn giấu giếm được người trong thiên hạ.

“Nói như vậy, trong lần mô phỏng trước, hoàng hậu chết là do hắn.”

Cố Dương hồi tưởng lại một chút, hoàng đế hạ độc thủ với hoàng hậu là sau khi hắn cứu trưởng công chúa, mấu chốt của điểm này chắc nằm trên người trưởng công chúa.

Trước đó, trong tuyến thời gian trưởng công chúa bỏ mình, hoàng đế không gây ra sóng gió gì.

Như vậy, lần mô phỏng này, vì sao hoàng đế lại đột nhiên hạ sát thủ với mình?

Biến hóa duy nhất chính là hắn đánh bại Lâm Nhược Khê, chuyện này đã ảnh hưởng đến hoàng đế rồi sao?

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm hai mươi ba tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm hai mươi ba tuổi.]

[Ba, trí tuệ cuộc đời năm hai mươi ba tuổi.]

Cố Dương ngẫm nghĩ, chọn điều thứ ba.
Bạn cần đăng nhập để bình luận