Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 452: Không đường để đi (2)

Chương 452: Không đường để đi (2)

[… Ngươi đi tới Kim Đình động thiên, phá vỡ cấm chế, đại chiến một trận với Đông Hải Kiếm Thánh, Kim Đình quốc chủ đột nhiên xuất hiện, đánh chết ngươi tại chỗ. Hưởng dương hai mươi ba tuổi.]

Không phải chứ?

Kim Đình quốc chủ nổi điên cái gì vậy?

Trước đó vẫn hợp tác tốt đẹp, sao lần này vừa thấy mặt đã hạ sát thủ với hắn?

Cố Dương không nghĩ ra được.

Chẳng lẽ sau khi hắn đột phá đến Bất Lậu cảnh đã biến thành nhân vật không được hoan nghênh của những thế giới động thiên đó rồi?

Vậy phiền toái, kể cả Kim Đình động thiên đều không được.

Còn có thể đi đâu?

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều dưới đây.]

[…]



Cố Dương đột nhiên khựng lại, nhìn số dư hệ thống, chỉ còn lại có một trăm ba mươi lăm điểm.

Hoặc là nói, chỉ có thể mô phỏng thêm một lần.

Chẳng lẽ thật sự phải đi đến một bước kia sao?

Ba thế giới động thiên vẫn được hắn dùng thành nơi nạp năng lượng, hiện giờ ba nơi này đã thành tử địa.

So sánh với ba thế giới động thiên, béo bở ở Đại Chu quá ít, cho dù hắn diệt hết cả chín gia tộc lớn trong thiên hạ thì đều không được bao nhiêu năng lượng.

Hắn chỉ có thể đi đến một bước cuối cùng, nạp giá trị tất cả thần binh tuyệt thế, còn có hai Cửu Thần đỉnh kia mới có thể được một hai ngàn điểm.

Nhưng mà một khi nạp giá trị những pháp bảo và linh bảo này thì sẽ không còn.

Đặc biệt là hai Cửu Thần đỉnh, chí bảo từ thời đại Thượng Cổ lưu truyền xuống, ít nhất tương đương với cấp bậc linh bảo, lấy ra nạp giá trị, thật sự phung phí của trời.

“Đi đến đâu có thể nạp được lượng lớn năng lượng đây?”

Vạn Tượng động thiên?

Nơi đó càng nguy hiểm, ở Vạn Tượng môn, số lượng cường giả Thiên Nhân gần hai chữ số. Chỉ riêng về số lượng thôi đã nghiền áp tứ đại thánh địa.

Đi vào trong đó không khác gì muốn chết.

Thụy Cầm đại lục?

Cường giả Thiên Nhân ở đó cũng không ít, hơn nữa bởi vì hắn có hóa thân thần thú, càng dễ dàng thu hút cường giả Thiên Nhân đến. Một khi bị bắt, chạy cũng không có cách nào để chạy.

Đột nhiên trong lòng hắn vừa động, nghĩ tới một chuyện, đúng rồi, có thể đi đến nơi đó thử xem.

Hắn không do dự nữa, dùng nốt cơ hội một lần mô phỏng cuối cùng.

[…]





Nơi cực Tây của Đại Chu là một dãy núi nối liền, nơi này ít dấu chân người, là một khu vực nguyên thủy.

Trong núi sâu có một sơn cốc, hàng năm bao phủ trong thi khí màu đen.

Nơi này chính là Tử Hồn cốc một trong năm hung địa trong truyền thuyết. Hiện giờ thành sơn môn của U Minh tông.

Kể từ sau khi nơi này bị U Minh tông chiếm cứ, sơn mạch xung quanh càng không có ai dám đến gần nửa bước.

Nhưng hôm nay ở ngoài Tử Hồn cốc lại hiếm thấy xuất hiện một vài bóng người.

“Chúc mừng đại sư huynh, chúc mừng đại sư huynh, bắt được một vị cường giả Bất Lậu cảnh.”

“Đại sư huynh vừa đột phá đã lập được công lớn như thế, hai vị sư tôn nhất định sẽ ban thưởng thêm.”

“U Minh tông của chúng ta lại nhiều thêm một sát thi Bất Lậu cảnh, chín gia tộc lớn trong thiên hạ gì đó, còn có ngũ đại phái khác đều không phải là đối thủ của U Minh tông chúng ta.”



Mấy người kia cao hứng phấn chấn thảo luận, ở giữa bọn họ là một người bị sát khí nồng đậm bao vây, còn đang không ngừng giãy giụa.

Cầm đầu là một nam tử đầu trọc, chính là đại đệ tử Thẩm Lập của U Minh tông.

Hắn đang toàn lực áp chế cường giả Bất Lậu cảnh vừa phải tốn bao nhiêu khổ cực mới bắt được, mãi cho đến khi đối phương không giãy giụa nữa mới mở miệng nói, “Một lần này còn may nhờ tin tình báo của lão lục.”

“Nói xem, người này rốt cuộc có lai lịch gì? Sao Đại Chu có thể xuất hiện một cường giả Bất Lậu cảnh như vậy?”

“Người này họ Chung, công pháp sử dụng hơi cổ quái, còn có một vài pháp bảo ly kỳ cổ quái, thiếu chút nữa khiến đại sư huynh tổn thất nặng.”

Mấy tên đệ tử của U Minh tông liến thoắng thảo luận.

“Lão bất tử của chín thế gia vọng tộc đều rất khôn ranh, suốt ngày núp ở trong hang ổ, bố trí cấm chế lợi hại. Khó có thể thành công. Người này dám nghênh ngang hiện thân, thật sự coi rằng U Minh tông ta không người?”

“Sư tôn lập tức thần công đại thành rồi, đến lúc đó, Viện trưởng Văn viện gì đó, Lạc vương gì đó đều không đủ sợ hãi.”

“Thêm với đại sư huynh lại nhiều thêm một sát thi Bất Lậu cảnh. Về sau công phá mỗi một nhà thế gia vọng tộc, luyện tất cả lão bất tử này thành sát thi. Mỗi sư huynh đệ chúng ta một người, lại tiêu diệt tứ đại thánh địa. Chỉ còn U Minh tông ta độc tôn.”



Chung Tử Lâm bị sát thi bao bọc kín nghe thấy bàn luận bên ngoài, trong lòng không khỏi trầm xuống.

Dù thế nào hắn đều không nghĩ đến, sao U Minh tông lại có thể trở nên mạnh như vậy? Thêm với làm việc không hề kiêng nể gì như thế.

Trước kia hắn đã từng nghe nói đến môn phái này, là một trong lục đại phái. Làm việc tương đối ít nổi danh.

Ai biết, sau năm trăm năm trở về, U Minh tông lại trở nên kinh khủng như thế.

Mấy tên đệ tử của U Minh tông đột nhiên phát động công kích với hắn, hắn bất ngờ không kịp đề phòng, lập tức mắc bẫy.

Hắn không biết sự lợi hại của sát thi U Minh tông, không cẩn thận bị dính vào, nhất thời giống như bị nhọt trong xương, không ngừng ăn mòn thân thể và pháp lực của hắn. Thiếu chút nữa phá vỡ thân thể bất lậu của hắn.

Chờ đến khi Chung Tử Lâm phát hiện đối phương không dễ chọc thì đã muộn rồi. Bị áp chế từng bước một như vậy, vài ngày sau, hắn đã mất đi sức phản kháng, bị bắt giữ.

Nghe ý tứ của chúng nó, chúng nó muốn luyện hắn thành sát thi.

Chuyện này còn đáng sợ hơn cả chết đối với hắn.

Nhưng mà lúc này kể cả tự sát hắn đều không làm được.

Trong lòng Chung Tử Lâm hoàn toàn tuyệt vọng.

“Sư phụ ——”

Cách đó không xa có một người đi theo sau lưng các đệ tử U Minh tông, lại không một ai phát hiện ra.

Người này chính là Chung Ngạn Hành đồ đệ của Chung Tử Lâm, trong tay hắn có một thần khí tên là Ẩn Thần đấu bồng, là thần khí của Thâu Đạo Chi Thần giáo hội ở Tây Đê đại lục.

Thần khí này là do sư phụ cho hắn dùng để bảo mệnh.

Mặc áo choàng này vào có thể hoàn toàn che giấu thân hình, thậm chí có thể che giấu được phần lớn cường giả Truyền Kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận