Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 408: Đông Hải Kiếm Thánh

Chương 408: Đông Hải Kiếm Thánh

Chỉ chốc lát sau đã hình thành một vòng máu lớn ở trước mặt hắn.

Trên tay Cố Dương dấy lên một ngọn lửa màu đỏ thẫm, bao trùm lấy vòng máu màu vàng nhạt kia.

Dưới Phượng Hoàng chân hỏa, tạp chất trong phần máu kia nhanh chóng bị thiêu đốt, cuối cùng chỉ còn thừa lại ba giọt máu màu vàng.

Là thứ này.

Cố Dương lấy ba cái chai bằng ngọc đã chuẩn bị trước ra, để ba giọt máu kia vào trong đó.

Thần huyết!

Cuối cùng Y Phù đã biết Cố Dương đang làm cái gì rồi.

Không ngờ rằng trong thi thể bán thần không biết đã chết bao lâu rồi này lại vẫn còn sót thần huyết.

Trong thần huyết ẩn chứa một ít thần lực và thần tính, là thứ mà vô số cường giả Truyền Kỳ mơ ước, trong lịch sử xuất hiện việc giết bán thần cũng vì cướp đoạt thần huyết ở trên người bán thần.

Sau đó, nàng nhìn thấy thi thể bán thần kia biến mất, không khỏi sửng sốt.

Thi thể đâu rồi?

Mới vừa rồi nàng không hề cảm nhận được không gian dao động, không giống như được thu vào trong trang bị không gian.

“Đi thôi.”

Cố Dương nhìn nhắc nhở nhận được năm trăm điểm năng lượng, trong lòng vô cùng thỏa mãn.

Lựa chọn đến Kim Đình động thiên là một quyết định chính xác, chẳng những thu được một con sủng thú cấp Bất Lậu cảnh, thi thể Thiên Nhân này còn nạp được năm trăm điểm năng lượng.

Số dư lúc này của hắn đã biến thành sáu trăm mười bốn điểm.

Hai người rời khỏi lòng đất, bay lên trên trời.

Cố Dương khơi thông với sủng thú đầu tiên ở trong đầu: “Viên Tinh, ngươi là giống loài gì vậy?”

Một lát sau hắn mới nhận được câu trả lời: “Ta có một ít huyết mạch của Xích Tình thần viên.”

Sau khi Viên Tinh nói xong, đột nhiên hỏi: “Mới vừa rồi ngươi biến thi thể của tinh quân đi đâu rồi?”

Cố Dương nói: “Ta nói ta nuốt nó, ngươi tin không?”

“…”

Cố Dương lại hỏi: “Ngươi có thần thông gì vậy?”

Trước kia hắn chưa từng nghe nói đến cái tên Xích Tình thần viên này, cũng không biết thực lực như thế nào, chuyện này phải hiểu biết rõ ràng, về sau đến khi chiến đấu mới biết nên làm như thế nào mới phát huy được công dụng.

“Thần thông của ta có liên quan đến mắt…”

Sau khi Viên Tinh giải thích xong, Cố Dương mới hiểu được.

Thần thông của nó tên là Xích Tình thuật, có liên quan đến mắt.

Sau khi sử dụng thần thông thì có thể hình thành một pháp vực, ở trong khu vực pháp vực này, nguyên thần của kẻ địch sẽ trong bất tri bất giác bị ảnh hưởng, giống như trúng huyễn thuật.

Hắn ngạc nhiên nói: “Vì sao mới vừa rồi ngươi không sử dụng thần thông này với ta?”

Huyễn thuật vô cùng có lợi, có thể đạt tới hiệu quả không ai ngờ tới, cho dù thực lực không bằng đối phương thì vẫn có thể nhân cơ hội chạy trốn được.

Trong đầu Cố Dương mơ hồ truyền đến giọng Viên Tinh: “Chúc Long là khắc tinh của tất cả các loại huyễn thuật. Cách vài trăm dặm, ta vẫn có thể ngửi ra được huyết mạch của Chúc Long ở trong thân thể của ngươi.”

Thì ra là thế.

Cố Dương giật mình, quả là thế, tuy rằng Thần Chúc quyết của hắn chỉ mới tầng thứ năm, không thể hình thành hóa thân, nhưng đã có thể sử dụng thần thông của Chúc Long, vừa liếc mắt đã nhìn thấu được huyễn thuật.

Trong khi hắn và Viên Tinh trao đổi trong đầu.

Rất nhanh, Thiên Cương sơn đã ở trong tầm mắt.

Cố Dương đang định đáp xuống, đột nhiên nguyên thần đau đớn một phen, nên khựng lại, quay đầu nhìn ra sau, nhìn thấy có một nam tử áo trắng hơn tuyết đang đứng trên ngọn núi.

Dáng người nam tử không cao lớn, chỉ đứng ở đó thôi đã khiến cho người ta có một cảm giác sâu không lường được, điểm kỳ lạ nhất chính là đôi mắt sáng rực như sao kia.

Cố Dương mới vừa chạm vào ánh mắt của đối phương, ánh mắt hắn lập tức nhói đau.

Kiếm ý thật đáng sợ!

Hắn dùng sức nắm chặt chuôi đao của Phượng Vũ đao, không né tránh ánh mắt, không hề nhường nhịn đối phương, nói từng câu từng chữ: “Đông Hải Kiếm Thánh!”

Ở trong thế giới động thiên này mà gặp được một vị Kiếm Thánh có thực lực kinh khủng như thế thì cũng chỉ có vị Đông Hải Kiếm Thánh đứng đầu mười vị Kiếm Thánh kia thôi.

Nhưng mà vị Đông Hải Kiếm Thánh này chỉ đứng ở đó, toàn thân không hề có bất cứ điểm khác thường nào, đây chính là điểm đặc thù của Bất Lậu cảnh.

Hắn đã đột phá đến Bất Lậu cảnh!

“Cố Dương!”

Nam tử áo trắng đứng trên đỉnh núi kia nói ra tên của hắn.

Người này chính là Đông Hải Kiếm Thánh, tên ban đầu Khuất thiên thư. Trên người hắn không hề mang theo binh khí, thanh Bích Ba kiếm vang danh thiên hạ kia lại không mang theo trên người.

Cố Dương hơi ngạc nhiên: “Không ngờ Kiếm Thánh đã từng nghe danh của ta.”

Dứt lời, hắn lập tức nhìn thấy sau lưng Đông Hải Kiếm Thánh xuất hiện một bóng dáng quen thuộc, đó chính là Lan Xu đang giận trừng mắt nhìn hắn, hiển nhiên vẫn canh cánh trong lòng chuyện lần trước.

Thảo nào hắn biết mình, hóa ra là do nàng đi cáo trạng.

Hắn nói: “Kiếm Thánh cản đường của ta, không biết có gì chỉ giáo?”

Khuất thiên thư chậm rãi nói: “Về sau đừng đến Kim Đình động thiên nữa.”

Cố Dương nhíu mày lại, hỏi: “Vì sao?”

Khuất thiên thư nói: “Chức trách ở đây, về sau, bất cứ kẻ nào muốn vào Kim Đình động thiên đều phải hỏi kiếm của Khuất mỗ trước.”

Chức trách ở đây?

Cố Dương nhanh chóng hiểu rõ, nói: “Cáo từ.”

Sau đó, hắn mang theo Y Phù đáp xuống trước sơn động kia.

Sau khi bọn họ đi vào trong sơn động, chỉ thấy cửa động bừng lên một lớp ánh sáng cấm chế.

Cố Dương không hề quay đầu lại mà đi vào.

Chim xanh đã từng nói, cửa vào Kim Đình động thiên do một môn phái tên là Thiên Cương môn canh gác, vào thời đại Thượng Cổ, đó là một môn phái có thực lực rất mạnh.

Lần đầu tiên tới đây, ở cửa động còn có một tầng cấm chế, lúc đó chim xanh đã đánh trống lui binh, nó không ngờ rằng Thiên Cương môn vẫn còn trấn thủ ở đây.

Sau đó Thiên Cương môn đã bị thần linh của Kim Đình quốc tiêu diệt.

Sau đó bọn họ mới thuận lợi tiến vào Kim Đình động thiên.

Như vậy xem ra quan hệ giữa Đông Hải Kiếm Thánh và Thiên Cương môn không đơn giản, rất có thể đã chiếm được truyền thừa của Thiên Cương môn, cho nên đã gánh vác lấy chức trách trấn thủ Thiên Cương sơn.



Bên kia, trên Thiên Cương sơn, Lan Xu tức giận nói: “Sư phụ, vì sao không giữ hắn lại? Hắn chính là kẻ giết tiểu sư đệ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận