Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 487: Phượng Hoàng hội (2)

Chương 487: Phượng Hoàng hội (2)

[Ngươi mang theo Y Phù thoát khỏi Tây Đê đại lục trước, trở lại Thần Châu. Mới vừa xuất hiện đã bị rơi vào đuổi giết của một Thiên Nhân, sau đó không lâu lại bị giết mất mạng, hưởng dương bốn mươi hai tuổi.]

Cố Dương hơi kinh hỉ, Tây Đê đại lục này đúng là mảnh đất lành của ta.

Ở trong này lại cẩu được mười chín năm.

Tuy rằng cuối cùng vẫn bị Tà Thần tiêu diệt, nhưng có thể chống đỡ được thời gian dài như vậy đã ra ngoài dự kiến của hắn.

Mặc dù Tinh Linh tộc không được coi là thế lực mạnh ở Tây Đê đại lục, nhưng cũng có nội tình mạnh mẽ, dưới tình huống chuẩn bị đầy đủ, ngăn cản một cường giả Thiên Nhân không thành vấn đề.

Chuyến này không thiệt.

Quả nhiên người tốt được báo đáp. Hôm nay hắn cứu cao cấp của tinh linh, lại giúp các nàng một chuyện lớn như vậy.

Về sau các nàng mới tình nguyện liều mạng vì hắn.

Cho lực nhiều nhất vẫn là đại tế tư, lại lấy sinh mệnh làm cái giá, triệu hồi ra một vị thiên sứ, vị kia ít nhất cũng có cấp bậc Thiên Nhân cảnh.

Lần này đến Tây Đê đại lục là đúng rồi.

Về phần chuyện của Phượng Hoàng hội, hắn tạm thời không cần lo lắng. Biết rõ bị một cường giả Thiên Nhân theo dõi còn chạy khắp nơi, vậy có khác gì muốn chết đâu.

Hiện giờ một lần mô phỏng cần hai trăm điểm năng lượng, nhất định phải dùng tiết kiệm.

Chờ hắn có được thực lực có thể địch nổi Thiên Nhân rồi lại cân nhắc.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều dưới đây.]

[Một, cảnh giới võ đạo lúc bốn mươi hai tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo lúc bốn mươi hai tuổi.]

[Ba, trí tuệ nhân sinh lúc bốn mươi hai tuổi.]

“Ta chọn điều hai.”

Nhất thời trong đầu Cố Dương nhiều thêm rất nhiều ký ức chiến đấu và kinh nghiệm với tri thức về phương diện võ đạo.

Thời gian mười chín năm, thu hoạch của hắn vĩ đại.



Tiếp theo cứ dựa theo con đường này, lần lượt mô phỏng, không ngừng tích lũy kinh nghiệm.

Quan trọng là lĩnh ngộ đối với “Thái Huyền thiên thư”.

Quyển thiên thư này bao hàm toàn diện, bác đại tinh thâm, mỗi một lần mô phỏng hắn đều có thể có lĩnh ngộ mới, đó là đang học bù.

Tu hành của võ đạo không cần nhiều tri thức như vậy, dựa theo tiêu chuẩn thời kỳ Thượng Cổ đến xem, thứ hắn còn thiếu nhiều lắm.

Thật ra khó khăn nhất là nếu không có người chỉ điểm, hắn chỉ có thể tự mò mẫm, tự lĩnh ngộ, mới tiêu tốn thời gian dài như vậy.

Nếu như có thể có một sư phụ giải thích nghi hoặc cho hắn, tiến độ của hắn có thể nhanh hơn trên mười lần.

Khi đến lần mô phỏng thứ mười, Cố Dương dừng lại.

Một lần chiếm được tích lũy gần hai trăm năm, rất lộn xộn, hắn cần tiêu hóa trước.





Ngày hôm sau Cố Dương đến tìm La Đức Lý Khắc pháp thuật Truyền Kỳ tam giai kia, nói, “Ta còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, nửa năm sau ta lại đi tìm ngươi.”

“Được.”

Phong chi hiền giả thấy hắn đáp ứng, vô cùng vui sướng.

Sau khi hai người hẹn địa điểm gặp mặt nửa năm sau, Phong chi hiền giả đã mang theo đồ đệ rời khỏi Tinh Linh vương đình, mới vừa rồi hắn đã chào từ biệt Tinh Linh nữ vương rồi.

Cố Dương đuổi La Đức Lý Khắc đi, rồi tìm Tinh Linh nữ vương và đại tế tư, đưa ra đề nghị muốn dẫn người xuất chinh, xử lý sạch những thứ có thể uy hiếp đến tinh linh ở trong Mê Vụ sâm lâm.

Tinh Linh nữ vương và đại tế tư mở hội nghị, nhanh chóng thông qua quyết định này.

Cứ như vậy, Cố Dương mang theo năm cường giả Truyền Kỳ trong Tinh Linh tộc xuất phát, đại tế tư cũng đi cùng.

Phạm vi của Mê Vụ sâm lâm vô cùng lớn, là một dãy núi kéo dài không dứt, toàn bộ diện tích tương đương với lãnh thổ của một quốc gia trung đẳng ở Tây Đê đại lục.

Trong rừng rậm, có rất nhiều nơi hoàn cảnh ác liệt, có rất nhiều ma thú siêu giai đều an cư ở đây.

Trừ đó ra còn có vài tộc đàn khác cũng sinh sôi nảy nở ở dây. Ví dụ như cẩu đầu nhân, bán thân nhân, bán thú nhân, chu nho, ải nhân vân vân.

Tinh linh xem như là thế lực lớn nhất trong rừng rậm, có thể tạo thành uy hiếp cho tinh linh là một đám Khoa Mạc Đa tích dịch nhân ở dưới lòng đất, đây là một chủng tộc á long, thực lực mạnh mẽ, hơn nữa cực kỳ giảo hoạt, thu nạp rất nhiều chân rết, chuyên môn đối nghịch với tinh linh.

Bởi vì chúng nó sinh tồn dưới lòng đất, hoàn cảnh phức tạp, rất khó đối phó. Trước đó, các tinh linh đều không có biện pháp gì hay với chúng.

Cố Dương không quan tâm nhiều như vậy, mang người trực tiếp xông vào, một đường đánh thẳng đến chỗ sâu nhất trong hang ổ.

Sủng thú hiện giờ còn sót lại của hắn, Xích Tình thần viên, có thể nói là cao thủ tàn nhẫn, cảnh giới thấp hơn nó vốn không ngăn cản được huyễn thuật của nó.

Rất nhanh, Cố Dương đã giết tận hang ổ, giết chết hai Truyền Kỳ rồi, tích dịch nhân đã hỏng mất.

Ở Mê Vụ sâm lâm, mỗi một con ma thú siêu giai đều có được địa bàn của mình, trên căn bản địa bàn cố định, sẽ không dễ dàng chuyển tổ.

Như vậy tiện lợi cho Cố Dương, tìm tới cửa từng đứa, con nào có cảnh giới thấp hơn hắn thì ném một huyễn thuật qua, sau đó một chùy đập chết.

Đụng phải con có cảnh giới cao hơn hắn thì triệu hồi ra hóa thân thần thú vây đánh, hắn lấy Nhân Hoàng kiếm ra chờ sẵn. Không có một con ma thú siêu giai nào có thể chống đỡ được.

Đương nhiên, ma thú siêu giai có quan hệ thân mật với tinh linh giống như Độc Giác Thú thì hắn sẽ không đuổi tận giết tuyệt, gia nhập vào đại gia đình của tinh linh, mọi người ôm ấp sưởi ấm thật tốt.

Ma thú siêu giai trong Mê Vụ sâm lâm cũng không dễ chọc, qua nhiều năm như vậy, Tinh Linh tộc và chúng nó đều nước giếng không phạm nước sông, không tùy tiện đụng chạm.

Thực lực tổng thể mạnh nhất của tinh linh, gần mười Truyền Kỳ cũng không phải dễ dàng trêu vào. Nhưng mà các nàng dân cư đông đúc, mười vạn con dân phải sống ở đây.

Nếu như kết thù một mất một còn với một ma thú siêu giai, lại không thể giết được nó, tiến hành đánh tỉa, các nàng không chịu nổi.

Chính bởi vì như thế, giữa tinh linh với ma thú siêu giai đã tạo thành cân bằng như vậy.

Sự xuất hiện của Cố Dương đã trực tiếp phá vỡ sự cân bằng này, vốn không nói lý lẽ.

Trong thời gian không đến một ngày, ma thú siêu giai chết dưới chùy của hắn đã vượt trên mười con.

Trong đó còn có hai con ma thú cấp bậc Bạo Quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận