Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 196: Khối ấn tỷ thứ nhất (2)

Chương 196: Khối ấn tỷ thứ nhất (2)

Lần mô phỏng này đã chứng tỏ biện pháp đó là được. Chuyến đi này, hắn vô tình hấp thu mất tinh huyết Thần Hoàng trong ấn tỷ, tiến độ của Thần Hoàng Quyết đệ nhị trọng thăng cấp một khúc, làm thêm mấy lần, luyện tới đệ nhị trọng hoàn toàn không vấn đề.

Lần nữa!

Cố Dương lại mở hệ thống ra, bắt đầu một đợt mô phỏng mới.

Lần này, hắn đã biết công lược thông quan hoàn hảo, có thể thực hiện đại hoá tối đa thành quả tu luyện.

Thần Đô, bên ngoài quốc trượng phủ, ngựa xe như nước, khách khứa đông đúc.

Hạ nhân của quốc trượng phủ đã có thể thuần thục ứng đối tình cảnh như vậy, sắp xếp một cách gọn gàng trật tự.

Cố Vân Phi đi theo thúc phụ, ngồi xe ngựa tiến về quốc trượng phủ.

Hôm nay hắn thay thế phụ thân tới đây mừng thọ quốc trượng.

“Tô gia giống như Cố gia chúng ta, tổ tiên cùng làm bộ hạ dưới trướng của thái tổ, sau này phong làm hầu tước như nhau, mấy trăm năm về trước, hai nhà từng có mấy đời kết giao.”

Trong xe ngựa, dường như thúc phụ hơi cảm khái: “Sau này, Tô gia dần dần sa sút, Cố gia ta lại ngày một phát triển, từ từ không còn qua lại. Không ngờ rằng mấy trăm năm sau, thời cơ của Tô gia đến, lại sinh ra một nữ nhân lợi hại như vậy. Chậc, thoáng cái thì đã trở mình. Chúng ta cũng không thể không đi nịnh bợ quốc trượng chỉ biết ca múa săn bắn đó được.”

Trong lời nói của hắn khá xem thường quốc trượng kia.

Tất nhiên Cố Vân Phi cũng biết đoạn lịch sử này, Tô gia một bước lên trời cũng chỉ là chuyện trong vòng mười năm.

Mười năm trước, người nào biết Tô Cảnh Diệu là ai? Văn không thành, võ chẳng xong, ở Thần Đô cũng chỉ là một kẻ chẳng mấy nổi danh.

Bây giờ, cả Thần Đô, vô số người gọt nhọn đầu cũng muốn bước vào cánh cửa của Tô gia, tới đây mừng thọ cho lão giả thực lực chỉ mới ngũ phẩm này.

Mọi thứ này đều vì hắn có một nữ nhi tốt.

Cố Vân Phi nghĩ tới hoàng hậu, trong lòng hơi kiêng dè.

Nghe nói, khi nữ nhân kia mới vào cung chỉ là một cung nữ bình thường, nhưng trong quãng thời gian ngắn lấy được lòng của hoàng đế, khiến hắn loại trừ tất cả ý kiến, phong nàng làm hoàng hậu, có thể nói là một bước lên trời.

Rất nhanh, hoàng đế bệnh nặng nằm giường, tấu chương các châu đều từ tay nàng ra, dẫn đến sự phản đối của quần thần.

Sau đó, nữ nhân đó thể hiện ra thủ đoạn lật tay thành mây, trở tay thành mưa, trước tiên là thành lập nội vệ, dùng một vụ án mưu phản làm ngòi nổ, đưa tất cả người phản đối nàng vào thiên lao, thanh tẩy triều đường một phen.

Bấy giờ, không ai tưởng tượng nổi, thủ đoạn của nữ nhân này lại độc ác tới vậy.

Sau khi trải qua thanh tẩy mấy năm, nàng thật sự nắm chắc đại quyền, trên triều đường đều đã thành người của nàng.

Hiện giờ chỉ duy nhất trưởng công chúa xuất thân hoàng thất có thể đối đầu với nàng.

Không bao lâu sau, xe ngựa dừng lại.

Cố Vân Phi bước xuống xe ngựa, nhìn phủ đệ sang trọng trước mắt. Nơi này vốn là một lâm viên của hoàng thất, được hoàng hậu ban cho quốc trượng, cũng tức là phụ thân của nàng.

Cả Thần Đô cũng không tồn tại bao nhiêu phủ đệ cấp bậc như vậy, nơi khác không phải là của vương gia thì là Trấn Quốc công đang ở.

Tô Cảnh Diệu, một võ giả ngũ phẩm, một kẻ vốn ngay cả chức quan cũng không có, có tài đức gì mà xứng ở đây?

Số người và thế gia lớn khinh thường Tô Cảnh Diệu giống như tộc thúc của Cố Vân Phi vô cùng nhiều.

Trong mắt bọn họ, Tô gia chẳng qua là nhà giàu mới nổi, nếu không phải xuất hiện được một hoàng hậu, ai cũng sẽ không thèm coi trọng.

Tuy nhiên, cho dù trong lòng bọn họ xem thường đến cỡ nào, ngoài mặt cũng sẽ không biểu lộ ra.

Không ai muốn đắc tội nữ nhân đó.

Sau khi Cố Vân Phi và tộc thúc vào cửa, đột nhiên nói: “Người đó cũng ở Thần Đô, không biết hôm nay có đến đây hay không.”

Hắn vừa suy nghĩ thì nghe thấy ngoài cửa gọi tên: “Đại công tử Quách gia đến chúc mừng.”

Hắn lấy làm kỳ lạ, Quách Thái Bình cũng tới đây ư?

Mối quan hệ giữa chín gia tộc lớn trong thiên hạ và hoàng thất khá tế nhị, hầu như không người nào làm quan trong triều, theo lý mà nói, người giống như Quách Thái Bình căn bản không cần phải xu nịnh Tô gia.

Chẳng mấy chốc, một tiếng gọi tên khác vang lên: “Đại công tử Cao gia đến chúc mừng!”

Cố Vân Phi càng thâm lấy làm lạ, Cao gia cũng là một trong số chín gia tộc lớn thiên hạ.

Lập tức, một tiếng gọi tên khác truyền đến: “Đệ tử thủ tịch Văn viện đến chúc mừng!”

Lúc này, Cố Vân Phi ngạc nhiên: “Gì cơ, nàng lại cũng tới rồi?”

Thủ tịch Văn viện, đệ tam Thiên Kiêu bảng Diệp Lăng Ba, nữ tử này kinh tài tuyệt diễm, là đệ tử thủ tịch trẻ tuổi nhất Văn viện từ trước đến nay, có lời đồn rằng nàng là đại năng Thượng Cổ chuyển thế.

Rốt cuộc hôm nay là sao đây?

Mặc cho Cố Vân Phi không lanh lợi đi nữa cũng phát giác được hôm nay hơi khác thường.

Đột nhiên, giọng nói của người ngoài cửa trở nên hết sức kích động: “Ngũ hoàng tử đến chúc mừng.”

Trái tim Cố Vân Phi “thình thịch” một tiếng, ngay cả ngũ hoàng tử cũng tới rồi.

Phải biết rằng, sức khoẻ của hoàng đế càng lúc càng tệ, quan hệ giữa mấy hoàng tử và hoàng hậu đó cũng trở nên ngày càng tế nhị, nước sông không phạm nước giếng.

Thật là quá bất thường.

“Trưởng trưởng công chúa đến chúc mừng!”

Hít…

Cố Vân Phi không khỏi hít ngược một hơi.

Sự có mặt của trưởng công chúa không những khiến Cố Vân Phi kinh ngạc, mà cả quốc trượng phủ cũng chấn động khi tin tức vừa lan truyền.

Từ năm năm trước, trưởng công chúa được hoàng đế khâm phong làm chủ Trưởng Thu cung thì đã có tư cách khai phủ lập nha, bên cạnh nhanh chóng tụ tập một loạt nhân tài.

Phong cách hành sự của hoàng hậu, định sẵn sẽ đắc tội rất nhiều người, cho nên sau khi trưởng công chúa khai phủ lập nha, những kẻ phản đối hoàng hậu đều dồn dập nương nhờ sang đó.

Trưởng công chúa là thân muội muội của hoàng đế, nói rõ chính là người được hoàng thất đẩy ra để cạnh tranh với hoàng hậu, từ đó cân bằng quyền lực của hoàng hậu.

Giữa hai nữ nhân này không nói như nước với lửa, cũng là đối chọi gay gắt.

Tại Thần Đô, ngay cả trẻ con ba tuổi cũng biết, trưởng công chúa và hoàng hậu là tử thù, cho dù gặp mặt nhau không làm gì cũng phải ăn miếng trả miếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận