Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 404: Bí mật (2)

Chương 404: Bí mật (2)

Vì thế Tô Ngưng Yên còn cố ý đi thỉnh giáo sư tôn.

Lúc đó sư tôn của nàng đã nói: “Chỉ cần có cơ hội, bọn họ nhất định sẽ giết chết hai vị Thiên Nhân của các ngươi, ngược lại cũng giống vậy.”

“Vì sao?”

“Đây là tranh đoạt đại đạo.”

Tranh đoạt đại đạo?

Tô Ngưng Yên còn định hỏi lại, nhưng nàng lại không muốn mở miệng nữa.

Đây là tình huống tệ nhất.

Nếu như hai vị Thiên Nhân của Man tộc ra tay, Lạc vương và viện trưởng Văn viện đều sẽ bị kéo theo.

Đến lúc đó Đại Chu có tổng thế thực lực kém hơn chắc chắn thất bại.

Mà sức mạnh cuối cùng của triều đình cũng sẽ bị đánh tan, giống như Tần triều năm trăm năm trước vậy, cuối cùng không cách nào áp đảo thiên hạ, cách hoàng triều sụp đổ không còn xa.

Thay đổi triều đại vẫn là chuyện nhỏ, đáng sợ nhất chính là lỡ như Lạc vương và viện trưởng Văn viện đều thua, đến lúc đó chính là Thần Châu rơi vào tay giặc, hàng trăm vạn lê dân đều gặp phải tàn sát của Man tộc.

Chuyện này không phải không có khả năng, cho đến nay kẻ kia của Xích Minh thiên vẫn luôn muốn dấy lên phong ba bão táp ở Thần Châu, rất có thể sẽ hợp tác với hai vị Thiên Nhân của Man tộc kia.

Giờ phút này, Tô Ngưng Yên cảm thấy mình đang ở trong một cái thuyền hỏng, dập dềnh nhấp nhô, nguy hiểm khắp nơi, bất cứ lúc nào đều có thể lật úp.

Cố Dương tự đứng ra mới khiến trong lòng nàng có thêm một chút tin tưởng.

Trước đó không lâu, nàng đã nhận được tin tình báo kỹ càng về trận chiến của Cố Dương với Xích Nhật ở Vô Lượng sơn.

Cũng xếp cơ sở ngầm trong nội vệ ở Xích Tôn giáo.

Thực lực của Cố Dương hiện giờ có thể so sánh được với Bất Lậu cảnh.

Có hắn ở đây, trận chiến với Man tộc này ít nhất sẽ không đến nỗi thua rất thảm.

Nhưng mà như vậy quá nguy hiểm.

Một mình hắn phải như thế nào mới địch nổi hai cường giả Bất Lậu cảnh của đối phương đây? Dù sao hắn chỉ là Pháp Lực cảnh mà thôi.

Nếu như có thể, nàng thật sự không đồng ý để Cố Dương đi mạo hiểm như vậy.



Cố Dương rời khỏi hoàng cung, tự hỏi bước kế hoạch tiếp theo.

Hiện giờ người có thể chân chính sinh ra uy hiếp cho hắn chỉ có Thiên Nhân.

Sắp tới kẻ địch chủ yếu nhất của hắn có ba người, Triêu Dương Đại Thánh, kẻ kia của Xích Minh thiên, còn có Thiên Nhân của Man tộc.

Chủ nhân Hồng Lâu nói sẽ giúp hắn thoát khỏi truy lùng của Triêu Dương Đại Thánh.

Gần đây kẻ kia của Xích Minh thiên đã ngừng công kích, dường như bỏ qua việc truy sát hắn.

Về phần Thiên Nhân của Man tộc thì cũng phải hơn hai tháng nữa mới có thể chạm mặt.

Như vậy tính ra hắn còn có kỳ an toàn một hai tháng.

Vừa vặn, thừa dịp trong khoảng thời gian này để dốc hết khả năng nâng cao thực lực lên.

Hắn tạm thời còn chưa có cách để lên Bất Lậu cảnh, nhưng mà điều đó không có nghĩa rằng hắn không có cách nào để tăng thực lực lên.

Cố Dương trở lại Văn viện rồi đi tới viện hắn ở, mở hệ thống ra.

[Hai mươi hai tuổi, ngươi đã là Pháp Lực tam trọng, keo lên vị trí đệ nhất Tông Sư bảng.]

[Ngươi một thân một mình lặng lẽ đi tới Tĩnh châu, thông qua truyền tống trận của hải ngoại, đến Thụy Cầm đại lục.]

[Ba tháng sau, ngươi đến đại lục nằm ở cực nam Địa Ngục cốc, tìm kiếm Bất Tử Minh Hoàng.]

[Ngươi tìm được Bất Tử Minh Hoàng, bắt giữ nó, lấy hai giọt tinh huyết Phượng Hoàng từ trên người nó. Sau đó ngươi lưu lạc các nơi ở đây, kết bằng hữu với vài ngự thú sư cường đại…]

[Bảy năm sau, cường giả tiên cung giáng xuống Thụy Cầm đại lục, một tháng ngắn ngủi đã công chiếm hơn phân nửa đại lục.]

[Ngươi đi theo ngự thú sư còn sót lại, rút lui đến Thú Thần điện.]

[Một năm sau, cường giả tiên cung phát động chiến dịch cuối cùng. Thú Thần điện bị công phá, ngươi trốn tới cấm địa của hậu điện, phát hiện một vỏ lột của Huyền Vũ lưu lại.]

[Rất nhanh, cường giả tiên cung đuổi tới, đánh chết ngươi. Hưởng thọ ba mươi mốt tuổi.]

Thậm chí Đằng sau Thú Thần điện còn có một vỏ lột của Huyền Vũ?

Cố Dương ngây ngẩn cả người.

Không phải người thần bí ở dưới lòng đất trong hoàng cung đã nói rằng vỏ lột của Huyền Vũ ở trong Yêu Thần cốc của Bồng Lai thiên sao?

Đợi chút…

Đột nhiên, một tia chớp bổ qua trong đầu hắn.

Nói cách khác, Thụy Cầm đại lục chính là Bồng Lai thiên.

Thú Thần điện chính là Yêu Thần cốc!

Con bà nó!

Hóa ra là như vậy.

Chuyện này thật sự ngoài dự đoán của hắn.

Không phải nói Bồng Lai thiên là quốc gia của Yêu tộc sao? Sao lại biến thành như vậy, bị nhân loại nô dịch rồi.

Yêu tộc không khỏi quá thảm.

Không một ai ngờ được rằng, ở quốc gia của Yêu tộc này lại sẽ xuất hiện nghề nghiệp như ngự thú sư - ngành nghề đặc biệt để đối phó với yêu thú.

Chuyện này còn bất thường hơn cả chuyện võ giả đã dùng yêu đan và tinh huyết của yêu thú để tu luyện vào thời Hạ triều.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm ba mươi mốt tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm ba mươi mốt tuổi.]

[Ba, bài học cuộc sống năm ba mươi mốt tuổi.]

“Ta chọn điều một.”

Lần này, pháp lực của Cố Dương gần như không hề tăng lên, nhưng không gian ngự thú ở trong đầu lại có sự đột phá.

Thú Thần điện kia thật sự là một thánh địa đối với ngự thú sư, ở nơi đó trong thời gian một năm có thể có được tiến bộ cực lớn.

“Lại tiếp.”

Cố Dương lại mở máy mô phỏng ra một lần nữa.

Cho dù “Cửu Thiên Ngự Thần Quyết” có thêm một con yêu thú Bất Lậu cảnh thì cũng sẽ không có sự tăng lên về chất đối với thực lực của hắn.

Còn không bằng tăng cấp bậc của ngự thú sư lên.

Cấp bậc của hắn hiện giờ là Đại Sư đỉnh phong, tương đương với Pháp Lực tam trọng.

Chỉ cần tiến thêm một bước, trở thành ngự thú sư Truyền Kỳ thì sẽ tương đương với Bất Lậu cảnh, đến lúc đó tới Thụy Cầm đại lục bắt một con yêu thú Bất Lậu cảnh, ký kết khế ước, như vậy bản thân hắn có thể có được thực lực của Bất Lậu cảnh.

Ngoài ra, hắn còn có thể sử dụng một vài pháp thuật, tăng sức chiến đấu của sủng thú lên vài phần.

Còn có thể tăng thực lực của hắn lên hơn nữa.

Lúc này, số dư của hắn còn có bảy trăm mười bốn điểm. Có thể tiến hành mô phỏng mười bảy lần, tăng cấp bậc của ngự thú sư lên tới Truyền Kỳ chắc không có vấn đề gì.

[Hai mươi hai tuổi, ngươi đã là Pháp Lực tam trọng…]

[…]
Bạn cần đăng nhập để bình luận