Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 155: Không ngờ đã luyện thành rồi?

Chương 155: Không ngờ đã luyện thành rồi?

Giống như học toán cao cấp, công pháp tuyệt thế mà trước kia học đều có thể dùng công thức, chỉ cần vận dụng linh hoạt là được.

Bây giờ lại phải suy luận thông suốt toàn bộ quá trình.

Phiền toái nhất chính là, trong này có rất nhiều định lý và suy nghĩ hoàn toàn khác biệt với đao pháp trước kia hắn học, gần như phải học lại từ đầu.

Hai ngày nay, Cố Dương nghe đến đầu óc quay cuồng, cảm thấy học được rất nhiều, nhưng lại hỗn loạn rối ren.

Buổi tối, cuối cùng hắn không nhịn được mà mở hệ thống.

“Hiệu suất thế này quá thấp.”

[Có muốn muốn sử dụng máy mô phỏng nhân sinh? Sử dụng một lần, tiêu hao năm mươi vạn tiền tài.]

“Có.”

[Hai mươi hai tuổi ngươi đã là nhất phẩm đỉnh phong, leo lên vị trí thứ mười trong Nhất Phẩm bảng, danh chấn thiên hạ.]

[Vũ Nhị chủ động đến tìm ngươi, truyền cho ngươi Thiên Vấn Cửu Đao.]

[Mấy ngày sau, Tĩnh Hải vương đột phá Thần Thông cảnh, một cường giả Kim Thân cảnh muốn đánh lén ngươi, bị một kiếm của Hoàng Phủ Đức chém bị thương nên rút lui.]

[Một năm sau, ba vị Thần Thông cảnh cùng đến, hai người trong đó ngăn cản Hoàng Phủ Đức và Tĩnh Hải vương, một người khác đến bắt ngươi đi.]

[Hai năm nữa, ngươi bị đưa vào trong một bí cảnh, bị ép niết bàn, ngày đêm khắc khổ tu luyện.]

[Hai mươi năm sau, bởi vì tiến cảnh quá chậm, ngươi bị xử tử, trước khi chết, lĩnh ngộ đao thứ nhất của Thiên Vấn Cửu Đao, hưởng thọ bốn mươi lăm tuổi.]

Cái quái gì vậy?

Cố Dương sợ ngây người.

Chỉ vì bắt hắn mà ba vị Thần Thông cảnh cùng đến, thế này cũng coi trọng hắn quá rồi.

Hắn chỉ là một nhất phẩm, cần phải bày thế trận lớn vậy sao?

Từ nội dung trong mô phỏng cho thấy, Thần Thông cảnh kia bắt hắn vào trong một bí cảnh chính là để hắn ngày đêm khắc khổ tu luyện, cuối cùng bởi vì tiến cảnh quá chậm mà bị xử tử.

“Nói cách khác, mục đích bọn họ bắt ta chính là để ta luyện Phượng Vũ Cửu Thiên?”

Sau khi suy nghĩ rõ ràng quan hệ logic trong đó, Cố Dương không nhịn được thở dài một hơi.

Quả nhiên bị Vũ Nhị nói trúng rồi, môn công pháp Phượng Vũ Cửu Thiên này chính là một cái bẫy rõ to.

Chắc hẳn bí cảnh kia ở Tam Thánh môn – một trong tứ đại thánh địa trong truyền thuyết kia.

Thế giới này, khắp nơi đâu đâu cũng là bẫy, không cẩn thận là bị bẫy chết.

Nhưng mà trong này có một vấn đề.

Vì sao nhiều năm như vậy mà vị Bất Lậu cảnh của Thẩm gia kia vẫn chỉ muốn chọn lựa hậu nhân xuất sắc nhất để tu luyện môn công pháp này?

Hắn cũng không thể cố ý hãm hại hậu nhân của mình chứ?

Trong này có điều kỳ lạ.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm bốn mươi lăm tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm bốn mươi lăm tuổi.]

[Ba, trí tuệ nhân sinh năm bốn mươi lăm tuổi.]

“Ta chọn hai.”

Trong đầu hắn lập tức xuất hiện rất nhiều tri thức, trong đó còn lĩnh ngộ một đao ý cực kỳ huyền diệu.

Sự thật chứng minh, ngộ tính về mặt đao pháp của hắn vượt xa thiên phú của mình. Hai mươi ba năm, hắn từ không đến có, luyện thành đao thứ nhất của Thiên Vấn Cửu Đao.

Cố Dương ngồi xếp bằng ở trong phòng, tiêu hóa đao ý vừa mới đạt được.



Lần ngồi xuống này ròng rã cả một ngày.

Vũ Nhị nhàn nhã trong viện một ngày, hoàn toàn không có ý muốn thúc giục.

Cuộc sống bây giờ của hắn chính là cơm đến thì há miệng, áo đến thì dang tay, ung dung tự tại biết nhường nào, trên mặt bàn bên cạnh luôn luôn bày đủ loại món ăn, còn chưa ăn hết đã có món mới đưa lên.

Trương Tiểu Hải sắp xếp rất chu đáo, hắn rất hài lòng. Hôm nay rảnh rỗi, hắn còn chỉ điểm một chút.

“Tư chất của tiểu tử ngươi không tệ, nếu có thể làm đến nơi đến chốn, chắc chắn ngày sau sẽ có thành tựu.”

Vũ Nhị quả thật rất thích thiếu niên biết nhìn người thế này, không nhịn được khuyên nhủ: “Ngươi phải nhớ kỹ, người như Cố tiểu tử, từ xưa đến nay… à hẳn là sau Trung Cổ đều là có một không hai, ngàn năm mới xuất hiện, cho dù là mấy tên có thành tựu Thiên Nhân kia, tốc độ tu luyện cũng không nhanh bằng hắn, ngươi có cố nữa cũng không thể sánh bằng hắn.”

Trương Tiểu Hải cung kính nói: “Lời tiền bối nói, tiểu nhân nhớ mãi trong lòng.”

Khi đang nói chuyện, Cố Dương đẩy cửa đi ra ngoài.

Lúc này trời đã tối, Vũ Nhị vừa muốn lên tiếng, đột nhiên sắc mặt hơi đổi, ngẩng đầu nhìn lên.

Cố Dương cũng nhạy bén phát giác ra, nguyên khí thiên địa đột nhiên trở nên cuồng bạo, mà khởi nguồn chính là Tĩnh Hải vương phủ.

Đến rồi!

Cuối cùng Tĩnh Hải vương cũng bắt đầu đột phá Thần Thông cảnh rồi.

Chỉ thấy trên bầu trời đang ẩn chứa những tia chớp.

Trong thiên địa, gió giục mây vần.

Vũ Nhị tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói: “Không ngờ nơi này lại còn sót lại huyết mạch của Long tộc.”

Trong đầu Cố Dương chợt nảy ra suy nghĩ, hỏi: “Ý của tiền bối là, trên người Tĩnh Hải vương có huyết mạch Long tộc?”

“Không sai, ở thời kỳ Trung Cổ, hoàng thất Hạ triều trắng trợn săn giết huyết mạch Yêu tộc, thời gian kéo dài đến ngàn năm. Theo lý thuyết, huyết mạch cấp cao giống như Long tộc này phải tuyệt chủng từ lâu rồi mới đúng.”

Cố Dương nhìn thấy sấm chớp trong bầu trời đêm càng ngày càng dày đặc, cảm thấy có gì đó không đúng, hỏi: “Đột phá Thần Thông cảnh sẽ không cần trải qua thiên kiếp đấy chứ?”

Vũ Nhị không nhịn được bật cười: “Không đến Thiên Nhân cảnh, nào có tư cách gì mà trải qua thiên kiếp? Đây là bởi vì tích lũy của Ô Thiên Khải quá thâm hậu, dẫn đến thay đổi trong thiên địa, không sao đâu.”

Cố Dương gật đầu, đôi mắt không hề rời khỏi phương hướng vương phủ.

Đây chính là một cơ hội hiếm có, nhìn người khác đột phá lên Thần Thông cảnh như thế nào, về sau lòng hắn cũng có nắm chắc.

Vũ Nhị không nhịn được nói: “Huyết mạch Long tộc quả thật là được ông trời ưu ái, cộng thêm đạt được truyền thừa của dòng dõi Chân Long, ngày sau người này sẽ có thành tựu không thể lường được.”

Đùng đoàng!

Cuối cùng, tia chớp đầu tiên từ trên bầu trời đánh xuống. Tia chớp khổng lồ chiếu sáng cả bầu trời đêm, còn kèm theo tiếng vang đinh tai nhức óc.

Tia chớp này giống như một tín hiệu, ngay sau đó, hết tia chớp này đến tia chớp khác đánh xuống từ trên bầu trời, hệt như rắn bạc bay múa quanh trời.

Cảnh tượng này còn hoành tráng hơn Lôi Đình Tru Diệt của Thần Tiêu Lục Diệt mà Cố Dương sử dụng ngày đó nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận