Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 528: Thiên Nhân (2)

Chương 528: Thiên Nhân (2)

Nhưng tất cả mọi người đều biết Hồng Lâu là một thế lực đặc thù nhất, có địa vị siêu nhiên, là tồn tại độc nhất.

Kể cả thiện thi do Thẩm Vận chém ra, cường giả Bất Lậu cảnh còn phải nhận chủ nhân của Hồng Lâu làm chủ, dùng để canh cửa Hồng Lâu.

Trong truyền thuyết, Hồng Lâu không nhúng tay vào việc trong thế tục, cũng không tham dự vào phân tranh trong giang hồ, nhưng lại ban bố ra đủ loại bảng danh sách.

Chính vì sự tồn tại của những bảng danh sách này, trong thế tục có không biết bao nhiêu phân tranh và báo thù, một tay quấy lên phong vân trong thiên hạ.

Đồng thời đối với võ giả nhờ Hồng Lâu che chở lại ai đến đều không từ chối.

Kể cả nhân vật cấp bậc như Thẩm Vận đều tiếp nhận, giống như tuyệt đối không lo lắng đến Thẩm gia hoặc Xích Minh thiên tìm đến cửa.

Nhưng mà, trừ đó ra, Hồng Lâu quả thật chưa bao giờ nhúng tay vào phân tranh trong thế tục.

Cho dù Hạ triều sụp đổ, Tần thủy tổ càn quét trên dưới bốn phương thống ngự thiên hạ.

Hay là Lâm Thiên Nhất lấy tư thái Thiên Nhân uy chấn vòm trời, cuối cùng dẫn đến vây công của cường giả thiên hạ, khiến Tần mất lộc này, thái tổ Đại Chu thừa cơ dựng lên…

Cho đến bây giờ, đại sự trong lịch sử đều không nhìn thấy bóng dáng của Hồng Lâu.

Một ngàn năm đến nay, lầu các màu đỏ này vẫn lẳng lặng đứng sừng sững trong con hẻm nào đó ở ngoại ô phía Đông của Thần Đô, thờ ơ lạnh nhạt với thay đổi của lịch sử.

Không ai biết được chủ nhân thần bí kia của Hồng Lâu rốt cuộc đang nghĩ gì.



Đây là lần thứ hai Cố Dương gặp chủ nhân của Hồng Lâu, theo bản năng dùng con mắt của Chúc Long nhìn qua.

Còn may, trên người hắn không hề có ngụy trang, đây chính là vẻ mặt thật của hắn.

Hắn cúi người thi lễ, “Bái kiến lâu chủ.”

“Lại là ngươi à?”

Tiểu nữ hài lần trước gặp được cũng ở đây, trong tay nàng bưng một cái khay, bên trong là trái cây đã rửa xong, thấy Cố Dương nên chào hỏi một tiếng, đột nhiên nàng trừng lớn mắt, kinh hãi đến tròng mắt thiếu chút nữa rớt ra ngoài.

“Ta không nhìn lầm chứ?”

Nàng buông cái khay trong tay xuống, vọt tới bên cạnh Cố Dương, vòng quanh người hắn hai vòng, dùng tay nhỏ vỗ vỗ cánh tay của hắn, “Bất Lậu cảnh đỉnh phong! Ngươi còn nói ngươi không phải là đại năng Thượng Cổ chuyển thế hả?”

“Được rồi, ngươi đi ra ngoài trước đi.” Lúc này, nam tử áo trắng mở miệng.

Tiểu nữ hài không tình nguyện, miễn cưỡng đi ra ngoài.

“Ngồi.”

Nam tử áo trắng nói với Cố Dương.

Trong lầu các thế mà lại nhiều thêm một cái bàn, trên đó bày một khay trái cây, chính là khay mà tiểu nữ hài mới vừa rồi đã bưng lên.

Cố Dương cảm thấy sau khi cảnh giới của mình đột phá, đãi ngộ nhất thời không giống với khi trước. Ở Hồng Lâu này lại được coi là khách quý.

Hắn đi thẳng vào vấn đề nói, “Xin hỏi tiền bối, phải như thế nào mới có thể biết được thi thể của Hạ đế ở đâu?”

Nam tử áo trắng giống như đã sớm biết được hắn định hỏi cái gì, đưa thẳng ra đáp án, “Đào Nguyên thiên.”

Lại ở chỗ Tam Thánh môn.

Đáp án này hơi ngoài dự đoán của hắn.

Hắn vốn cho rằng chắc ở chỗ Xích Minh thiên, không nghĩ tới lại bị Tam Thánh môn lấy đi.

Còn may đến Hồng Lâu hỏi.

“Tiền bối có gì căn dặn không?”

Quy củ cũ, một tin tức đổi một điều kiện.

Nam tử áo trắng cầm một trái cây màu xanh nhét vào trong miệng, nói, “Sống sót.”

Đây là điều kiện gì?

Cố Dương ngẩn ra, nhanh chóng hiểu ra được, chuyện hắn đang chỉ là đại hội Dao Trì lần này.

“Được.”

Nam tử áo trắng nói, “Đây là quả của một cây ăn quả trong viện kết thành, nếm thử.”

“Cảm tạ.”

Cố Dương lấy một quả, đưa vào trong miệng, hơi chua, khá hợp khẩu vị.

Ăn xong một quả, hắn hỏi, “Tiền bối có biết kẻ ở dưới hoàng cung là ai không?”

“Một người đáng thương.”

Cố Dương đã hiểu rồi, nên không hỏi nữa.

Hắn nói như vậy chính là không tiện lộ ra.

Chỉ chốc lát hai người đã ăn hết một khay trái cây.

Cố Dương cũng cáo từ.



… …

Cố Dương ra khỏi Thần Đô, lúc này cách đại hội Dao Trì chỉ còn bốn ngày.

Hắn mở hệ thống ra, mở một lần mô phỏng.

[Hai mươi ba tuổi…]

[… Ngươi đi đến Kim Đình động thiên, hỗ trợ Kim Đình quốc chủ thành Động Hư cảnh. Ngươi khổ tu ở Kim Đình động thiên, mười năm sau, cửa vào động thiên bị công phá, một quỷ vật cấp Động Hư cảnh giết tới…]

[… Hưởng dương ba mươi tám tuổi.]

Một lần này Cố Dương lựa chọn Kim Đình động thiên.

Trên thực tế chỗ mà hắn có thể lựa chọn cũng không nhiều.

Nếu hắn không đi tham gia đại hội Dao Trì thì sẽ gặp phải hai cửa ải khó khăn, một là bị sự đuổi giết của Ngọc Lộ thần tướng kia. Hắn chỉ có thể thả quỷ vật của Hoàng Tuyền động thiên ra giải quyết người này.

Cửa ải khó khăn thứ hai lại là Thiên Nhân của Dao Trì tiên cung, xâm lược khắp nơi, không một thế giới động thiên nào có thể may mắn thoát khỏi.

Thế giới động thiên có thể ngăn cản được không nhiều lắm, một là Kim Đình động thiên, một là Thụy Cầm đại lục cũng chính là Bồng Lai thiên.

Cấp bậc của Kim Đình động thiên thấp hơn Bồng Lai thiên, cho nên đây là lựa chọn duy nhất của hắn.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều dưới đây.]

[Một, cảnh giới võ đạo lúc ba mươi tám tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo lúc ba mươi tám tuổi.]

[Ba, trí tuệ nhân sinh lúc ba mươi tám tuổi.]

“Ta chọn điều hai.”

Lập tức, Cố Dương cảm giác được trong đầu nhiều thêm một chút lĩnh ngộ huyền diệu, không cách nào dùng lời nói để hình dung được.

Trong lòng hắn tự nhiên sinh ra một tia vui sướng, đây là đạo uẩn, tuy rằng vẫn chỉ là một tia vô cùng mỏng manh, nhưng đây là một bắt đầu tốt.

Chỉ cần có tiến bộ, đó là chuyện tốt.

“Lại đến.”



Sau khi Cố Dương tìm được đường đi chính xác rồi, lại bắt đầu liên tục mô phỏng.

Hắn có hai vạn năm ngàn ba trăm điểm năng lượng, là một khoản lớn từ trước đến nay chưa từng có, có thể tiến hành năm mươi lần mô phỏng.

Trong thời gian bốn ngày tiếp theo, hắn thật sự không cần làm gì, mỗi ngày tiến hành mười lần mô phỏng.

Dần dần, đạo uẩn mà hắn lĩnh ngộ được từng bước một thành hình.

Một lần mô phỏng là tích lũy trong mười lăm năm, mười lần chính là một trăm năm mươi năm.

Thời gian bốn ngày, bốn mươi lần mô phỏng chính là trọn vẹn sáu trăm năm thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận