Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 480: Cần giúp đỡ không

Chương 480: Cần giúp đỡ không

Tinh Linh nữ vương tỏ vẻ phẫn nộ, không thể tin, cả người không kiềm chế được run rẩy, “An Na! Khải Lỵ! Các ngươi đang làm cái gì?”

Mắt thấy mẫu thụ cuối cùng được cứu rồi, chính vào lúc này đây lại có người ra tay ám toán. Tan vỡ hy vọng duy nhất cứu chữa mẫu thụ.

Nàng thật sự không thể tin được lại có người sẽ phản bội tộc đàn.

Không chỉ có nàng, những người khác ở đây đều không dám tin, nhìn hai người ra tay ám toán Cố Dương, trong lòng phẫn nộ tới cực điểm.

An Na là đức lỗ y cấp bậc cao nhất trong Tinh Linh bộ tộc, Truyền Kỳ cấp hai. Cũng là thủ lĩnh của phái đức lỗ y, ở trong Tinh Linh bộ tộc có được địa vị hết sức quan trọng.

Ở Tinh Linh bộ tộc đại khái phân làm bốn phái, tế tư, pháp sư, đức lỗ y, chiến sĩ.

Pháp thuật Truyền Kỳ mới vừa rồi kia, thứ nguyên phóng trục chính là do nàng thả ra, thứ sử dụng là một quyển trục.

Còn một người khác là Khải Lỵ, là pháp sư Truyền Kỳ cấp hai, cũng có địa vị cực cao, liệt giải thuật kia là bút tích của nàng.

An Na đối mặt với chất vấn của Tinh Linh nữ vương, không hề nhượng bộ, lớn tiếng nói, “Nữ vương bệ hạ, Tinh Linh bộ tộc chúng ta đã ru rú ở Mê Vụ sâm lâm một ngàn năm.”

“Lúc trước, số lượng tinh linh lui lại thủ Mê Vụ sâm lâm trên trăm vạn. Hiện giờ thì sao? Số lượng của toàn bộ Tinh Linh tộc đàn còn chưa đủ mười vạn.”

“Chúng ta bị vây ở nơi nhỏ hẹp này, dân cư không ngừng giảm bớt, thực lực tổng thể càng ngày càng yếu. Thêm một ngàn năm nữa, không cần bán thú nhân tấn công, Tinh Linh tộc đàn chúng ta đã tự động đi về phía diệt vong.”

“Nữ vương bệ hạ, một vạn năm rồi, con đường này vẫn đi không thông, ngươi còn chưa rõ sao? Chỉ có triệt để thay đổi thì Tinh Linh tộc chúng ta mới có thể thu được cuộc sống mới.”

Tinh Linh nữ vương Hi Lỵ Nhã nghe được lời nói đại nghịch bất đạo của nàng, trong lòng kinh sợ đan xen, “Phản đồ, ngươi lại dám phản bội mẫu thần, phản bội chủng tộc?”

An Na bình tĩnh nói, “Nếu như mẫu thần còn đó, làm sao có thể khiến cho chúng ta lưu lạc đến mức này? Tỉnh lại đi, kể từ khi chư thần nằm xuống đến giờ, đã một vạn năm rồi. Giáo hội chư thần của nhân loại đã sớm bị những Bán Thần đó đánh cắp tín ngưỡng rồi, có thần linh nào giáng thần phạt xuống sao?”

Nói xong nàng chỉ về chỗ Cố Dương biến mất, “Người nhà của mẫu thần kia, chúng ta đuổi hắn đến dị thứ nguyên, mẫu thần có bất cứ phản ứng nào sao?”

“Chư thần đã ngủ say một vạn năm rồi, từng đáp lời cầu nguyện của chúng ta những tín đồ này bao nhiêu lần?”

“Thần linh đã không cách nào dựa vào được rồi. Chúng ta phải tự tìm kiếm đường ra ——”

“Ngươi dám khinh nhờn mẫu thần!”

Tinh Linh nữ vương thấy nàng càng nói càng quá đáng, không nhịn được nữa, pháp trượng trong tay vung lên, phát ra một pháp thuật Truyền Kỳ, hoạt hóa thiểm điện.

Một tia chớp màu đỏ bổ lên trên người An Na, nháy mắt đục lá chắn bảo vệ trên người nàng ra bảy tám lỗ.

Pháp trượng trong tay Tinh Linh nữ vương tên là Nữ Vương chi trượng, là một thần khí cực hạn, tay cầm pháp trượng này, nàng chính là pháp thuật Truyền Kỳ tam giai, cao hơn An Na một giai.

An Na bị ăn đánh nặng như vậy, trên mặt lại nở nụ cười, nói, “Thành!”

Chỉ thấy chỗ mi tâm của Khải Lỵ vẫn luôn đứng bên cạnh không mở miệng lộ ra một sáng rọi màu đen, chiếu lên trên không, một cánh cửa không gian tự dưng xuất hiện.

Lập tức có một con rồng màu đen cực lớn từ cửa không gian thò đầu ra.

Chính là một con hắc ám cự long.



Tất cả mọi người ở đây quá mức sợ hãi, “Chuyện này sao có thể?”

Trong Tinh Linh vương đình bố trí một mê tỏa mạnh mẽ, phong tỏa không gian, ở trong phạm vi này thì không cách nào mở được cửa không gian ra.

Trừ phi giống như Y Phù, truyền tống khoảng cách siêu xa, nhưng lại dưới tình huống chủ nhân của mê tỏa cho phép mới có thể.

Hiện giờ Khải Lỵ lại cố tình mở một cánh cửa không gian!

Quyền khống chế của mê tỏa vẫn luôn luôn ở trong tay Tinh Linh nữ vương, nàng làm được như thế nào?

“Ngươi lại cấu kết với hắc ám cự long?”

Đại tế tư thay đổi sắc mặt.

Hắc ám cự long, tín ngưỡng của nó là hắc ám nữ sĩ. Đó là tử địch của mẫu thần.

An Na và Khải Lỵ làm cấp cao của Tinh Linh bộ tộc, lại cấu kết với hắc ám cự long, mở cánh cửa không gian ra, truyền tống chúng nó đến trong Tinh Linh vương đình.

Nàng thật sự không cách nào hiểu được, vì sao các nàng phải làm ra chuyện điên cuồng như thế?

Tuy rằng bình thường một vài hành động lời nói của hai người này hơi cực đoan.

Nhưng mà đại tế tư lại không thể ngờ nổi các nàng sẽ phản bội tộc đàn, phản bội mẫu thần.

Hơn nữa còn phản bội triệt để như thế.

Một ý tưởng đáng sợ hiện lên trong đầu nàng, “Mẫu thụ biến thành như vậy là do các ngươi làm ra?”

An Na nhìn đại tế tư, trong mắt lóe lên áy náy, nhưng ngay sau đó một hắc mang lóe lên trong mắt, ánh mắt của nàng lại kiên định lên, “Chỉ có như vậy thì mẫu thụ mới có thể sống lại. Về sau, sinh nhi mới hàng năm của Tinh Linh bộ tộc sẽ nhiều hơn trước đây gấp mười. Vì sự quật khởi của tinh linh, đây đều là việc cần phải làm.”

“Điên rồi!”

Trong lòng đại tế tư rất đau thương, cho dù thế nào nàng đều không ngờ nổi An Na sẽ điên rồ như vậy.

Nàng dưới giận dữ, quyền trượng trong tay chỉ tới.

Thần thuật Truyền Kỳ, thần phạt thuật!

Ầm một tiếng, lá chắn bảo vệ còn lại trên người An Na đều vỡ vụn, một ý chí lớn lao gần như trong nháy mắt bùng nổ tinh thần lực của nàng.

Đúng lúc này, một lớp sương mù màu đen dâng lên trong cơ thể nàng, bao lấy tinh thần lực của nàng, chống lại thần thuật khủng bố đến cực điểm này.

Đồng thời lớp sương mù màu đen này cũng theo đó tiêu tán.

“Tà Thần?”

Trong lòng đại tế tư trầm xuống, cuối cùng phát hiện ra được bàn tay đen tối phía sau màn của tất cả mọi chuyện.

Hóa ra là một Tà Thần.



Lúc này trong cửa không gian không ngừng có hắc ám cự long bay ra, mỗi một con đều là cấp bậc Truyền Kỳ.

Rồng đứng đầu các chuỗi sinh vật ở Tây Đê đại lục, là một ma thú siêu giai mang tính đại biểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận