Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 573: Chuyến này không lỗ

Chương 573: Chuyến này không lỗ

Còn có cách nói như thế?

Cố Dương rất muốn lấy Nhân Hoàng kiếm ra, hỏi nguyên linh của nó xem.

Ngẫm lại vẫn thôi, nói, “Đa tạ tiền bối nhắc nhở. Không biết tiền bối coi trọng thứ gì ở trên người vãn bối vậy?”

“Sinh Tử Bạc.”

Hóa ra là món đồ Sinh Tử Bạc kia.

Cố Dương vừa nghe thấy cái tên này đã biết hắn chỉ thứ gì rồi. Cầm món linh bảo lấy được từ chỗ Đại Tát Mãn.

“Xin lỗi, thứ này không đổi.”

“Trước đừng vội vàng cự tuyệt như vậy.”Sau khi lão giả này ăn quả bàn đào một vạn năm mới chín này, khí tức trên người không hề có gì thay đổi, giống như mới chỉ vừa ăn một quả đào mật bình thường.

Sau khi hắn bị Cố Dương từ chối lại không hề nóng nảy, vẫn cười híp mắt nói, “Ta nghe nói ngươi kiếm được một quả bàn đào ở trên đại hội Dao Trì. Nhưng mà, các nữ nhân bên người ngươi thì sao?”

“Tiểu tử ngươi phong lưu đa tình, rất có phong thái của lão phu ta khi còn trẻ tuổi. Ngẫm lại xem, nhân gian sẽ lập tức nghênh đón cục diện hỗn loạn trước nay chưa từng có, chẳng lẽ ngươi chưa từng nghĩ đến chuyện tăng thực lực của các nàng lên sao?”

“Bàn đào không chỉ có thể sử dụng để kéo dài tuổi thọ, đối với phàm nhân, ăn một quả vào có thể lập tức thành tiên. Đương nhiên, bàn đào hiện giờ không có công hiệu thần kỳ giống như thời Thượng Cổ, nhưng tiêu tốn thời gian mấy trăm năm, đến Nhân Tiên cảnh đều không hề khó khăn.”

Cố Dương nghe mà thoáng động lòng, nghe ý tứ của hắn, tình nguyện lấy mấy quả bàn đào để đổi lấy Sinh Tử Bạc kia.

Tuy rằng tác dụng của bàn đào đối với hắn đã không phải đặc biệt lớn. Nhưng mà Tô Thanh Chỉ các nàng lại là uy hiếp của hắn.

Theo tu vi của hắn càng ngày càng cao, chênh lệch với các nàng càng lúc càng lớn.

Tiên phàm có khác biệt, đó không phải là lời nói đùa.

Phàm cảnh và Thần Thông cảnh đều thuộc về phạm trù của người phàm.

Khi chênh lệch kéo lớn đến mức độ nhất định, quan hệ tự nhiên sẽ vì vậy mà phát sinh thay đổi. Hiện giờ hắn đã là Thiên Nhân cảnh, còn các nàng Tô Thanh Chỉ, người có tu vi cao nhất chỉ có Thần Thông cảnh. Người thấp nhất vẫn là Phàm cảnh.

Mà trong tương lai mười năm tới, người có cơ hội đột phá đến Thiên Nhân cảnh chỉ có hai người là Diệp Lăng Ba và Sở Tích Nguyệt.

Những người còn lại, khi ở Phàm cảnh có thể coi như là thiên tài. Nhưng mà sau khi đến Thần Thông cảnh, dựa vào tư chất của các nàng, thời gian cần phải tiêu tốn, không có một hai trăm năm vốn không có cơ hội.

Cố Dương không có biện pháp nào tốt hơn, thiên tài địa bảo, linh đan diệu dược có thể tăng tiến tu vi vào thời đại Thượng Cổ đã tuyệt tích cả rồi.

Thứ trong tay hắn có thể trực tiếp dùng để tăng tu vi lên chỉ có hai thứ, một là quả đào kết thành trong bản thể của Hồng Nguyệt Đại Thánh, một thứ khác là bàn đào.

Nhưng mà hai thứ này lại không đủ để chia.

Nếu thật sự có thể sử dụng linh bảo này để đổi lấy vài quả bàn đào, mỗi một nữ nhân có thể được phân đến một quả, đúng là đề nghị mê người.

Nếu nói thua thiệt lại chưa chắc, đây gọi là theo như nhu cầu.

Cố Dương hỏi, “Tiền bối cần Sinh Tử Bạc này có tác dụng gì?”

Lão giả thấy hắn sửa lời, đã biết hấp dẫn được, nói, “Thật ra bản trên tay ngươi là hàng giả. Sau khi Hắc đế năm đó bắt được một Câu Hồn sứ giả, đã dùng nó làm rra linh bảo này. Thông qua hàng giả này, có lẽ có thể tìm được Sinh Tử Bạc bản thật kia.”

Cố Dương nghe nói là hàng giả, ít nhiều gì hơi thất vọng, ngẫm lại cũng rất bình thường thôi. Sinh Tử Bạc chân chính làm sao có thể để cho Đại Tát Mãn người như vậy sử dụng được?

Chợt nghe lão giả kia nói, “Câu Hồn sứ giả kia đã không câu được hồn phách của ngươi, vậy ngươi cũng không cách nào sử dụng linh bảo này. Lưu lại trong tay cũng vô dụng. Hơn nữa, thứ đồ này, sử dụng một lần sẽ hao tổn một ít tuổi thọ. Số lần sử dụng nhiều sẽ dễ dàng ngã xuống.”

Cố Dương không khỏi nở nụ cười, “Nếu quả thật đụng phải kẻ địch không cách nào đánh thắng được, mạng đều giữ không được. Còn lo lắng đến hao tổn tuổi thọ sao? Thứ này dùng để giữ mạng. Cho dù ta không dùng được thì vẫn còn có viện trưởng.”

Ý ở ngoài lời rằng linh bảo có thể dùng để giữ mạng này, không phải tùy tiện lấy thứ gì đến là có thể đổi được.

Lão giả thấy đàm phán không sai biệt lắm, nên ra giá, “Mười quả bàn đào ngàn năm.”

Cố Dương tỏ vẻ khó xử, “Thiếu, mười quả không đủ chia.”

“Mười lăm quả, không thể nhiều hơn được.”

“Ngươi xem, hiện giờ Xích Minh thiên tôn có thể làm ra một hóa thân Thiên Nhân tam giai bất cứ lúc nào, nếu như nó làm ra vài hóa thân đến vây công ta, ta không ngăn cản được…”

“Tiểu tử thúi, đúng là có can đảm công phu sư tử ngoạm, thêm một quả bàn đào một vạn năm, được chưa?”

“Thành giao!”

Cố Dương nói nhiều như vậy là vì mặc cả, nếu đã quyết định bán Sinh Tử Bạc đi, vậy phải bán được giá tốt.

Mười lăm quả bàn đào ngàn năm và một quả bàn đào vạn năm đã đạt đến giá cả trong lòng hắn.

Hắn cũng thấy nên biết đủ.

Sau đó hai người một tay giao tiền, một tay giao hàng.

Mười sáu quả bàn đào, tất cả đều dùng hộp được chế bằng ngọc đựng lấy. Tiên quả trân phẩm cấp bậc như này, nếu như không bảo quản cẩn thận, khiến linh lực tan tác hết đi, vậy quá lãng phí rồi.

Sau khi Cố Dương lấy được đồ, tâm tình thật tốt, đối với hắn, tuy rằng hàng giả của Sinh Tử Bạc này khó có được, nhưng lại chỉ trị giá vài mảnh nhỏ mà thôi.

Đổi lấy mười sáu quả bàn đào, tuyệt đối không lỗ.

Như vậy có ý nghĩa rằng về sau hắn tiến hành một lần mô phỏng, có thể ăn mười bảy quả bàn đào. Mười lần mô phỏng chính là một trăm bảy mươi quả…

Hơn nữa, đợi đến ngày sau, khi bàn đào ngàn năm hoàn toàn không còn có tác dụng đối với hắn, có thể chia cho các nàng Tô Thanh Chỉ, mỗi người một quả vẫn còn dư.

Chuyến này thật sự kiếm lời rất lớn.

Trên mặt Cố Dương không chút thay đổi, nhân cơ hội hỏi, “Tiền bối, lời mới vừa rồi Xích Minh thiên tôn đã nói có phải là thật không?”

Sau khi lão giả lấy được hàng giả của Sinh Tử Bạc, tâm tình thật tốt, nói, “Phần lớn đều là sự thật, chỉ có một điểm, mấy lão giả tham sống sợ chết trốn đi này, cho dù đi đến nhân gian đều sẽ không tùy tiện hiện thân.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận