Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 211: Ta không phải người tùy tiện (2)

Chương 211: Ta không phải người tùy tiện (2)

Thương Khánh Lâm cảm nhận được sát ý của hắn, dưới sợ hãi của tử vong, cuối cùng không quan tâm đến gì nữa, gấp gáp nói: “Trong Hắc Hồn cốc có một thi thể Thiên Nhân, chỉ cần luyện thi thể Thiên Nhân kia thành sát thi, sau đó dùng phương pháp đầu thai, nguyên thần nhập vào trên sát thi thì có thể thành…”

Phập!

Một đao của Cố Dương đã chém đầu hắn xuống.

[Nhận được hai điểm năng lượng, số lượng năng lượng trước mắt: Bảy.]

Hả?

Những hai điểm năng lượng.

Ánh mắt hắn sáng ngời, không ngờ rằng xử lý một vị võ giả Kim Thân cảnh nhị trọng lại có thể lấy được đến hai điểm năng lượng.

Khi ở Trấn Yêu tháp, cho dù là hồn yêu Kim Thân nhị trọng hay là Kim Thân tam trọng đều chỉ có một điểm năng lượng, cũng không biết cơ chế đánh giá của hệ thống như thế nào.

Nhưng nói gì thì nói, đây là chuyện tốt.

Không biết có phải xử lý võ giả Kim Thân tam trọng thì lấy được sẽ càng nhiều năng lượng hơn không?

“Không không không, sao ta có thể có ý niệm tà ác như vậy chứ?”

Cố Dương tỉnh táo lại, âm thầm cảnh cáo bản thân: “Tiếp tục như vậy, sớm muộn gì sẽ biến thành đại ma đầu lạm sát kẻ vô tội. Trừ khi có người muốn giết ta, ta bị ép đánh trả, nếu là tự vệ đúng đắn thì không có vấn đề gì.”

Hắn nhìn thi thể trên đất, nghĩ tới lời đối phương mới vừa nói.

Trong Hắc Hồn cốc có thi thể của Thiên Nhân.

Hắn nhớ không lầm thì Hắc Hồn cốc là một tuyệt địa, xem ra chỗ này đã bị U Minh tông chiếm cứ rồi.

Nói như vậy, hai vị cường giả Bất Lậu cảnh của U Minh tông chiếm được kỳ ngộ ở trong Hắc Hồn cốc, mới có thể đột phá nhanh như vậy.

Những năm này, hai lão giả này vẫn bế quan không ra là vì tế luyện thi thể của Thiên Nhân kia, muốn dùng biện pháp mưu lợi này để bước vào cảnh giới Thiên Nhân.

Đệ tử U Minh tông lại định dùng bí mật như vậy để đả động hắn, quả thật nực cười.

Có tiền đồ tươi sáng không đi, lại muốn đi con đường tà môn ngoại đạo vậy, chẳng lẽ đầu óc hắn bị chập mạch rồi sao?

Hắn tiện tay đào hố, chôn thi thể xong rồi bay về phía Thần Đô.

Cố Dương trở lại Thiên Tâm võ quán, không làm kinh động bất kỳ ai.

Chờ đến khi hắn đến viện đang ở, lại phát hiện có một người đã chờ ở cửa.

Đó là một nữ nhân mặc một trường bào màu xanh nhạt, khí chất mờ ảo, dường như không dính khói lửa nhân gian, đứng ở đó quả thật giống như thần tiên vậy.

Cố Dương nhìn thấy nữ tử này, trong đầu đã lóe lên một từ: “Tiên nữ giáng trần!”

Xếp hạng thứ ba trên Hồng Nhan bảng, đệ tử của thủ tịch Văn viện, Diệp Lăng Ba.

Nàng tới tìm ta làm gì?

Cố Dương cảm thấy hơi kỳ lạ.

Lúc này, Diệp Lăng Ba cảm ứng được hắn đến, xoay người, cúi người thi lễ: “Diệp Lăng Ba Văn viện, bái kiến Cố huynh.”

“Chào ngươi, mời vào.”

Cố Dương xuất phát từ lễ phép, mời nàng vào trong, ngồi xuống bàn đá ngay trong viện.

Hắn không nhịn được nhìn thoáng qua phía sau, bên chỗ quốc trượng phủ thật náo nhiệt.

Ít nhất hai mươi Thần Thông cảnh, còn nhiều hơn nhóm buổi sáng.

Cố Dương đun nước, rót một ấm trà, hỏi thẳng vào vấn đề: “Không biết Diệp tiên tử tới tìm ta là có chuyện gì?”

Diệp Lăng Ba dùng ánh mắt long lanh nhìn hắn, nói ra ý đồ đến đây: “Ta muốn mời Cố huynh kết thành đạo lữ với ta.”

Cố Dương suýt chút nữa phun nước trà trong miệng ra.

Thấy nàng có vẻ thành thật, hoàn toàn không giống như đang nói đùa.

Đương nhiên, cảm giác mà nàng mang đến cho người ta sẽ không giống như là người biết đùa giỡn.

Hắn không nhịn được sờ mặt mình: “Hóa ra mình có mị lực như vậy sao?”

Đầu tiên là trưởng công chúa, chưa nói được mấy câu đã bắt đầu trêu chọc hắn.

Ở trong mô phỏng, Tô nhị tiểu thư cũng thương yêu hắn đến muốn chết muốn sống.

Diệp Lăng Ba hiện giờ còn khoa trương hơn, vừa mới đến đã muốn kết thành đạo lữ với hắn.

Đây không phải là mị lực thì là cái gì?

Cố Dương nghiêm túc nói: “Ta không phải loại người tùy tiện như vậy.”

Vừa mới đến đã muốn kết thành đạo lữ với hắn, coi hắn là người như nào chứ?

Diệp Lăng Ba nói: “Ta biết, chuyện này hơi đường đột, nhưng mà chúng ta không còn thời gian nữa rồi.”

Không còn thời gian nữa rồi?

Cố Dương bị lời nói của Diệp Lăng Ba khơi gợi hứng thú, nói: “Sao lại nói như vậy?”

Vẻ mặt Diệp Lăng Ba hơi nghiêm túc, hoàn toàn không giống như đang nói chuyện tình yêu, nói: “Cố huynh cũng biết, thế giới này sắp sửa nghênh đón một trận đại kiếp nạn!”

“Hả?”

Cố Dương hơi kinh ngạc, ánh mắt nhìn nàng nhất thời đã khác trước.

Nếu nói tương lai phát sinh chuyện lớn gì, hắn biết rất rõ.

Mười mấy năm sau, Tinh La tông xâm nhập, hai mươi mấy năm sau, Vạn Tượng môn lại tới, không thể nghi ngờ đây là một trận đại kiếp nạn đối với thế giới này.

Vấn đề là, kiếp nạn mà nàng nhắc đến là nó sao?

Hắn hỏi: “Là đại kiếp nạn như thế nào?”

Diệp Lăng Ba không trả lời thẳng, mà lại hỏi một vấn đề: “Cố huynh biết tứ đại thánh địa xuất hiện từ khi nào không?”

“Không biết.”

Diệp Lăng Ba nói: “Văn viện có một vị giáo thụ, sau khi tra cứu dã sử và tùy bút du ngoạn của một vài văn nhân đã phát hiện ra tin đồn về tứ đại thánh địa xuất hiện sớm nhất từ những năm đầu của Tần triều.”

“Trong tất cả các tài liệu lịch sử của Hạ triều lại không tìm thấy ghi chép lại về tứ đại thánh địa.”

“Thật ra không chỉ có tứ đại thánh địa, ngay cả nơi như Hồng Lâu, chín gia tộc lớn trong thiên hạ đều xuất hiện vào Tần triều.”

“Vả lại, chín gia tộc lớn trong thiên hạ, bao gồm cả hoàng thất của Tần triều trong đó đều có quan hệ dây mơ rễ má với tứ đại thánh địa.”

“Phần lớn giáo thụ của Văn viện đều cho rằng Hạ đế chết có liên quan đến tứ đại thánh địa, sự diệt vong của Hạ triều là minh chứng cho nền văn minh của thế giới này đã tan biến.”

“Hệ thống võ đạo hiện giờ đều được lưu truyền từ tứ đại thánh địa, rất gần với thuật luyện khí Thượng Cổ.”

“Hạ triều lại lấy luyện thể làm chủ, nhưng mà phương thức tu luyện như thế đã tuyệt tích rồi.”

“Không cần nghĩ cũng biết, võ giả của thời kỳ Hạ triều nhất định đã bị đuổi tận giết tuyệt, bằng không tuyệt đối không thể nào không để lại truyền thừa được.”

Giọng điệu của Diệp Lăng Ba rất bình tĩnh, nhưng Cố Dương nghe được mà hết cả hồn.

Công pháp mà hắn chiếm được từ trong ấn tỷ của Tề vương không khác lời nàng nói là bao.

Môn công pháp này quả thật hoàn toàn khác với công pháp võ đạo hiện giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận