Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 272: Luyện Thần Thiên

Chương 272: Luyện Thần Thiên

Cố Dương chỉ có thể than thở xui xẻo, xem ra cái tên kia chỉ cách cánh cửa Thiên Nhân có một bước mà thôi, cũng không phải vì nuốt được lão tổ La gia nên mới có thể đột phá được.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm hai mươi hai tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm hai mươi bảy tuổi.]

[Ba, trí tuệ cuộc đời năm hai mươi bảy tuổi.]

“Cái quái gì vậy?”

Cố Dương còn tưởng nhìn nhầm, bèn nhìn lại một lần nữa, điều thứ nhất quả thật viết là cảnh giới võ đạo năm hai mươi hai tuổi. Rõ ràng hưởng thọ hai mươi bảy tuổi, tại sao cảnh giới lại là lúc hai mươi hai tuổi nhỉ?

Chẳng lẽ trong năm năm kia, tu vi của hắn lại không hề tiến bộ chút nào sao?

Không đúng, phải nói là tu vi của hắn bị lùi lại, thế là thế nào nhỉ?

Cho dù là nguyên nhân gì thì hiển nhiên kế hoạch tu luyện ở trong động thiên này đã vô dụng rồi.

Cố Dương chỉ có thể nghĩ sang cách khác, thoáng nghĩ, có lẽ chỉ còn lại một lựa chọn thôi.

Hắn mở hệ thống ra, lại mở thêm một lần mô phỏng nữa.

[Hai mươi hai tuổi…]

[Ngươi mang theo Hi Hoàng đi tới Thiên Trụ sơn, tiến vào trong bí cảnh đó, tụ họp với đám người Tô Thanh Chỉ, dốc lòng khổ tu ở trong đó.]

[Ngươi tu thành “Thần Long Quyết” tầng thứ nhất trong “Cửu Thiên Ngự Thần Quyết”.]

[Năm năm sau, Hi Hoàng khôi phục tu vi.]

[Lại năm năm nữa, Hi Hoàng đến Pháp Lực tam trọng đỉnh phong. Một ngày kia, bí cảnh đột nhiên sụp đổ. Các ngươi rời khỏi bí cảnh, trên bầu trời xuất hiện một cái đầu khổng lồ.]

[Hi Hoàng ra tay ngăn chặn đối phương, tranh thủ cho các ngươi cơ hội chạy thoát thân.]

[Các ngươi trốn đến Thần Đô. Năm năm sau, Tần Vũ dấy binh phạt Chu, đánh thẳng đến ngoài Thần Đô, Lạc vương ra tay. Cuộc đại chiến Thiên Nhân này vô ý phá vỡ cấm chế Thượng Cổ, Tinh La tông xâm nhập quy mô lớn.]

[Trong hỗn chiến, một bàn tay to xuất hiện sau lưng ngươi, kéo ngươi vào trong bóng đêm vĩnh hằng. Ngươi chết, hưởng thọ ba mươi bảy tuổi.]

Hả?

Không đúng.

Cố Dương nhớ được trong một lần mô phỏng trước đó, hắn cũng mang Hi Hoàng vào trong bí cảnh ở Thiên Trụ sơn, nhưng không thấy nhắc đến chuyện nàng khôi phục tu vi.

Lần này nàng lại đột phá đến Pháp Lực tam trọng đỉnh phong, còn chặn được vị Thiên Tôn kia của Xích Minh thiên, để cho hắn thoát được một mạng.

“Chẳng lẽ nàng đã có thu hoạch gì đó trong sơn trang này sao?”

Hắn đang nghĩ vậy, đột nhiên cảm ứng được bên ngoài có một dao động kỳ dị, khí tức của Hi Hoàng tự dưng biến mất.

Thân hình Cố Dương lóe lên, đi ra ngoài viện, bước đến chỗ nàng mới vừa đứng.

“Hình như là một cấm chế.”

Cái này giống như trong quốc trượng phủ, tương tự với cấm chế nơi nhốt Hi Hoàng, sau khi khởi động sẽ lập tức bị truyền tống đi.

Cố Dương quan sát một lúc nhưng không phát hiện được gì.

“Đây chắc là một cơ duyên của nàng.”

Trong lòng hắn nghĩ vậy, quay về trong phòng.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm ba mươi bảy tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm ba mươi bảy tuổi.]

[Ba, trí tuệ cuộc đời năm ba mươi bảy tuổi.]

“Ta chọn một.”

Chân nguyên của Cố Dương lập tức bắt đầu tăng lên.

Bên trong sơn trang, trong một viện khác.

La Ngọc Long đang xem một phần tư liệu do La Thiên Thành đưa tới, tin tình báo về Cố Dương.

Hắn càng đọc càng cảm thấy nghi hoặc, nghĩ thầm, không phải tiểu tử Thiên Thành này đang trêu ghẹo hắn đấy chứ?

Nội dung trên đó thật sự quá mức không thể tưởng tượng nổi.

Trên đó viết, nửa năm trước Cố Dương chỉ có tu vi tứ phẩm.

Điều này quả thật không hợp với lẽ thường.

Nửa năm, từ tứ phẩm đến Kim Thân tam trọng.

Chẳng lẽ Cố Dương này là tiên nhân Thượng Cổ chuyển thế sao?

Đúng lúc này, La Ngọc Long biến sắc, quay đầu lại nhìn về nơi Cố Dương đang ở, vẻ mặt trở nên cực kỳ đặc sắc.

Chẳng lẽ thật sự là tiên nhân Thượng Cổ chuyển thế sao?

Hắn “ực” một tiếng, theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng.

“Thần Long Quyết”, thần thú Thanh Long.

Đến tận đây, tứ linh trong truyền thuyết, Chu Tước, Bạch Hổ, Thanh Long, Huyền Vũ đều đã gom đủ.

Cố Dương đã nhận được bản hoàn chỉnh của “Cửu Thiên Ngự Thần Quyết” từ trong khối ngọc tỷ truyền quốc kia.

Cuối cùng hắn cũng biết được, sức mạnh của một người nắm giữ trong tay sức mạnh của chín thần thú là cảm giác như thế nào.

Nói trắng ra là biến sức mạnh của chín loại thần thú này thành thân ngoại hóa thân của mình.

Bình thường tu luyện thân ngoại hóa thân này cần vài loại thần vật hiếm thấy, ví dụ như ly châu mà Tô Ngưng Yên sử dụng.

Thế nhưng “Cửu Thiên Ngự Thần Quyết” lại chia ra làm các phần, lấy tinh huyết của thần thú làm trụ cột, một khi tu luyện pháp quyết kia đến tầng thứ sáu, ngưng tụ thành Nguyên Anh thì có thể luyện chế thành thân ngoại hóa thân.

Đương nhiên nó có yêu cầu cực kỳ cao đối với nguyên thần của người tu luyện.

Nguyên thần càng cường đại, hóa thân có thể khống chế cũng càng nhiều.

Nếu nguyên thần không đủ cường đại, lại cố tình tu luyện nhiều môn pháp quyết, hậu quả cuối cùng là không khống chế được thần thú hóa thân, thậm chí phản phệ bản thân.

Bản hoàn chỉnh của “Cửu Thiên Ngự Thần Quyết” có tổng cộng hai phần.

Một môn “Luyện Thần Thiên” là pháp môn mở rộng nguyên thần.

Một môn “Ngự Thần Thiên” là pháp môn khống chế phân thân thần thú này.

Nội dung của “Luyện Thần Thiên” cũng không quá đặc biệt thâm sâu, nhưng trên đó viết rất rõ ràng, muốn tăng cường nguyên thần thì không hề có bất cứ đường tắt nào để đi.

Dường như mức độ cao thấp của thiên phú không hề ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện, tất cả đều vô cùng chậm rãi, cần thời gian dài dằng dặc để tích lũy.

Ước chừng mười năm mới đủ để hóa ra một thân ngoại hóa thân.

Hai mươi năm tiếp theo, là cái thứ hai.

Bốn mươi năm là cái thứ ba.

Cũng có nghĩa là xuất hiện thêm một hóa thân thì cần thời gian nhiều hơn gấp đôi.

Tính toán như vậy, muốn ngưng tụ ra chín thân ngoại hóa thân thì cần thời gian trên năm ngàn năm.

Năm ngàn năm đã đủ để sinh ra một nền văn minh.

Đây là một con số mà người khác không cách nào với tới được.

Ngay cả Bất Lậu cảnh cũng chỉ có tuổi thọ hơn một ngàn năm mà thôi.

Thiên Nhân cảnh cũng chưa chắc có thể sống được lâu như vậy.

Nhưng mà Cố Dương lại có máy mô phỏng.

Môn công pháp này quả thật được đặt riêng cho hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận