Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 491: Thiên Thánh tông

Chương 491: Thiên Thánh tông

[Hai tháng sau, một cự long Thiên Nhân cảnh đi đến Tinh Linh vương đình, muốn tìm ngươi báo thù.]

[Thiên sứ do ngươi phối hợp với đại tế tư triệu hồi ra, đánh trọng thương con cự long kia, nó chật vật trốn thoát.]

[Đột nhiên, một vị Tà Thần giáng xuống, ngươi dùng lĩnh vực cấm ma của sóc, diệt sát hóa thân của Tà Thần.]

[Năm năm sau, quốc gia nhân loại xuất hiện biến cố trọng đại, Tà Thần giáng xuống, đại lục rơi vào chiến loạn.]

[Tám năm sau, Tà Thần ngược lại tấn công về phía Mê Vụ sâm lâm, Tinh Linh vương đình bị đánh chiếm. Ngươi chết trận tại chỗ, hưởng dương ba mươi sáu tuổi.]

Lại bị nhằm vào rồi.

Xem ra Tà Thần kia coi hắn thành một uy hiếp, muốn giết chết hắn trước.

Thực lực tăng lên, thời gian sống ngược lại giảm bớt.

Hắn gặp chuyện như vậy không phải lầm một lần hai rồi.

Nên thấy may mắn chính là Tà Thần kia không trực tiếp giáng xuống, giết hắn tại chỗ.

Như vậy, chắc nó không nắm chắc hoàn toàn nên mới không ra tay.

Ít nhiều gì trong lòng Cố Dương cũng hơi vui mừng, khi đối mặt với cường giả Thiên Nhân, cuối cùng hắn đã không giống như trước không hề có lực đánh trả.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều dưới đây.]

[…]

“Ta chọn điều hai.”



[… Ngươi phối hợp thiên sứ đánh chết hóa thân của Tà Thần.]

[… Hưởng dương bốn mươi hai tuổi.]

Một lần này Cố Dương tiến hành điều chỉnh, khi chiến đấu với hóa thân của Tà Thần không sử dụng lĩnh vực cấm ma.

Quả nhiên không bị Tà Thần nhằm vào, lại một lần cẩu đến bốn mươi hai tuổi.

Sau khi nhận lấy ban thưởng, Cố Dương lại bắt đầu hình thức liên tục mô phỏng.

Lần lượt mô phỏng, nội dung đều na ná như nhau.

Mỗi một lần lĩnh thưởng, hắn đều phải tiêu tốn một chút thời gian để hòa hoãn.

Trong bất tri bất giác, Cố Dương đã tiến hành bốn mươi lần mô phỏng, thời gian trôi qua một ngày một đêm.

Hắn cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, trong thời gian ngắn đến một ngày kế thừa tri thức và lĩnh ngộ của phương diện võ đạo trong hơn bảy trăm năm, nếu không phải nguyên thần của hắn đủ cường đại, đầu đều bị nhồi đến nổ tung rồi.

Lần thứ bốn mươi mốt.

[… Vào thời khắc sinh tử ngươi lĩnh ngộ ra biện pháp dung nhập mỗi một giọt máu vào nguyên thần, bước ra bước đầu tiên, sau đó bị đánh chết, hưởng dương bốn mươi hai tuổi.]

Cuối cùng, thành công!

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều dưới đây.]

[Một, cảnh giới võ đạo lúc bốn mươi hai tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo lúc bốn mươi hai tuổi.]

[Ba, trí tuệ nhân sinh lúc bốn mươi hai tuổi.]

Cố Dương nhìn ba điều tuyển chọn này hiện ra trước mắt, trong lòng có một kích động khôn kể.

Từ sau khi hắn nhận lời mời của đại hội Dao Trì, đã nghĩ mọi cách, liều mạng kiếm năng lượng, mô phỏng, tăng thực lực lên.

Trải qua không ngừng nỗ lực nhiều ngày như vậy, cuối cùng hắn đã thấy được một tia rạng đông để đến Bất Lậu cảnh tam trọng thiên, cách Thiên Nhân chỉ còn một bước ngắn.

Mà lúc này, đến đại hội Dao Trì còn sáu ngày.

Hắn điều chỉnh tâm tình, đưa ra lựa chọn, “Ta chọn điều một.”

Nhất thời, hắn cảm giác tinh thần của mình nối liền đến chỗ sâu nhất trong thân thể, đào móc tiềm lực thân thể đến cấp bậc càng sâu hơn. Gần như đến cấp bậc vi mô.

Hắn “Nhìn thấy” tế bào máu vô số, chia làm vài loại, còn có những thứ có kích cỡ khác nhau.

Khi tinh thần lực của hắn va chạm vào những tế bào này, tế bào lập tức xảy ra dị biến khó có thể hình dung, giống như chúng nó có ý thức của mình…

Một lát sau, hắn đột nhiên cảm thấy choáng váng một trận, vội vàng thu hồi tinh thần lực, nhắm mắt lại, rất nhanh đã hòa hoãn lại được.

“Hóa ra là như vậy.”

Tuy rằng lần này Cố Dương không thể thành công đột phá, nhưng đã biết được con đường tương lai nên đi như thế nào. Đột phá chính là vấn đề thời gian.

[Có sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao hai trăm điểm năng lượng.]

“Có.”

[…]

[… Hưởng dương bốn mươi hai tuổi.]

Một lần mô phỏng hoàn chỉnh, vẻn vẹn mười chín năm lại không thể đột phá thêm một tầng Bất Lậu cảnh.

Đây thật sự là một quá trình tích lũy dài dòng.



Một lần không đủ, vậy thêm một lần.

Mãi cho đến sau lần mô phỏng thứ ba, Cố Dương mới nhìn thấy được nhắc nhở [… Ngươi đột phá đến Bất Lậu cảnh tam trọng thiên] trong mô phỏng.

Lúc này năng lượng của hắn chỉ còn lại năm trăm điểm.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều dưới đây.]

[…]

Sau khi hắn nhận lấy ban thưởng, lập tức nghênh đón biến hóa nghiêng lời lệch đất.

Đó là biến hóa về cấp bậc tế bào, một tế bào trong máu giống như đã sinh ra linh tính, pháp lực có thể sinh ra và cất chứa, tăng trưởng gấp mười gấp trăm lần.

Lần này hắn gần như đào móc tiềm lực của bản thân đến cực hạn.

Con đường này, gần như đã đi tới tận cùng.

Ít nhất, ở trong nhận thức của hắn, rất khó để tiến thêm được một bước.

Nhiều nhất chính là tiếp tục tu luyện chuyển biến mỗi một tế bào toàn thân thành có được linh tính.

Muốn đến Thiên Nhân cảnh, phải đi một con đường khác.



Ban đêm, trăng sáng trên không.

Tinh Linh vương đình, Cố Dương đứng trước hai Tinh Linh mẫu thụ, nói với Y Phù, “Bắt đầu đi.”

Y Phù định nói lại thôi, sau cùng vẫn không nói gì, ấn ký ở mi tâm sáng lên, cùng với vầng trăng trên không kia chiếu rọi, rất nhanh, một luồng lực lượng khổng lồ bộc phát ra, xé không gian thành một đường rãnh.

Bên cạnh, Tinh Linh nữ vương và đại tế tư, còn có một đám cấp cao tinh linh đang đứng, nhìn Cố Dương bay vào không gian, ào ào khom mình hành lễ, “Cung tiễn thần tử.”

“Nửa năm sau ta sẽ quay lại.”

Bóng dáng của Cố Dương biến mất trong cửa không gian đó, chỉ truyền về một câu nói.





Mộ Vân phong ở Tinh châu.

Trong một vách núi trên đỉnh núi, hai bóng dáng đang ngồi trên tảng đá lớn trên vách núi.

Một người trong đó là thanh niên hơn hai mươi tuổi đang đỡ một nam tử trung niên, lo lắng hỏi, “Sư công, ngươi có sao không?”

Nam tử trung niên lắc đầu, nói, “Dịch Nhất, ngươi hãy nghe ta nói.’

Người trẻ tuổi kia chính là Dịch Nhất đã từng là hạng nhất Thiên Kiêu bảng, người quen cũ của Cố Dương, truyền nhân của Thiên Thánh tông.

Lúc hắn hắn rõ ràng đã có tu vi Thần Thông cảnh.

Nam tử trung niên kia là sư phụ của sư phụ của hắn, tên là Vân Kiền, là cường giả Bất Lậu cảnh.

Nam tử trung niên kia là sư phụ của sư phụ hắn, tên là Vân Kiền, chính là cường giả Bất Lậu cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận