Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 198: Xem ai kiên nhẫn hơn

Chương 198: Xem ai kiên nhẫn hơn

Khi Thần Thông cảnh của Quách gia đó bộc phát ra khí thế, người của quốc trượng phủ, dù là chủ nhân hay khách khứa đều giật mình.

Trong quốc trượng phủ lại có cường giả Thần Thông cảnh ra tay.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Sắc mặt của Cố Vân Phi đang trò chuyện với một đệ tử thế gia thay đổi, chợt quay đầu nhìn sang phía đó, thoạt nhìn càng kinh ngạc tới nỗi giương mắt đờ đẫn.

Chỉ thấy trên bầu trời nứt ra một khe hở, khe nứt không ngừng phóng to, biến thành một cái lỗ, bên kia giống như một thế giới khác.

Là bí cảnh!

Ngay lúc này, hầu như mười mấy hình bóng đồng thời bay lên, lao về phía hang động đó.

Ngự Không Thần Thông!

Thần Thông cảnh!

Cả mười mấy vị Thần Thông cảnh.

Cố Vân Phi chỉ cảm thấy da đầu tê dại.

Bình thường, muốn gặp được một cường giả Thần Thông cảnh đã khó, thế nhưng hôm nay ở quốc trượng phủ lại đồng thời có mặt mười mấy người.

Rốt cuộc trong bí cảnh đó có báu vật gì? Lại thu hút được nhiều cường giả Thần Thông cảnh như vậy?

Cả mười mấy vị, e rằng gần một nửa cường giả Thần Thông cảnh trong Thần Đô đều đã đến đây.

Thậm chí Cố Vân Phi trông thấy trưởng công chúa cũng nằm trong số đó.

Quả nhiên, hắn biết ngay trưởng công chúa sẽ không vô duyên vô cớ tới quốc trượng phủ, chắc chắn có mưu đồ.

Cố Vân Phi biết, chắc chắn bên trong bí cảnh đó có báu vật kinh thế hãi tục gì, mới có thể khiến nhiều cường giả Thần Thông cảnh động lòng như vậy.

Lỡ như lát nữa những cường giả Thần Thông cảnh này tranh giành báu vật mà đánh nhau.

Chợt hắn nghĩ tới đây, không thể ngồi tiếp nữa, chuẩn bị chuồn đi.

Chỉ trong nháy mắt, mười mấy Thần Thông cảnh kia đã bay vào bí cảnh đó.

Bỗng nhiên, cửa vào của bí cảnh khép lại, khe nứt đó biến mất một cách bặt âm vô tín.

“Chuyện gì thế?”

Cố Vân Phi đang ngạc nhiên, thì thấy đột nhiên bầu trời tối sầm xuống.

“Ha ha ha.”

Một tiếng cười vang lên, trên bầu trời xuất hiện một người hắc bào, đắc ý nói: “Bổn tọa mới bày một kế nhỏ đã loại bỏ được mười bảy Thần Thông cảnh, mười lăm Kim Thân, hai Pháp Lực ha ha ha.”

Pháp… Pháp Lực cảnh?

Cố Vân Phi nhìn ra đối phương sử dụng pháp lực phong tỏa cả quốc trượng phủ, trái tim không khỏi chùng xuống.

Đợi khi hắn nghe thấy đối phương nói vậy càng kinh ngạc tới tột cùng.

Mười mấy cường giả Thần Thông cảnh đó lại gặp phải mưu toan?

“Không hay rồi, là Xích Tôn giáo.”

Đột nhiên, trong đám người thốt lên một tiếng kinh hãi, có người đã nhận ra thực lực của người đang trên bầu trời kia.

“Bổn tọa Xích Nhật, hôm nay đến lấy mạng chó các ngươi!”

Khi trên bầu trời xuất hiện một khe hở không gian, trong lòng Quách Thái Bình kích động không thôi, cuối cùng lối vào bí cảnh cũng mở ra rồi.

Bản đồ kho báu quả nhiên là thật.

Hắn giống như nhìn thấy Nhân Hoàng kiếm đang vẫy tay với mình.

Đúng lúc này, vùng lân cận liên tục bộc phát ra hơn mười luồng khí thế mạnh mẽ, đều là cường giả Thần Thông cảnh.

Nguy rồi!

Lần này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn, không ngờ trong quốc trượng phủ lại có hơn mười vị Thần Thông cảnh.

Hắn lập tức cuống lên: “Tam thúc!”

Không đợi hắn lên tiếng, tam thúc ở bên cạnh đã bước lên tiến vào bên trong bí cảnh.

Quách Thái Bình hận không thể đi theo cùng, nhưng lí trí còn sót lại giúp hắn nhịn xuống được cảm giác kích động này, ở đây nhiều Thần Thông cảnh như vậy, nếu hắn tiến vào bí cảnh, chẳng những không giúp được gì, trái lại còn kéo chân sau tam thúc.

Đang nghĩ ngợi, chỉ thấy mười mấy bóng hình đi theo sát sau lưng tam thúc, bay về phía lối vào bí cảnh.

Cao Tùng Vĩ của Cao gia, Chu Tông Nghiệp của Văn viện, Hầu Kế Nguyên của Nội vệ, Cam Tử Lâm của Trấn quốc công phủ, trưởng công chúa…

Quách Thái Bình liếc một cái là có thể nhận ra mấy vị Thần Thông cảnh trong đó, mà hai người Cao Tùng Vĩ và Chu Tông Nghiệp đều có tu vi Pháp Lực cảnh.

Sắc mặt hắn trở nên vô cùng tái nhợt.

Tam thúc mới chỉ là Kim Thân nhị trọng mà thôi, làm thế nào tranh đoạt được với hai vị cường giả Pháp Lực cảnh?

Giờ phút này trong lòng hắn đã hơi hối hận, sớm biết vậy, lẽ ra nên báo chuyện này cho lão tổ.

Cũng không phải Quách gia không có Pháp Lực cảnh, chỉ là hắn mang lòng riêng, muốn một mình nuốt Nhân Hoàng kiếm, vì vậy chỉ dẫn theo tam thúc có quan hệ thân thiết nhất đến.

Nào giờ Cao gia và Văn viện lại không hề coi trọng đạo lý võ đạo, phái hai cường giả Pháp Lực cảnh tham gia.

Quách Thái Bình từng nghĩ bản đồ kho báu đã bị lộ ra ngoài, nhưng không ngờ lại bị lộ triệt để như vậy, gần như hơn mười vị Thần Thông cảnh này đều là đến từ các thế lực khác nhau.

Đến lúc này, hắn cũng nhận ra được chỗ không đúng rồi.

Theo lý thuyết, bất kỳ người nào lấy được một tấm bản đồ kho báu, chắc chắn đều nghĩ muốn độc chiếm, sao có thể trắng trợn để lộ ra ngoài? Khiến cho nhiều người biết đến như vậy?

Khi hắn đang suy nghĩ, đột nhiên lối vào bí cảnh tự động khép lại, biến mất không thấy gì nữa.

“Tại sao lại như vậy?”

Biến cố như vậy khiến Quách Thái Bình giật nảy mình, hắn vẫn chưa đóng lối vào mà.

Phương pháp mở ra và đóng lại lối vào bí cảnh đều ghi trên tấm bản đồ kho báu này.

Đúng lúc này, trên bầu trời xuất hiện một màn sáng màu đen, bao phủ toàn bộ quốc trượng phủ.

“Ha ha ha…”

Một người áo đen đang cười lớn xuất hiện: “Một kế sách nhỏ của bổn tọa đã trừ khử được mười bảy vị Thần Thông cảnh, mười lăm vị Kim Thân, hai vị Pháp Lực… Ha ha ha…”

Xích Tôn giáo!

Pháp Lực cảnh!

Trong lúc nhất thời, cả người Quách Thái Bình như rơi vào hầm băng.

Đến lúc này, sao hắn lại không biết rằng mình đã trúng kế rồi chứ.

Cái gì mà kho báu Hạ triều, cái gì mà bí cảnh cất giấu Nhân Hoàng kiếm, tất cả đều là giả. Tất cả những chuyện này đều là âm mưu của Xích Tôn giáo, mục đích chính là lừa giết Thần Thông cảnh của các thế lực lớn.

Chỉ sợ lần này tam thúc lành ít dữ nhiều.

Người áo đen trên bầu trời quát lên: “Hôm nay, bổn tọa Xích Nhật đến lấy mạng chó của các ngươi.”

Trước người hắn ngưng tụ ra một ngọn lửa màu đỏ thẫm, nhiệt độ cao đến đáng sợ dần lan ra.

Đó chính là Xích Viên Thần Công – một trong những thần công trấn giáo của Xích Tôn giáo.

Cường giả Pháp Lực cảnh áo đen này dốc hết sức đánh ra một đòn đủ để san bằng toàn bộ quốc trượng phủ.

Quách Thái Bình cảm nhận được khí tức mang tính hủy diệt của ngọn lửa màu đỏ thẫm kia, trong lòng tuyệt vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận