Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 433: Đã xảy ra chuyện

Chương 433: Đã xảy ra chuyện

Cố Dương thấy nàng không nói một lời, cũng không có động tác gì nên nói, “Ta không có vũ khí, thực lực sẽ giảm bớt, gặp phải kẻ địch, rất có thể vì không có vũ khí mà bị giết…”

Phịch ——

Trong mắt Triêu Dương Đại Thánh lóe lên tức giận, vung tay lên, ném ra mười mấy binh khí.

Chính là những thần binh tuyệt thế mang theo trên người Cố Dương, không thiếu một cái nào, đều ở đây. Trừ đó ra còn có một gói đồ dùng để đựng quần áo.

Cố Dương không hề hoang mang, cầm quần áo lên mặc, lại cất kỹ mấy thần binh tuyệt thế này, rồi nói, “Đưa ta rời khỏi đây.”

Triêu Dương Đại Thánh lạnh lùng nói, “Ngươi nằm mơ.”

Cố Dương nhìn Triêu Dương Đại Thánh ở đối diện, lắc lắc đầu nói, “Dao Trì tiên cung đã xuất thế, không được bao lâu nữa sẽ giết đến đây. Ngươi có thể đỡ nổi sao?”

Triêu Dương Đại Thánh nào sẽ tin tưởng lời hắn nói, lạnh lùng nói, “Lúc đại kiếp nạn giáng xuống, Dao Trì tiên cung đã trốn vào trong hư không ở ngoại vực rồi. Hiện giờ thiên đạo vẫn chưa sống lại, sao sẽ xuất thế trước thời hạn được?”

“Lại nói, có thể ngươi sẽ không tin, ta không cẩn thận đánh thức nguyên linh của Trấn Yêu tháp rồi.”

Cố Dương còn chưa nói xong lời này, đột nhiên nghe được một âm thanh thông thiên triệt địa truyền đến, “Kim Ngọc của Dao Trì tiên cung, mời ba vị Yêu Thánh tham dự đại hội Dao Trì.”

Sau đó một đường kim quang bay ra, dừng ở trước mặt Triêu Dương Đại Thánh.

Sắc mặt nàng lập tức thay đổi, mới vừa nói Dao Trì tiên cung không có khả năng xuất thế trước thời hạn, đảo mắt thiệp mời đã được đưa đến trước mặt nàng rồi.

Cố Dương nở nụ cười nói, “Giờ thì tin chưa, trong Dao Trì tiên cung đều là hạng người gì, chắc ngươi còn rõ ràng hơn ta. Ở đây đã không được an toàn rồi, đưa ta rời đi.”

Triêu Dương Đại Thánh nhìn tấm thiệp mời trước mặt, thay đổi sắc mặt vài lần, cuối cùng vẫn nhận lấy tấm thiệp mời kia, truyền âm nói, “Đến lúc đó bổn tọa nhất định đến dự.”

m thanh trước đó lại vang lên, “Đến lúc đó cung kính hầu đại giá.”

Tất cả lại quay về yên tĩnh.

Triêu Dương Đại Thánh nhìn Cố Dương, tâm tư hoàn toàn hỗn loạn, không biết nên xử trí hắn như thế nào mới được.

Giết thì không thể giết, nếu như nhốt lại, sau đó không lâu nàng phải đi dự đại hội Dao Trì. Đến lúc đó lấy thực lực của hắn đủ để náo loạn Đào Nguyên thiên đến long trời lở đất, không ai có thể ngăn cản được hắn.

Trong Đào Nguyên thiên phần lớn là Yêu tộc cỏ cây đã thành tinh, tu hành vốn chậm chạp, từ sau khi thiên đạo tử vong, tốc độ trưởng thành càng chậm hơn.

Hiện giờ bên người nàng chỉ có hai thuộc hạ Bất Lậu cảnh, nếu thật sự đánh nhau khẳng định đều không phải là đối thủ của Cố Dương.

Mấu chốt là lại không thể mang theo hắn đi Dao Trì.

Nếu như kẻ kia của Dao Trì biết được sự hiện hữu của hắn, nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.

Tuy rằng chắc kẻ kia vẫn còn ngủ say, nhưng việc này không thể không phòng.

Triêu Dương Đại Thánh càng nghĩ càng phiền muộn trong lòng, vung tay lên, nhốt hắn lại.

Cố Dương bị giam ở trong một không gian nào đó không thấy ánh mặt trời, nhưng vẫn dương dương tự đắc, khoanh chân ngồi xuống đất, vừa vặn thừa cơ hội này củng cố cảnh giới một chút.

Chuyện đầu tiên hắn làm là mở hệ thống ra.

[Có sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao một trăm điểm năng lượng.]

Một trăm điểm!

Sau đột phá lần này, tăng giá hơi ác nha.





Văn viện ở Thần Đô.

“Phó Viện trưởng, hai vị kia lại đánh nhau rồi, ngươi nên quản đi chứ. Lại tiếp tục như vậy, tiết học hôm nay không giảng được đâu.”

Trong viện của Chu Tông Nghiệp, một vị giáo thụ chạy đến chỗ hắn tố khổ.

“Quản như thế nào?”

Chu Tông Nghiệp cũng buồn bực, “Một vị có thể sử dụng thần thông không gian, một vị có tu vi cao hơn ta. Ta không quản nổi.”

Hơn một tháng này, hắn thật sự tâm sức quá mệt mỏi.

Giống như dự đoán trước đó của hắn, mấy nữ nhân của Cố Dương ở đây an phận không được mấy ngày đã bắt đầu ầm ĩ lên.

Đánh được gọi là hung ác, mỗi một lần đều cần hắn đi cứu hỏa, nhiều lần còn thiếu chút nữa hủy toàn bộ Văn viện.

Mấu chốt là đại sư huynh Lê Uyên không đồng ý quản việc không liên quan đến mình, thực lực của hắn lại không bằng người, muốn quản cũng quản không nổi.

Hơn một tháng nay Văn viện đã biến thành chướng khí mù mịt, rất nhiều giáo thụ đều đầy bụng oán trách, mỗi ngày chạy đến chỗ hắn trách cứ.

Hắn có thể làm sao chứ?

Hắn cũng rất bất đắc dĩ mà.

Lúc này chuyện khiến Chu Tông Nghiệp hối hận nhất chính là vào mấy tháng trước đã nói với Cố Dương rằng kêu hắn có rảnh thì đến Văn viện uống trà.

Ai có thể ngờ được Cố Dương tuyệt đối không hề khách khí gì, một hơi dẫn theo mấy nữ nhân đến Văn viện ở.

Đáng giận nhất là gia hỏa này để người lại ở đây, nhưng bản thân lại vỗ mông chạy đi, để cho hắn đến thu thập đống rắc rối này.

Chu Tông Nghiệp thề, chờ tiểu tử kia về, nhất định phải để hắn đưa hết mấy nữ nhân này đi, không thể để cho các nàng tai họa đến Văn viện nữa.

“Đánh đi, nếu có thứ gì bị hư hao đều ghi lại. Đến lúc đó tìm tiểu tử Cố Dương kia tính sổ.”

Hắn thật sự mệt mỏi.

Không muốn làm người hòa giải nữa.

Đánh thì đánh đi, dù sao không ra mạng người.

Khi nói chuyện, hai khí tức kia đột nhiên dừng tay rồi, bay sang bên này, dừng ở trong viện.

Trong tay Tào Y Y có một dị bảo không gian quát hỏi, “Rốt cuộc Cố Dương ở đâu?”

Chu Tông Nghiệp nhìn thấy là hai vị cô nãi nãi này đến rồi, trong lòng kêu khổ, nói, “Ta cũng muốn biết đấy.”

Một nữ tử khác cũng lo lắng mở miệng, “Phó Viện trưởng, phụ thân hắn gặp nguy hiểm, ta phải đi tìm hắn.” Chính là Hi Hoàng.

Trong mấy nữ nhân ở Văn viện, chỉ có tu vi của nàng mới có thể áp được Tào Y Y một đầu.

Mỗi lần Tào Y Y nổi điên đều do nàng ra tay chế ngự người.

Đây cũng là nhiệm vụ trước khi Cố Dương rời đi đã giao cho nàng.

Ngay sau đó, Lăng Linh, Tô Thanh Chỉ, Bùi Thiến Lan, Lỵ Lỵ, Y Phù cũng chạy tới.

Lăng Linh tỏ vẻ nghiêm túc nói, “Chu Viện trưởng có biết phải như thế nào mới có thể biết được tung tích của Cố Dương không?”

Chu Tông Nghiệp thấy nữ nhân của Cố Dương đều đến đông đủ, thế trận lớn như vậy, trong lòng không nhịn được nữa lầm bầm lên, hỏi, “Sao các ngươi biết Cố huynh đệ hắn xảy ra chuyện vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận