Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 91: Người có tên, cây có bóng

Chương 91: Người có tên, cây có bóng

Những ngày này, Cố Dương sống rất mãn nguyện, nhưng không quên đi mối nguy hiểm.

Sở Tích Nguyệt không thể đồng hành cùng hắn mãi được, nhiều nhất là sau một năm, nàng sẽ rời đi. Đến lúc đó, sẽ không có người ngăn cản cường giả nhất phẩm kia của Lâm gia.

Số dư còn lại của chỉ còn lại năm mươi ba vạn, chỉ đủ cho năm lần mô phỏng, chắc chắn không thể đột phá đến nhất phẩm.

Vậy nên, hắn vẫn luôn suy xét làm sao để có thể kiếm được một khoản lớn.

Ngoại trừ đàm luận võ đạo với Sở Tích Nguyệt và Ô Hành Vân ra, hắn cũng nghe ngóng một ít chuyện về các thế lực lớn.

Bây giờ, cuối cùng hắn cũng gặp được cơ hội tuyệt hảo.

Tiền gia, nhà giàu nhất thiên hạ.

Nữ nhân dòng chínhduy nhất của Tiền gia, hiện giờ bị lọt vào tập kích.

Có cơ hội nào tốt hơn thế này không?

Cố Dương ngay lập tức mở hệ thống, tiêu phí mười vạn lượng, mở một lần mô phỏng.

Mấy ngày nay, hắn vẫn luôn đang tiêu hóa những thu hoạch của lần mô phỏng trước đó, chứ không hề mô phỏng.

Trong nháy mắt, kết quả mô phỏng đã hiện ra.

Hắn chỉ vừa mới kịp nhìn liếc qua, nhìn chữ thuận lợi cứu được Tiền Hi Vân, sau đó còn sống được vài năm, trong lòng đã định.

Chỉ cần không lập tức gây ra nguy hiểm trí mạng, với hắn mà nói sẽ không tính là phiền toái.

Như người ta hay nói, truy cầu phú quý trong cảnh nguy hiểm.

Nhu cầu về tiền bạc của hắn bây giờ quá lớn, muốn đột phá đến nhất phẩm, không có mấy trăm vạn lượng đoán chừng cũng không thực hiện được.

Ví như đẳng cấp của Liễu gia và Phương gia này, có lấy hết của cải cũng chưa chắc là lấy được nhiều tiền như vậy.

Trừ khi có thể cướp sạch Lâm gia.

Hắn lại không có năng lực đó.

Đúng lúc đụng phải đích nữ Tiền gia đang gặp phiền phức, đúng là trời ban cho cơ hội tốt mà.



Cố Dương phi thân lên ba mươi mét, sau đó đáp xuống, bước chân dừng lại trên mặt nước một chút, sau đó mới lần nữa bay lên trời.

Sau vài lần như vậy, hắn đã đến mũi thuyền của con thuyền kia.

“Ồ, Đoạn Nhạc Đao Pháp?”

Hắn liếc một cái trông thấy trong trận hỗn chiến của ba cường giả nhị phẩm, trong đó nữ tử đang bị vây đánh kia lại đang sử dụng Đoạn Nhạc Đao Pháp, hơn nữa còn luyện đến trình độ xuất thần nhập hóa.

Nàng dưới sự vây đánh của hai cường giả nhị phẩm đã vô cùng nguy hiểm, trên người lại có vài chỗ bị thương, toàn thân nhuốm máu, nhưng vẫn ngoan cường mà ngăn chặn hai người này.

Ở sau lưng nàng, có một người toàn thân choàng áo đen, trong tay cầm một quả cầu thủy tinh màu đen, tạo nên một lồng ánh sáng màu đen.

Bên cạnh, hai tên võ giả tam phẩm lấy đao bổ chém vào màn ánh sáng bảo vệ đó, thế nhưng không cách phá vỡ được tầng ánh sáng mỏng đó được.

“Đây là cái quỷ gì vậy?”

Cố Dương nhìn mà tấm tắc lấy làm lạ kỳ.

Tầng ánh sáng này nhìn giống như là vòng cương khí bảo vệ trong truyền thuyết, chỉ có cường giả nhất phẩm đỉnh phong mới có thể thi triển ra được.

Nhưng mà nếu như người mặc áo đen kia là nhất phẩm đỉnh phong, tiện tay cũng có thể bóp chết hai tên tam phẩm kia, sao có thể để cho họ mạo phạm như vậy được.

Hai cường giả tam phẩm mỗi người chém một đao, thân thể người áo đen kia thoáng run rẩy, hiển nhiên không cách nào chống chọi quá lâu.

Cố Dương vô cùng ngạc nhiên, không thể không nhìn thêm: “Đây là hệ thống sức mạnh gì vậy?”



Sự xuất hiện của Cố Dương lập tức thu hút sự chú ý của cả hai bên, đặc biệt là đối với bên dấu đầu lộ đuôi kia mà nói, nhìn thấy đối phương đang không chống trụ nổi, đột nhiên lại xuất hiện một cao thủ, đương nhiên là vô cùng cảnh giác.

Một người trong đó dùng giọng nói khàn khàn cảnh cáo: “Xin khuyên các hạ chớ có xen vào việc của người khác, miễn cho rước họa vào thân.”

Cố Dương không để ý tới hắn mà nhìn về phía chính chủ, cũng chính là nữ tử đang được bảo vệ dưới tầng ánh sáng màu đen kia.

Nữ tử mặc một bộ lụa trắng, trên đầu cài một đóa hoa trắng, tướng mạo khá thanh tú, thần sắc có chút bi phẫn và đau khổ.

Hắn hỏi: “Ngươi có phải là Tiền cô nương Tiền gia? “

Nữ tử ngẩng đầu nhìn hắn, trịnh trọng nói chuyện: “Là ta.”

“Ta muốn đàm phán với ngươi một vụ làm ăn, ta cứu ngươi một mạng, ngươi phải trả tiền.”

“Ngươi muốn bao nhiêu? “

Cố Dương nở nụ cười, nếu nàng đến hỏi cũng không hỏi mà đã đồng ý ngay thì mới là có vấn đề.

Hắn nói chuyện: “Ba trăm vạn lượng, ta muốn tiền mặt, trong vòng ba tháng thanh toán tiền.”

Nữ tử không chút do dự nói: “Thành giao! “

Ngay trong lúc hai người đang nói chuyện, chiêu thức tấn công của hai cường giả nhị phẩm kia đã thay đổi, chiêu thức trở nên linh hoạt hơn.

Nữ tử bị vây đánh vỗn đã thế suy sức yếu, chỉ có thể miễn cưỡng ngăn trở một người trong đó. Thanh đao trên tay người còn lại nhanh như chớp chém về phía cổ nàng.

Mắt thấy nàng sắp chết ngay tại chỗ.

Ngay sau đó, Cố Dương đã ra tay rồi, khoảng cách hơn hai mươi mét, trong nháy mắt đã tới, trường đao trong tay đã tuốt khỏi vỏ.

Sau khi Phượng Vũ đao bị nữ tử tên là Lan Xu kia cướp mất, hắn đã mua thanh đao này trên đường.

Vù!

Khi đao bổ xuống, một cỗ sát khí khủng khiếp, lập tức bao trùm lên hai người kia.

Hai vị võ giả nhị phẩm này, đồng tử đều co rụt lại.

Kinh nghiệm chiến đấu bọn họ đều vô cùng phong phú, người này vừa ra tay, bọn họ đã biết mình đều không phải là đối thủ.

“Rút! “

Hai người không chút do dự nhanh chóng lùi lại, nhảy vào trong nước.

Hai cường giả tam phẩm khác đang ra sức muốn phá màn ánh sáng cũng phản ứng cực nhanh, đồng thời lùi lại, phi thân rồi nhảy vào trong nước.

Cố Dương không đuổi theo, chỉ tra đao vào vỏ.

Giết bốn người này không khó, chỉ là không cần thiết.

Từ Nhược Mai đã từng nói, người trong quân đội, từ trước đến nay cực kỳ đoàn kết, có thể không trêu chọc thì đừng trêu chọc.

Giết bọn chúng, đối với hắn mà nói không có chỗ nào tốt cả.

Hắn giao dịch với Tiền cô nương, chẳng qua là cứu nàng một mạng, cũng không phải giết người.



Sau khi bốn người tập sát kia rút lui, Tiền Hi Vân cảm thấy thả lỏng, nói với người áo đen canh giữ ở phía trước: “Lỵ Lỵ, thu lại đi.”

Màn ánh sáng bảo vệ trên đầu lập tức biến mất, người mặc áo đen kia gần như tê liệt ngã xuống trên mặt đất. Đương nhiên, để duy trì màn ánh sáng này, đối với nàng mà nói cũng là một gánh nặng rất lớn.

Tiền Hi Vân đi đến trước mặt Cố Dương, trịnh trọng hành lễ: “Đa tạ ơn cứu mạng của các hạ.”

Người kia lại nói: “Ừm, còn phiền Tiền cô nương viết một một tờ giấy nợ.”

Tiền Hi Vân không khỏi khẽ giật mình, sau đó gật gật đầu, lấy ra một tấm khăn lụa màu trắng mang bên người, cắn đầu ngón tay, nhanh chóng viết một tờ giấy nợ: “Nợ ân công ba trăm vạn lượng bạc, trong vòng ba tháng thanh toán tiền. Người nợ, Tiền Hi Vân.”

Cuối cùng, nàng lại trịnh trọng lấy ra một con dấu từ trong người một ấn vào bên trên.

Cố Dương nhận tấm khăn lụa, nhìn thấy nội dung trước mặt, rất hài lòng.

Không hổ danh là người làm ăn, làm việc đúng là chú ý.

Tiền Hi Vân lại nói: “Xin ân công hộ tống bọn ta đến Trung châu.”

Cố Dương đã sớm nghĩ tới việc nàng sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, hai hộ vệ bên cạnh nàng đều bị thương không nhẹ. Trong tình hình như vậy, có thể trở về đến Trung châu mới là lạ.

Hắn lại mở ra hệ thống lần nữa nhìn thoáng qua, xác nhận được ở trong mô phỏng, cuối cùng thành công đưa nàng đến Trung châu, hơn nữa lấy được ba trăm vạn lượng, mới lên tiếng: “Được.”

Cố Dương nói xong, hướng về phía chiếc thuyền hoa ở cách xa hơn một trăm mét nói: “Phiền nhà đò lái thuyền tới đây.”

m thanh của hắn truyền đi ra rất nhanh, chiếc thuyền hoa kia lập tức thay đổi phương hướng, lái tới hướng bên này.

Tiền Hi Vân thấy hắn đồng ý, cũng không đòi điều kiện khác, trong lòng cảm thấy cảm kích, hỏi: “Không biết đại danh quý tánh của ân công? “

“Cố Dương.”

Sắc mặt Tiền Hi Vân chấn động: “Hóa ra là Cố công tử đứng thứ nhất trong Tiềm Long bảng, một đao đánh bại thiên kiêu Liễu Triết, Hi Vân thất lễ rồi.”

Trong hơn nửa tháng này, chuyện Cố Dương đứng thứ nhất Tiềm Long bảng một đao đánh bại Liễu Triết - người đứng thứ chín trong Thiên Kiêu bảng, đã sớm truyền khắp toàn bộ Đại Chu, lập tức trở thành sự kiện gây chấn động.

Bởi vì cái gọi là “người có tên, cây có bóng”, cho nên sau khi Cố Dương nói ra tên của mình, thái độ của Tiền Hi Vân và cường giả nhị phẩm kia đã hoàn toàn khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận