Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 368: Bất Tử Minh Hoàng

Chương 368: Bất Tử Minh Hoàng

Giỏi thật, người của tiên cung kia đã viễn chinh đến tận Thụy Cầm đại lục.

Tiên cung này rốt cuộc có lai lịch gì? Tại sao lại có thể có nhiều cường giả như thế?

Cảm giác giống như không cần tốn bao nhiêu sức đã tiêu diệt được Đại Chu, sau đó xâm nhập vào rất nhiều thế giới động thiên, cũng không biết tứ đại thánh địa có tránh được độc thủ của bọn họ không.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[Một, cảnh giới võ đạo năm ba mươi mốt tuổi.]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm ba mươi mốt tuổi.]

[Ba, bài học cuộc sống năm ba mươi mốt tuổi.]

“Ta chọn điều một.”

Nhất thời hắn cảm thấy trong đầu xuất hiện thêm một không gian kỳ lạ, chính là không gian ngự thú.

Cảm giác này tương đối mới lạ.

Hiện giờ hắn chỉ có thể ký kết khế ước với một sinh vật siêu phàm, cũng chính là yêu thú, có thể đặt nó vào trong không gian ngự thú.

Ở trong không gian ngự thú thì sủng thú sẽ có tốc độ trưởng thành và tiến hóa nhanh hơn, nếu cộng thêm với phương thức nuôi dưỡng khoa học hơn, tốc độ thăng cấp của sủng thú còn vượt xa sinh vật siêu phàm ở bên ngoài.

Cộng thêm việc cấp bậc của không gian ngự thú càng cao thì lợi ích cho sủng thú càng lớn.

Không thể không nói, không gian ngự thú này thật sự rất thần kỳ.

Căn cứ vào cách nói của Mục Quân, không gian ngự thú này là do thần của ngự thú sư ở Thụy Cầm đại lục nghiên cứu ra từ vài ngàn năm trước.

Nghe nói mấy ngàn năm trước, khắp nơi trên mảnh đại lục kia đều là sinh vật siêu phàm, nhân loại chỉ có thể kéo dài hơi tàn, mãi cho đến khi ngự thú sư xuất hiện thì nhân loại mới dần dần quật khởi, trở thành chúa tể của đại lục.

Cố Dương không khỏi hơi động lòng, không biết trên mảnh đại lục kia có thần thú mà hắn cần không.

Nói không chừng sau này vẫn phải tới đại lục kia một chuyến.

Hắn nhìn Mục Quân vẫn rơi vào trong hôn mê, sử dụng pháp lực hút một ít nước hắt lên trên mặt đối phương.

Mục Quân bị nước lạnh bắn lên làm tỉnh lại, mới vừa mở mắt đã nhìn thấy Cố Dương, nhớ tới tình cảnh trước mắt, vừa tức giận nhưng không dám nói ra.

Đúng lúc này hắn nhìn thấy một động tác của Cố Dương, ánh mắt suýt chút nữa đã lồi ra.

“Không gian ngự thú?”

Biểu cảm trên gương mặt hắn khiếp sợ tới cực điểm, thậm chí trong mắt còn lộ ra chút sợ hãi.

Cố Dương có được không gian ngự thú ư?

Tuy rằng cấp bậc rất thấp, nhưng đúng là ngự thú sư không thể nghi ngờ.

Chẳng lẽ hắn cũng đến từ Thụy Cầm đại lục sao?

Vô số ý nghĩ đan xen trong đầu hắn, cuối cùng rơi vào sợ hãi vô tận.

Nói cách khác, hắn đã chẳng còn giá trị gì đối với nam nhân trước mắt này rồi.

Như vậy không nghĩ cũng biết kết quả của hắn sẽ như thế nào.



Cố Dương nhìn dáng vẻ gần như sắp sụp đổ của hắn, thản nhiên nói: “Ta đã nói, ngươi không có tư cách cò kè mặc cả với ta.”

“Hiện giờ, ta hỏi, ngươi đáp, tuyệt đối đừng tự cho mình là thông minh.”

Hắn không dùng bất cứ lời nói uy hiếp nào, nhưng Mục Quân lại hiểu rõ, nếu như câu trả lời không khiến hắn hài lòng thì tử vong rất có thể là kết cục.

Cố Dương hỏi: “Thụy Cầm đại lục bây giờ có những ngự thú sư Truyền Thuyết cấp nào?”

Mục Quân không ngờ rằng hắn sẽ hỏi vấn đề này, nhưng không dám chậm trễ, vội vàng trả lời…

Cứ như vậy, hai người một hỏi một đáp.

Ban thưởng của hệ thống có điểm không tốt đó là kinh nghiệm võ đạo ở trong ban thưởng có thể là tất cả tri thức của phương diện võ đạo, nhưng những thứ không có liên quan gì đến võ đạo thì sẽ không có bất cứ ký ức nào về nó cả.

Ở trong mô phỏng, hắn chắc chắn đã từng hỏi Mục Quân những tin tức tình báo này về Thụy Cầm đại lục rồi, nhưng hắn lại không hề được kế thừa bất cứ ký ức nào về nó cả.

Chỉ có thể hỏi một lần nữa.

Đó là một đại lục nghiêm chỉnh, cộng thêm có rất nhiều yêu thú chỉ tồn tại trong truyền thuyết, tin tức về nó đều có giá trị khổng lồ đối với hắn.

Kẻ địch lớn nhất hiện giờ của Cố Dương chính là Tam Thánh môn, ba vị Thiên Nhân cảnh đều là Yêu tộc.

Trùng hợp thay, bản lĩnh mà ngự thú sư am hiểu nhất chính là đối phó với Yêu tộc.

Dùng bản lĩnh của ngự thú sư, nói không chừng có thể tìm được nhược điểm của chúng, đến lúc đó hắn sẽ không giết chúng nó mà biến tất cả chúng nó thành sủng thú của mình, như vậy thì hắn có thể xả được một chút cơn tức trong lòng.

Không biết hắn đã bị chết bao nhiêu lần trong tay Triêu Dương Đại Thánh khi ở trong mô phỏng, nếu cứ giết nó đi như vậy thì thành ra có lợi cho nó quá.

Cố Dương chủ yếu hỏi về sủng thú và sinh vật siêu phàm ở ngoài cấp Bất Lậu cảnh.

Chưa kể thật sự có rất nhiều loại, giống loài gì đều có cả, đủ loại cự long, kình, kỳ lân, cửu đầu điểu, tam đầu khuyển vân vân.

“Bất Tử Minh Hoàng?”

Khi Cố Dương nghe thấy tên sinh vật siêu phàm này, ánh mắt lập tức sáng ngời lên, hỏi: “Nó ở chỗ nào vậy?”

“Địa Ngục cốc nơi cực nam của Thụy Cầm đại lục, nó là một sinh vật bất tử, thuộc tính hỏa, có được đặc tính bất tử, rất khó đối phó, cộng thêm việc không cách nào ký kết khế ước để thu làm sủng thú được.”

Có thể nói Mục Quân hễ biết thì sẽ nói mà hễ nói là sẽ nói hết.

Nhưng mà trong lòng hắn không nhịn được lẩm bẩm, lần đầu tiên khi hắn nhìn thấy Cố Dương cũng cảm giác được khí tức của đối phương gần tương tự với con Bất Tử Minh Hoàng kia.

Hắn đã từng đi đến Địa Ngục cốc thám hiểm, đã từng đối phó với con Bất Tử Minh Hoàng kia, hỏa diễm của nó khắc sâu trong tâm trí hắn.

Hiện giờ thấy Cố Dương cảm thấy có hứng thú với Bất Tử Minh Hoàng như vậy, có lẽ giữa Cố Dương và nó có mối quan hệ không ai biết đến.



Ngày hôm sau, Cố Dương đã có hiểu biết đại khái về Thụy Cầm đại lục.

“Một vấn đề cuối cùng, ngươi đến mảnh đại lục này như thế nào?”

Mục Quân thành thật đáp lại: “Khi ta đi thăm dò di tích, trong lúc vô ý phát hiện ra một truyền tống trận Thượng Cổ, bị truyền tống đến đây.”

“Dẫn ta qua đó.”

Truyền tống trận kia ở ngoài biển, trên một hải đảo hẻo lánh, đi qua một hang núi, xuống dưới lòng đất mới nhìn thấy một truyền tống trận khổng lồ.

Nơi kín đáo như vậy, chẳng trách mãi không có ai phát hiện ra.

Cố Dương đột nhiên nghĩ đến, Bồng Lai thiên trong truyền thuyết ở ngay tại Đông hải, Thụy Cầm đại lục này sẽ không phải có liên quan gì với Bồng Lai thiên đó chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận