Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 605: Tạo Hóa (hoàn) (2)

Cũng không biết bây giờ tiểu tử kia có tu vi gì.
Ít nhất cũng là Thiên Tiên đi.
Hy vọng hắn có thể tránh thoát được một kiếp này, coi như giữ lại một ít mầm mống cho Đại Chu… Hắn đang nghĩ, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một bóng dáng, chính là Cố Dương!
Nhìn dáng vẻ hắn không hề có bất cứ biến hóa gì so với mười năm trước, nhưng viện trưởng lại hoàn toàn không thể nhìn thấu được tu vi của hắn, rõ ràng người đang ở đó, nhưng lại không hề cảm nhận được sự hiện hữu của hắn.
Giống như đó là một hư ảnh.
Kim Tiên?
Viện trưởng vừa mừng vừa sợ.
Mười năm nay, biến hóa thiên tượng xuất hiện hàng năm đã nhiều lần tác động toàn bộ nhân gian, mỗi lần biến đổi này đều sẽ khiến thiên đạo hồi phục nhanh thêm một bước.
Cho dù thiên đạo hiện giờ không bằng thời Thượng Cổ, nhưng đã kém không xa, đủ để cất chứa lực lượng Kim Tiên, thậm chí trên Kim Tiên.
Lấy biểu hiện từ trước tới nay của Cố Dương, cho dù trở thành Kim Tiên cũng không phải là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng mà, một vị Kim Tiên cũng không có lực đánh trả khi ở trước mặt đại kiếp nạn như này. Thời Thượng Cổ, trong hai lần đại kiếp nạn, Kim Tiên ngã xuống có mấy chục mấy trăm vị.
Viện trưởng còn chưa phản ứng kịp, Cố Dương ở trên bầu trời đã nhìn sang một hướng khác, mở miệng, “Mời tiền bối hiện thân, giúp ta một tay.”
Đã thấy một tia sáng màu đen lóe lên, một bóng dáng xuất hiện ở bên cạnh Cố Dương, người này mặc áo trắng, trước mặt có ba quyển sách vờn quanh.
“Lâu chủ Hồng Lâu?”
Viện trưởng vừa liếc mắt đã nhận ra được người này chính là lâu chủ cực kỳ thần bí của Hồng Lâu, kể cả hắn đều không nhìn thấu.
Cố Dương nói, “Nếu như ta đoán không sai, ba quyển sách này là ba quyển Thiên Địa Nhân, tiền bối lại là chủ nhân của Minh giới, người đời gọi là Minh Đế!”
Cái gì?
Viện trưởng chấn động.
Chủ nhân Minh giới, đó là một trong những đại năng cao nhất của thời đại Thượng Cổ, kể cả Nhân Hoàng đều chết trên tay hắn.
Lâu chủ Hồng lâu lại là một đại năng kinh khủng như thế sao?
… Nam tử áo trắng nói, “Dựa vào ta và ngươi còn chưa đủ được.”
Cố Dương lại nhìn về phía hoàng cung, “Kính xin tiền bối hiện thân.”
Một giọng nói khàn khàn vang lên, “Ta chỉ là một phế nhân, chỉ sợ không giúp đỡ được gì.”
Ngay sau đó, một bóng dáng xuất hiện bên cạnh hắn, là một lão giả vẻ mặt đau khổ. Chính là thây khô trốn dưới hoàng cung.
Cố Dương lấy ra một vật ném tới, nói, “Hôm nay, Nhân Hoàng kiếm vật về chủ cũ.”
Nhân Hoàng kiếm bay đến trước mặt lão giả, được hắn nắm chặt lấy, lập tức, khí chất toàn thân hắn thay đổi hoàn toàn, có một luồng khí thế bễ nghễ thiên hạ.
… Nhân Hoàng kiếm?
Vật về chủ cũ?
Viện trưởng kinh hãi trong lòng, chẳng lẽ vị này là Nhân Hoàng Thượng Cổ?
Sau Kim Hoàng, Nhân Hoàng còn truyền lại rất nhiều đời, mãi cho đến tám ngàn năm trước, sau một thế hệ Nhân Hoàng cuối cùng, Nhân Hoàng kiếm vỡ vụn, đã không còn xuất hiện Nhân Hoàng nữa.
Ngàn năm trước Hạ đế muốn trở thành Nhân Hoàng, nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
Không ngờ rằng sau trận đại kiếp nạn tám ngàn năm trước, Nhân Hoàng kiếm vỡ vụn, Nhân Hoàng kia vẫn chưa chết, vẫn luôn sống đến tận bây giờ.
Nhân Hoàng một thế hệ cuối cùng cũng là hạng người có thiên tư nghịch thiên, có được tu vi Đại La.
Ai ngờ nổi, trong Thần Đô lại có hai đại năng Thượng Cổ kinh khủng như thế đang ẩn náu.
… Cố Dương mở miệng lần thứ ba, “Còn mời tiền bối hiện thân.”
Chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một khe hở, một tiên cung cực lớn lách ra từ bên trong.
Viện trưởng vừa thấy đã nhận ra được đây là Thiên Đình Thượng Cổ. Không khỏi khó khăn nuốt một ngụm nước miếng.
Theo một câu của Cố Dương “Mời tiền bối hiện thân…” Có nhân vật mới liên tục xuất hiện, trừ bỏ Thiên Đình ra còn có ba thiên cung nổi danh nhất Thượng Cổ, Dao Trì tiên cung, Quảng Hàn tiên cung, Thái Nhất tiên cung.
Còn có một vài nhân vật hắn không nhận ra được, nhưng mà có thể là nhân vật cùng tồn tại với chủ nhân Minh giới, Nhân Hoàng Thượng Cổ, sao sẽ là Kim Tiên bình thường được?
Những đại năng có tiếng tăm lừng lẫy vào thời đại Thượng Cổ, lại đồng thời xuất hiện.
Đột nhiên, trong lòng hắn dấy lên một hy vọng, có những đại năng Thượng Cổ này tồn tại, có lẽ đủ để chống đỡ được trận đại kiếp nạn này.
… Cuối cùng Cố Dương đã mời ra được hết những đại năng Thượng Cổ mà mình biết.
Mười năm này hắn không hề nhàn rỗi, trừ bỏ tu luyện ra còn tìm kiếm đại năng Thượng Cổ khắp nơi.
Sau khi hắn thành Kim Tiên, có một đám tìm đến cửa.
Người đầu tiên là lâu chủ của Hồng Lâu, sau đó là thây khô ở dưới hoàng cung, lại sau đó là Dao Trì tiên cung, Quảng Hàn tiên cung, Thụy Cầm đại lục… Thú Thần điện của Thụy Cầm đại lục lại là Thái Nhất tiên cung Thượng Cổ.
Hắn còn xông vào chỗ sâu nhất trong không gian, ép một đám đại năng đang ẩn nấp trong đó ra.
Không thể không nói, đại năng Thượng Cổ còn sống sót thật sự không ít.
Ngũ phương thiên đế Thượng Cổ không thiếu một ai. Hắc Đế chính là lão giả thần bí đã từng đến Dao Trì tiên cung trộm bàn đào.
Còn có Thanh Đế, Bạch Đế, Xích Đế, thêm với Minh Đế, năm tồn tại gần đến Hỗn Nguyên này, tất cả đều đến đông đủ.
Cố Dương gọi về tổng cộng hơn mười vị Đại La, thêm với hơn mười vị Kim Tiên.
Đáng tiếc, không có một vị Hỗn Nguyên.
Hắc Đế mở miệng, “Tiểu tử, ngươi nên biết, những lão gia hỏa như chúng ta đều bất lực khi đối mặt với trận đại kiếp nạn này. Đây chẳng qua đang chờ chết mà thôi.”
Đại năng Thượng Cổ xuất hiện ở đây, cho dù vì thiếu nhân tình của hắn cũng được, bị hắn ép buộc cũng thế, suy nghĩ của bọn họ đều giống với Hắc Đế.
Người chưa từng trải qua hai trận đại kiếp nạn kia sẽ không tưởng tượng nổi trận đại kiếp nạn kia kinh khủng đến cỡ nào.
Lúc này điểm sáng trong vết máu kia đã bay ra, bay về phía bọn họ.
Tận thế, sắp xảy ra.
Cố Dương mỉm cười, “Các ngươi không được, còn có ta!”
Nói xong, hắn vung tay lên, chỉ thấy điểm sáng kia giống như đọng lại, lại không rơi xuống được.
Hắc Đế thay đổi sắc mặt, “Thời gian chi đạo? Tạo Hóa?”
Lời này vừa ra, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn nam tử tuổi còn trẻ kia.
Cho dù là ai đều không thể nào ngờ nổi, thanh niên chỉ có mấy chục tuổi này nhưng đã thành Tạo Hóa.
Như thế nào là Tạo Hóa?
Con đường tu luyện, Phàm cảnh, Thần Thông cảnh, Nhân Tiên, Địa Tiên, Kim Tiên. Trên Kim Tiên chính là Tạo Hóa.
Từ xưa đến nay, trong tam giới chỉ xuất hiện một Tạo Hóa, đó chính là chủ nhân Thiên Đình, Kim Hoàng trước kia.
Chính vì sự đột phá của Kim Hoàng này đã kéo đại họa đến cho tam giới.
Hiện giờ lại xuất hiện một vị Tạo Hóa.
Chuyện này mang đến kinh ngạc vĩ đại cho bọn họ.
Kim Hoàng tốn trăm vạn năm mới thành Tạo Hóa.
Còn Cố Dương thì sao? Chỉ trong thời gian mười mấy năm mà thôi.
Chuyện này thật sự quá đáng sợ.
Hắn có thể thành Kim Tiên trong thời gian ngắn như vậy đã là chuyện vượt qua tưởng tượng.
Ai mà ngờ nổi hắn lại còn vượt qua tất cả mọi người, bước vào cảnh giới Tạo Hóa.
Hắn làm như thế nào vậy?
… Về phần đám người viện trưởng ở phía dưới, nghe được Cố Dương thành Tạo Hóa, nhưng vì khoảng cách quá xa, thiếu một cảm giác chân thật, ngược lại không khiếp sợ như thế.
Bởi vì cho dù Cố Dương đột phá đến cảnh giới gì đều không kỳ quái.
… Cố Dương bày ra một chiêu, khiến mọi người ngớ ra, nói, “Hôm nay sẽ mang các ngươi đến thiên giới.”
Nói xong, mọi người chỉ cảm thấy vật đổi sao rời, kể cả điểm sáng trên bầu trời kia đều đến một thế giới kỳ dị.
Nơi này chính là một trong ba thiên giới được phát hiện ra năm đó, nơi Kim Hoàng đột phá đến cảnh giới Tạo Hóa, cũng là ngọn nguồn của đại kiếp nạn cho tam giới.
Mười năm này, Cố Dương đi khắp ba mươi ba thiên, còn đi một chuyến đến Minh giới, dựa vào máy mô phỏng nhân sinh, đột phá từng bước, cuối cùng thành Tạo Hóa.
Sau khi đến Kim Tiên cảnh, hắn chủ yếu qua lại giữa ba thiên giới.
Nơi này là một thế giới càng rộng rãi hơn, giống như vũ trụ. Có được không gian vô hạn và vô số đại năng.
Năm đó Kim Hoàng đột phá đến Tạo Hóa ở đây, động tĩnh quá lớn dẫn đến công kích của một vị đại năng Tạo Hóa khác.
Sau một kích cách không đánh chết Kim Hoàng, vì xóa đi uy hiếp, lại một đường công kích mạt pháp chi đạo cách không, hủy thiên đạo của thế giới này đi.
Thiên đạo sụp đổ, căn cơ của thế giới này đã bị hủy. Không đến trăm vạn năm đều khó có khả năng tự nhiên khôi phục.
Lại không ngờ đụng phải quái thai như Cố Dương.
Không đến một vạn năm đã khiến thiên đạo khôi phục như lúc ban đầu.
Hắn còn đột phá đến Tạo Hóa cảnh, có thể đấu tay đôi với tên đã tạo thành tất cả.
Ở trong mô phỏng, hắn đã không ít lần ăn thiệt thòi dưới tay kẻ kia.
Hiện giờ, tự nhiên có oán báo oán, có thù báo thù.
Nhưng mà dựa vào một mình hắn còn không được, thế lực đơn độc. Cho nên hắn kéo cả những đại năng Thượng Cổ đang cẩu kéo dài hơi tàn đến.
Đấu pháp giữa Tạo Hóa không phải là một trận đấu có thể phân ra thắng bại trong chốc lát nửa giờ, đấu chính là thuộc hạ của ai nhiều hơn, thế lực của ai lớn hơn.
Tự mình đánh rất không tao nhã, không hoàn toàn chắc chắn sẽ không tùy tiện ra tay.
Đây là một trận chiến tranh lâu dài.
Thời gian kéo càng dài thì càng có lợi cho Cố Dương.
Sau khi Cố Dương đến Tạo Hóa đã hoàn toàn nắm máy mô phỏng trong tay, thật ra đây là thời gian chi đạo, một trong thiên đạo tối cao.
Có lẽ đây là di sản do Kim Hoàng lưu lại.
Cho dù nói như thế nào, hắn đã nhận được quà tặng của thế giới này, vậy phải cống hiến một chút, đây gọi là kết thúc nhân quả.
Cố Dương nói với mọi người, “Nơi này là thiên giới, về sau đối thủ chúng ta phải đối mặt sẽ càng mạnh hơn. Ta sẽ chống đỡ đại kiếp nạn như vậy. Nhưng mà nếu như đụng phải Đại La khác, thậm chí là Hỗn Nguyên, phải dựa vào chính các ngươi.”
“Vâng!”
Tất cả mọi người vui lòng phục tùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận