Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 588: Định Phong châu

Chương 588: Định Phong châu

Trước đó Cố Dương cảm thấy, dựa vào thực lực của chính mình, cho dù gặp phải đại năng Thượng Cổ thì vẫn có lực lượng đánh một trận.

Nhưng hiện giờ xem ra vẫn còn kém xa lắm.

Chỉ là Thiên Tiên thôi, ở trong hoàn cảnh như vậy còn có thể phát huy ra lực lượng khủng bố như thế. Chứ đừng nói đến Kim Tiên.

Trong truyền thuyết, Kim Tiên là tồn tại bất diệt, chân chính thực hiện sống thọ ngang cùng trời đất.

Thiên Tiên khi trước hắn gặp phải là Thiên Tiên chỉ còn lại một điểm chân linh. Và Thiên Tiên có được thân thể thiên tiên hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

Lúc này tiên nguyên trong cơ thể Cố Dương không thừa lại một giọt, để bảo hiểm, hắn vẫn mở hệ thống ra, nhận lấy phần thưởng của lần mô phỏng mới vừa rồi.

Lập tức hắn lại khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, không chỉ có như thế, mức độ thâm hậu của tiên nguyên lại tăng lên một cấp bậc.

Hắn nhìn thoáng qua số dư hệ thống, số lượng mảnh nhỏ chỉ còn lại sáu mảnh.

Số lượng này hơi nguy hiểm, chỉ đủ để tiến hành ba lần mô phỏng thôi.

Hắn ngẫm nghĩ, nạp giá trị áo giáp bạc và thanh kiếm mới vừa tới tay vào.

[Nạp giá trị thành công, nhận được một mảnh nhỏ, số lượng mảnh nhỏ trước mắt, bảy mảnh.]

[Nạp giá trị thành công… tám mảnh.]

Kiếm được hai linh bảo, coi như không phải hoàn toàn không có thu hoạch gì.

Lúc này chiến đấu bên thiên hà kia đã rơi vào giai đoạn gay cấn, hai tia sáng đen vàng sáng rọi lên, xông thẳng lên trời, không ngừng đánh vào bên bờ, hắn cũng có thể cảm nhận được chấn động của mặt đất.

Cuối cùng, tia sáng màu vàng kia vẫn chiếm thế thượng phong, áp chế tia sáng màu đen xuống.

Một lát sau, thiên hà khôi phục yên ả.

Một trận chiến kia cũng có kết quả.

Cố Dương nhìn thi thể hắc giao lơ lửng trong thiên hà, vui vẻ trong lòng: “Thắng rồi.”

Thắng rồi thì có thể nhận được phần thưởng một linh bảo Địa giai.

Chỉ riêng linh bảo Địa giai này thôi gần như đã đủ để thu hồi vốn. Còn có công huân chưa biết tác dụng nữa, mười vạn điểm đấy.

“Vèo.”

Thanh Tru Yêu kiếm này tự động bay về, rơi vào trong tay hắn.

m thanh kia trở nên yếu ớt đi rất nhiều, “Lần này giảm mạnh… hả, tiểu tử, xem ra trên người ngươi có thứ tốt nhỉ, tiên nguyên khôi phục nhanh như vậy.”

“Tiền bối uy vũ!”

Cố Dương thật tâm thật ý nịnh hót, thanh kiếm này rất lợi hại, kể cả Thiên Tiên đều có thể chém giết.

Yêu vật cấp bậc Thiên Tiên, vào hiện giờ chắc là chiến lực đỉnh cao nhất của thế giới này.

Nếu như có thể lừa nó ra ngoài, chém giết ba Yêu Thánh của Tam Thánh môn, chẳng phải giống như đùa giỡn thôi sao?

Trong lòng Cố Dương nảy sinh chủ ý này, nhưng mà, không đợi hắn mở miệng, Tru Yêu kiếm đã yên lặng, không lên tiếng nữa.

Xem ra mới vừa rồi khi chém giết hắc giao đã tiêu hao quá lớn.

Hắn chỉ có thể tạm thời từ bỏ, quay đầu nhìn thoáng qua thi thể đang nổi lơ lửng trong thiên hà, hơi thèm thuồng, đây chính là thi thể của đại yêu Thiên Tiên đấy.

Nếu như lấy ra nạp giá trị, khẳng định có giá trị rất nhiều mảnh nhỏ đi.

Đáng tiếc, nhiệm vụ đã hoàn thành, hiện giờ hắn không cách nào tiến vào phạm vi của thiên hà.

Quy củ thiên đình nghiêm ngặt, thiên binh nhất giai giống như hắn, nếu như không có mệnh lệnh, kể cả doanh trại đều không thể rời đi được.

Đương nhiên, muốn rời khỏi thiên đình lại là một việc rất đơn giản, làm trái một vài luật trời có tình tiết không nghiêm trọng cũng sẽ bị trục xuất ra khỏi thiên đình, trừ đó ra thì không phải nhận lấy trừng phạt nào khác.

Nếu Cố Dương muốn đi, bất cứ lúc nào đều có thể đi.

Nhưng mà sau khi đi rồi, định trở lại một lần nữa thì khó khăn.



Cố Dương căn cứ chỉ thị, trở lại Thần Binh điện, trả Tru Yêu kiếm lại.

Sau đó hắn lại được lĩnh một bộ áo giáp bạc và một thanh bảo kiếm.

Hắn hơi sửng sốt, chợt vui vẻ.

Trong lúc đánh bậy đánh bạ, thế mà lại tìm được một biện pháp chiếm lợi.

Hai linh bảo đó, có thể nói chỉ là râu ria đối với thiên đình, nhưng lại là hai mảnh nhỏ đối với hắn, tương đương với cơ hội một lần mô phỏng.

Trừ đó ra, hắn còn nhận được ban thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ, một viên trân châu.

Định Phong châu, linh bảo Địa giai!

Đây là một linh bảo không có nguyên linh hiếm thấy, là một dị bảo do thiên nhiên tạo ra. Bất cứ pháp thuật thuộc tính Phong nào đều không thể phát huy ra uy lực vốn có khi ở trước Định Phong châu.

Đây là đồ tốt, nhưng chỉ trong tình huống đặc thù mới có thể phát huy tác dụng được.

Cố Dương thu linh bảo này lại, rời khỏi Thần Binh điện.

Rất nhanh, hắn đã về đến doanh trại.

Một lần này, hắn tiến vào trong một lều bạt.

Lúc này hắn đã biến hóa nhanh chóng, thành thần tướng tứ giai, tăng liền ba cấp, địa vị hoàn toàn khác.

Hiện giờ hắn cũng biết được công huân có giá trị gì, thứ đồ này dùng để tấn chức, mười vạn công huân vốn đủ để cho hắn tấn thăng lên đến thần tướng ngũ giai.

Vấn đề là tu vi của hắn quá thấp.

Tu vi của thần tướng yêu cầu là Địa Tiên. Hắn có thể lên làm thần tướng đã là tăng lên đặc biệt rồi. Lại tăng lên nữa, phải có yêu cầu đối với cảnh giới, chính là tương đương với thành công huân.

Đợi đến nào hắn đột phá tu vi thì có thể tấn chức lên.

Đoán chừng phải chờ đến khi hắn đến Động Hư cảnh rồi.

Nhưng mà vì sao hắn đã là thần tướng rồi, trang bị vẫn là bộ khi còn là thiên binh vậy nhỉ?

Cố Dương cảm thấy, lúc này ý chí phụ trách hoạt động thiên đình kia hơi ngớ ngẩn, hoặc là nói cứng nhắc.

Không biết có phải ảo giác không, tuy rằng luật trời của thiên đình nghiêm ngặt, thật ra vẫn còn có không ít lỗ hổng. Cũng không biết là do luật trời chế định không đủ nghiêm túc, hay vì do con người tạo nên.

Lều trại chỗ thần tướng tăng lên một cấp bậc so với chỗ thiên binh ở lại. Lực lượng tiên nguyên càng thêm nồng đậm.

Nếu như tu luyện ở trong này, nhiều nhất tốn thời gian trăm năm có thể hoàn thành tích lũy đệ nhị giai, đột phá đến Thiên Nhân tam giai.

“Không biết có thể cẩu bao nhiêu năm ở đây.”

Trong lòng Cố Dương đột nhiên sinh ra suy nghĩ như vậy.

Trước mắt xem ra các hạng mục công năng của thiên đình còn được bảo tồn thật sự hoàn chỉnh, trốn ở chỗ này, nói không chừng có thể lẩn trốn được tia sáng trắng kia. Có thể cẩu thêm vài năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận