Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 411: Đi chết đi

Chương 411: Đi chết đi

Hắn chẳng những khiến gia tộc thành công vượt qua nguy cơ diệt vong, mà còn tiến thêm một bước, từ đó đến nay đã ngàn năm, trở thành một trong những gia tộc hiển hách nhất trong thiên hạ.

Phong cách làm việc của Cao gia tương đối ít nổi danh, vẫn luôn ru rú ở Vân châu, rất ít tham dự vào chuyện trong giang hồ.

Nhưng đây chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, lúc thật sự xuất hiện chuyện lớn thì lúc nào cũng có thể nhìn thấy được bóng dáng của Cao gia.

Năm trăm năm trước, trận chiến bao vây tiêu diệt vị Thiên Nhân kia của Lâm gia.

Mười tám năm trước, trận chiến vây giết Vũ gia.

Hai chuyện lớn có ảnh hưởng sâu sắc đến Thần Châu này, Cao gia đều tham dự.

Ai cũng nói chó cắn người không thấy bóng, mà Cao gia chính là một con chó cắn người.

Tuy rằng Cố Dương cảm thấy với thực lực hiện giờ của mình, tới Cao gia cũng sẽ không thể gặp phải nguy hiểm gì, nhưng vì cẩn thận, hắn vẫn mở hệ thống ra, thử mô phỏng một lần.

[Hai mươi hai tuổi, ngươi đã là Pháp Lực tam trọng, ngự thú sư Truyền Kỳ. Ngươi đánh chết giáo chủ Xích Nhất của Xích Tôn giáo, khiến thiên hạ khiếp sợ.]

[Ngươi đi tới Vân châu, thăm dò tung tích của Cao Phàm, lại bị cuốn vào trong tranh đấu của Cao gia, nhanh chóng bị lộ thân phận, rơi vào vòng vây của cường giả Cao gia.]

[Ngươi phô bày thần uy, bắt tất cả người của Cao gia. Hai vị cường giả Bất Lậu cảnh của Cao gia ra tay, một người trong đó chính là Cao Phàm. Hắn không hề nương tay với ngươi.]

[Ngươi lấy một địch hai, đánh hai người đến tan tác. Lúc này phát sinh biến cố, một trận pháp vây khốn ngươi. Thân thể Cao Phàm nổ tung, một luồng sức mạnh đáng sợ lao đến, ép ngươi đến một thế giới khác.]

[Ngươi bị ô nhiễm, ngươi chết, hưởng thọ hai mươi hai tuổi.]

Cao Phàm đã thành Bất Lậu cảnh, còn ra tay với ta?

Cố Dương nhìn thấy kết quả như thế, cảm thấy như chết lặng.

Quả nhiên Cao Phàm đã xảy ra chuyện, hơn phân nửa là do kẻ kia của Xích Minh thiên tự mình ra tay.

Trong “Diệt Thần Cửu Thức” đến từ Xích Minh thiên mà hắn đã từng thỉnh giáo, sáu chiêu thức đầu coi như bình thường, nhưng đến ba chiêu thức sau đó sẽ nối liền với sức mạnh của tên kia của Xích Minh thiên.

Đến lúc đó, cho dù là thân thể hay là nguyên thần đều sẽ bị ăn mòn, không bao lâu sau tính tình sẽ thay đổi.

Sau khi Cố Dương sử dụng chiêu thức Diệt Thần thức là chiêu thứ chín đã bị sức mạnh của kẻ kia của Xích Minh thiên lây nhiễm, đến bây giờ vẫn không thể tinh lọc được những sức mạnh kia.

Chắc chắn Cao Phàm đã nhận ra được nguy hiểm khổng lồ trong đó, cho nên mới lựa chọn tự phong bế tu vi.

Kết quả vì lấy Cửu Châu ấn giúp hắn mà trở lại Cao gia, tâm trí đã bị sức mạnh của kẻ kia của Xích Minh thiên ăn mòn.

“Xem ra mức độ khống chế mà Cao gia đã phải nhận từ kẻ kia không hề kém Xích Tôn giáo là bao.”

Cố Dương lại nghĩ đến Tào Kinh mới gặp cách đây không lâu.

Đều là thuộc hạ của Xích Minh thiên, nhưng ít ra Tào Kinh còn giữ được ý thức tự chủ, còn có thể lén lút làm vài chuyện sau lưng.

Cao gia thê thảm hơn nhiều, giống như Cao Phàm, cả thể xác và tinh thần đều bị khống chế.

[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]

[…]

“Ta chọn điều hai.”

Trong đầu Cố Dương có thêm vài đoạn ký ức của cuộc chiến.

Những vị Thần Thông cảnh của Cao gia đều không đáng để nhắc đến.

Công pháp do Cao Phàm và cường giả Bất Lậu cảnh khác sử dụng khá tương tự với Diệt Thần đao pháp của Vũ gia, uy lực cường đại, hơn nữa vô cùng quỷ dị, trực tiếp có tác dụng ở trên nguyên thần, nhưng mà vẫn không có cách nào tạo thành uy hiếp gì đối với hắn.

Mấu chốt là kẻ kia của Xích Minh thiên, sau khi nó hiện thân, cho dù là hóa thân Phượng Hoàng hay Thông Thiên Thần Viên hay là sủng thú Xích Tình thần viên, ở trước mặt nó đều không hề có sức phản kháng.

Gần như trong khoảnh khắc, hai hóa thân và một sủng thú lập tức đi đời nhà ma.

Sau đó, hắn cũng bị sức mạnh kinh khủng kia ô nhiễm.

“Chênh lệch giữa Bất Lậu cảnh và Thiên Nhân thật sự quá xa.”

Cố Dương đã có hiểu biết sâu rộng hơn về thực lực của kẻ kia của Xích Minh thiên.

Đây còn là sức mạnh xuyên qua hai thế giới mà truyền tới.

Nếu như chạy đến Xích Minh thiên, đối mặt với bản thể của nó, vậy càng thêm đáng sợ.



“Thôi, chờ về sau đã đủ thực lực rồi hẵng nghĩ cách ngoại trừ sức mạnh quỷ dị trong cơ thể lão Cao vậy.”

Cố Dương biết Cao Phàm đã bị ô nhiễm khống chế, vậy thì tới Vân châu đã không có ý nghĩa gì nữa.

Với thực lực của hắn hiện giờ, cho dù đi cũng không cứu được người, có khi còn liên lụy đến bản thân.

Hắn thay đổi phương hướng, chuẩn bị quay về Thần Đô.

Hắn không có mặt ở đấy, không biết mấy nữ nhân ở Văn viện có đánh nhau không.

Hắn không lo lắng đến mấy người khác, mấu chốt là Tào Y Y.

Nàng giống như một trái bom không hẹn giờ, không biết khi nào sẽ nổ.

Thực lực của nàng lại tương đối mạnh, Hư Không tiên đằng tới vô ảnh đi vô tung, cho dù là Chu Tông Nghiệp cấp bậc Pháp Lực cảnh khi bất ngờ không kịp đề phòng cũng chưa chắc ngăn cản được nàng.

Cố Dương nghĩ đến đây, không khỏi tăng nhanh tốc độ.

“Là cường giả Truyền Kỳ.”

Đột nhiên, Y Phù ở sau lưng lên tiếng nhắc nhở.

Cố Dương nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, cẩn thận cảm ứng, ở một phương hướng nào đó, quả thật nguyên khí trời đất không thích hợp lắm, nhưng khoảng cách quá xa nên không nhận ra được là do vật nào tạo thành.

Nhưng nàng lại có thể nói thẳng ra đó là cường giả Truyền Kỳ.

Truyền Kỳ của Tây Đê đại lục tương đương với Bất Lậu cảnh.

Tinh Linh được xưng là con của tự nhiên, pháp sư trời sinh thật sự không phải là lời đồn thổi, vô cùng mẫn cảm với nguyên khí trời đất.

Điều càng khiến cho hắn bất ngờ chính là nàng lại chủ động nhắc nhở.

Sau khi Tinh Linh công chúa này ký kết khế ước chủ tớ với hắn rồi đã có vẻ không chết không sống, cảm xúc tiêu cực tới cực điểm.

Nhưng không biết thế nào, khi ở Văn viện, sau khi hắn trở thành ngự thú sư Truyền Kỳ rồi thì thái độ của nàng đối với hắn đã xuất hiện một ít biến hóa.

Hiện giờ lại còn chủ động nhắc nhở.

Nàng nghĩ thông suốt nhanh như vậy sao?

Cố Dương ngẫm nghĩ, nhưng không tránh khỏi tò mò, bay về phía kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận