Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 109: Thiên Tài Tuyệt Thế Của Thương Thiên Bá Tộc, Vừa Tới Đã Ra Tay Hủy Hoại Nhân Tộc (1)

“Đây là một kẻ điên?”
Thao Thiết nhìn lão nhân kia đứng tại chỗ hết gào thét rồi lại lớn tiếng cười điên cuồng, trong lòng thấy hơi sợ hãi.
Chu Tước nghi ngờ nói: “Vừa rồi hình như ông ta nói uy nghiêm của Đế Quốc không thể xâm phạm, chẳng lẽ là…”
Ánh mắt Trương Hổ lóe lên, phỏng đoán: “Nói không chừng thật sự là người còn sống của Đế Quốc trước đây.”
“Làm sao thế?”
Lúc này, thanh âm của Cố Trường Khanh chợt truyền đến từ phía sau.
“Lão bản, ngài xem, nơi này có một kẻ điên, hình như là cường giả trước kia của Đế Quốc.”
Đám người Thao Thiết quay đầu nhìn lại thì thấy một người xa lạ cũng mặc áo giáp siêu văn đang theo lão đại tới đây, bọn họ đồng loạt chạy tới, nhìn về phía ông lão điên vẫn còn đang hô hào “giết sạch đám khỉ các ngươi”.
Cố Trường Khanh nhìn theo ánh mắt bọn họ, thấy vậy liền hỏi: “Các ngươi chắc chắn trước đó không có ai khác tiến vào?”
Hắn không dám tin Đế Quốc vẫn có cường giả còn sống.
Vị trong hình chiếu kia đã nói rất rõ ràng, sáu tỷ tám trăm triệu người của Đế Quốc đều đã chết dưới Hư Không Nguyền Rủa.
Triệu Hổ nói: “Lão đại, ta dám bảo đảm chúng ta tuyệt đối là nhóm đầu tiên đi vào đây.”
“Vừa rồi ông ta vẫn luôn hô hào uy nghiêm của Đế Quốc không thể xâm phạm, giống như đang ở trong một ảo cảnh nào đó.”
“Nói không chừng thật sự có cường giả của Đế Quốc vẫn còn sống, nhưng tinh thần đã không còn tỉnh táo.”
Cố Trường Khanh cảm nhận được hơi thở sinh mệnh tràn đầy của đối phương, không khỏi đưa ra phỏng đoán.
Bên trong cơ thể của ông lão điên này lại có một nguồn năng lượng khủng khiếp tới nỗi tưởng chừng có thể hủy diệt cả một tinh hệ, nhưng nó lại đang ngủ đông.
Chu Tước thấp giọng hỏi: “Lão bản, làm sao đây?”
“Bắc Xuyên tiểu tử, là ngươi sao? Hừm, khí tức của ngươi không đúng lắm! Thôi kệ! Đột phá là tốt rồi!”
Bỗng nhiên ông lão điên kia ngẩng đầu, nhìn chằm chằm về phía Cố Trường Khanh.
“Ha ha ha, tốt, tốt, rất tốt, nào, theo ta đi giết sạch mấy con khỉ không biết điều đi!”
Sau đó hai tay ông ta không ngừng vung vẩy trong không trung.
Cố Trường Khanh nghe được cái tên Bắc Xuyên từ trong miệng ông ta, ánh mắt dưới mũ giáp lóe lên, thấp giọng nói: “Có lẽ ông ta thật sự là cường giả của Đế Quốc, trạng thái này có vẻ như vẫn còn đang chìm đắm trong trận chiến năm xưa, chưa thoát ra được.”
Giờ khắc này hắn không thể không hoài nghi.
Có thể sống sót dưới Hư Không Nguyền Rủa, thực lực của ông ta phải mạnh đến mức nào?
Hơn nữa có thể gọi Chiến Đế mười hai sao Sở Bắc Xuyên là tiểu tử, vậy thì thân phận và địa vị của đối phương sợ là cũng không đơn giản.
. . .
Đại Tây Dương, tam giác Bermuda.
Oanh!
Ngay hôm nay, dưới biển sâu bỗng nhiên truyền ra một tiếng nổ thật lớn.
Ngay sau đó liền nhìn thấy một dáng người cuồng bạo đang bay ngược ra từ trong biển.
“Má nó, đây là… giáp Thương Thiên Bá?”
“Cái gì? Là Thương Vấn Thiên của Siêu Tinh học cung? Gã tới Lam Tinh có phải quá nhanh rồi không?”
“Không sai, đúng là Thương Vấn Thiên rồi! Nhìn khắp vũ trụ, trong lớp trẻ hiện nay số người có thể sánh ngang với gã không quá hai bàn tay, không phải gã nhìn thấy hình ảnh trực tiếp trên nền tảng Siêu Thần sau đó thông qua Địa Ngục Tinh để đến đây đó chứ?”
Ngay khi thân ảnh cuồng bạo kia xuất hiện, Tinh Hoàn Chi Nhãn của Siêu Thần đã lập tức quay được hình ảnh này, vẫn luôn theo dõi gã.
Thân ảnh mạnh mẽ này không lập tức bay tới tòa thành trung tâm, mà là đi tới M Quốc ở gần đó nhất.
Tốc độ cực nhanh, rất nhanh đã đáp xuống một thành phố có ngàn vạn người ở M Quốc, đứng ở phía trên tầng mây.
Giáp Thương Thiên Bá có thể xếp vào top mười áo giáp mạnh nhất trong vũ trụ.
Mà Thương Thiên Bá Tộc từng là một trong thập cường chủng tộc của ngân hà, chỉ tiếc năm xưa bởi vì bọn họ chống đối Đế Quốc Lam Tinh nên gần như cả tộc đều bị Đế Quốc Lam Tinh diệt sạch, chỉ có một phân nhánh nhỏ ở bên ngoài là có thể tránh thoát được sự tàn sát của Đế Quốc.
Trải qua vô số năm ánh sáng, may mắn vào thời đại này của Thương Thiên Đế Tộc, rốt cuộc cũng đã xuất hiện thiên tài tuyệt thế cực kỳ nổi bật.
Gã thành công thức tỉnh được áo giáp Thương Thiên Bá vô cùng lợi hại.
Thương Vấn Thiên nhìn thành phố của Nhân Tộc trước mắt, chậm rãi nâng tay phải qua đỉnh đầu, trong lòng bàn tay ngưng tụ một quả cầu năng lượng ánh sáng có màu tím, càng lúc càng lớn, trong nháy mắt đã lớn như một hang động, thậm chí vẫn còn đang lớn dần, cuối cùng hóa thành một quả cầu năng lượng lớn đến trăm trượng.
Đến khi quả cầu đạt tới cực hạn, gã tùy tay ném nó xuống thành phố phía dưới.
Ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái đã xoay người bay về phía thành phố tiếp theo của Nhân Tộc.
Thương Thiên Bá Tộc trước đây có hơn mười tỷ tộc nhân, tất cả đều bị Đế Quốc Lam Tinh giết sạch.
Thiên đạo có luân hồi, trời xanh nào có bỏ qua ai?
“Đó là cái gì?”
Quả cầu năng lượng to lớn như hằng tinh mang theo gió bão rít gào đang điên cuồng rơi xuống.
“Fuck! Chạy mau!”
Bên trong thành phố có không ít người ngẩng đầu lên nhìn, thấy cảnh tượng đáng sợ này, tất cả siêu văn nhân đều bị dọa cho hồn bay phách tán, ai ai cũng vừa mắng to vừa chạy trốn.
Oanh! Ầm! Ầm!
Đáng tiếc… dưới năng lượng của quả cầu ánh sáng này, số mệnh của bọn họ đã được định sẵn.
Một tiếng nổ cực lớn vang lên, năng lượng vô tận màu tím hóa thành một đám mây hình nấm tỏa ra trăm dặm trên mặt đất, năng lượng như gió lốc của nó lập tức diệt sạch mọi thứ, chỉ trong hơn mười giây ngắn ngủi mà đã quét ngang cả thành phố, trong nháy mắt khắp nơi biến thành biển lửa hừng hực nóng cháy.
Hơn ngàn vạn người sống trong thành phố này, không một ai may mắn sống sót, tất cả đều tan thành tro bụi.
Biển lửa thiêu đốt giống như muốn nuốt chửng cả bầu trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận