Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 221: Vừa Sợ Vừa Kính

“Hèn nhát!”
Nhìn bóng dáng bọn họ rời đi, Đế Khâm Na Tịch cắn răng mắng.
Ánh mắt lại nhìn xuống màn hình trực tiếp, bà ta nhìn thấy Tần Đế đang điên cuồng giết hại tộc nhân của mình.
Bà ta còn nhìn thấy con gái mình đi theo bên cạnh kẻ thù.
Lửa giận lại không thể áp chế, bà ta lạnh lẽo nói: “Các ngươi muốn trốn, ta cứ không cho đấy!”
Vừa nghĩ, bà ta muốn liên hệ với Cố Trường Khanh để nói cho hắn biết mình đang ở đây.
Nhưng lại phát hiện thông tin không thể gửi ra ngoài.
“Đáng chết! Tất cả đều đáng chết!”
Đế Khâm Na Tịch phát điên, không nhịn được mắng, hoàn toàn không còn phong thái ngày xưa.
Bọn họ đã sớm dự đoán được bà ta sẽ có hành động này.
Vì vậy đã phong tỏa hết tín hiệu để gửi thông tin ra ngoài.
Không lâu sau, nền tảng Alpha tắt livestream.
Bởi vì bọn họ muốn điều Đế Quốc Chi Nhãn tới Thần Hà hệ ở Tây vũ trụ.
Thực lực hôm nay Cố Trường Khanh bày ra đã làm kinh sợ vô số chủng tộc và cường giả ở Nam vũ trụ, khiến họ sinh ra sùng bái vô hạn.
“Làm sao bây giờ, ta đã từng đắc tội hắn!”
Cung chủ Siêu Tinh học cung: Diệu Lạc Yên lúc này có vẻ mặt vô cùng khó coi.
“Không được, ta phải tự mình đi nhận lỗi, hy vọng có thể để hắn cho ta một đường sống.”
Sau đó bà ta mang trấn cung chi bảo của Siêu Tinh học cung tới Lam Tinh.
Sau lần xuất thủ này của Cố Trường Khanh, Nam vũ trụ giờ xem như do hắn quyết định.
Không có bất cứ chủng tộc nào có gan dám đối nghịch với hắn.
“Ai! Cố Tinh chủ uy hiếp cả vũ trụ, hy vọng hắn có thể đối tốt với các tộc chúng ta một chút, ngàn vạn lần đừng như một đời của Tần Đế.”
“Đúng, ta thật sự rất sùng bái hắn, chỉ mong hắn đừng đi lên con đường cũ của Đế Quốc Lam Tinh.”
“Thu thập tài nguyên, lựa chọn thật kỹ tinh cầu sinh mệnh, ta thực sự muốn trở thành chủng tộc phụ thuộc vào Lam Tinh.”
Từng chủng tộc lớn đều bắt đầu hoảng hốt, sợ hãi Cố Trường Khanh sẽ đi lên con đường cũ của Đế Quốc.
Rất nhiều tộc lớn đứng đầu đều lấy đi sáu, bảy phần tài nguyên trong tộc, cùng với chuẩn bị dâng lên phần lớn những tinh vực do mình thống trị.
...
Lam Tinh, mặt trăng.
Toàn bộ mặt trăng đều bị huyết vụ yêu diễm bao trùm.
Oanh!
Ở một phương hướng nào đó, có năng lượng khủng bố cuốn lên từ khắp nơi.
Sau đó liền nghe thấy tiếng song long rít gào.
Một lát sau, động tĩnh dần dần dừng lại.
“Với thực lực hiện tại của ta, vậy mà vẫn không thể đánh vào.”
Bên rìa mặt trăng lúc này là Cố Trường Khanh mặc áo giáp chung cực, lực lượng bạo ngược bên ngoài áo giáp chậm rãi thu liễm.
Không thể đánh mở, Cố Trường Khanh quay về Lam Tinh.
Đợi hắn tu luyện tới cấp chín mươi chín, hẳn là có thể đánh vào.
Chuyện đầu tiên sau khi trở lại trụ sở chính đó là gọi A Nhĩ Nặc Hàn đến.
A Nhĩ Nặc hàn tiến vào phòng làm việc, hành lễ với Cố Trường Khanh, nói: “Lão bản, ta đã điều Đế Quốc Chi Nhãn tới Thần Hà hệ của Tây vũ trụ, trong và ngày hẳn là có thể tìm ra tất cả tinh cầu sinh mệnh của tinh hệ này.”
Cố Trường Khanh dựa vào ghế làm việc, tự châm cho mình một điếu thuốc, hơi gật đầu: “Treo thưởng của tinh bàn và mảnh vỡ thì sao? Gần đây có sinh linh nào tới không?”
A Nhĩ Nặc Hàn trả lời đúng sự thật: “Tạm thời không thấy có ai tới, nhưng mà ta biết có một chủng tộc, có lẽ có tinh bàn và mảnh vỡ mà ngài cần.”
“Ồ? Nói xem.”
Cố Trường Khanh nổi lên hứng thú.
A Nhĩ Nặc Hàn nói:
“Ở Bắc vũ trụ, Thương Khung Cổ Tộc, nhưng mà tinh hệ này gần như đã dung hợp với hư vô, bên trong hư vô có gió lốc tàn sát bừa bãi, chiến đế cấp chín mươi chín gặp phải cũng khó mà ngăn cản.”
“Ngoài ra ta đã tìm được cánh cửa tiến vào nơi tinh cầu mà Thương Khung Cổ Tộc sinh sống, khi nào thì ngài muốn qua đó?”
Cố Trường Khanh nghe vậy, hơi gật đầu: “Có tin tức là tốt, tạm thời không gấp, đợi ta diệt ả đàn bà kia đã.”
Hiện tại hắn chỉ muốn mau chóng lấy mạng Đế Khâm Na Tịch.
Trước mắt hắn tạm thời không biết Thần Vũ Cổ Tộc có liên quan đến khởi nguyên của Lam Tinh, chính là một trong bảy tộc phụ thuộc mạnh nhất.
Đây là đánh bậy đánh bạ, bị hắn tìm ra được.
“Được, nếu không còn chuyện gì khác thì ta đi xuống trước.”
“Đi đi!”
“Thuộc hạ cáo lui!”
A Nhĩ Nặc Hàn thi lễ, xoay người rời khỏi phòng làm việc.
“Đệt, không tốt!”
A Nhĩ Nặc Hàn vừa ra khỏi phòng làm việc thì sắc mặt đại biến quay lại, vô cùng khẩn trương nói: “Lão bản, ta vừa nhận được tin tức, Đế Quốc Chi Nhãn vừa tiến vào Tây vũ trụ đã bị Tinh Không cự thú tập kích.”
Đó chính là Tinh Không cự thú, là sát thủ hàng đầu trong vũ trụ.
Gặp được một con ở kỳ trưởng thành, cho dù là chiến đế cấp chín mươi chín cũng phải chết!
Chẳng qua, số lượng Tinh Không cự thú cực ít, tỷ lệ gặp được cực kỳ thấp, còn thấp hơn cả trúng xổ số.
“Tinh Không cự thú? Định vị, mở trùng động truyền tống, ta tự mình qua đó một chuyến.”
Cố Trường Khanh còn chưa từng gặp Tinh Không cự thú, đều nói rất khủng bố, hắn cũng muốn thử một phen.
“Chủ tịch, không biết vì sao Tinh Không cự thú trưởng thành kia lại vẫn chưa công kích Đế Quốc Chi Nhãn của chúng ta, hình như là vừa lúc đi ngang qua, trông có vẻ rất gấp.”
Lúc này, trong quang não của A Nhĩ Nặc Hàn truyền ra tiếng nói của thư ký.
Cố Trường Khanh nghe vậy, nói: “Rất gấp ư? Để Đế Quốc Chi Nhãn ẩn nấp theo dõi, sau đó dẫn truyền hình ảnh lại đây cho ta.”
“Tuân lệnh!”
Thư ký của A Nhĩ Nặc Hàn nghe giọng liền biết là Cố Tinh chủ, lập tức cung kính trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận