Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 54: Liên Minh Trảm Cố (2)

Lâm Thần nghe lời đề nghị của tổng thống E quốc, trong lòng khẽ động, cậu ta ngập ngừng xác nhận: “Ngươi không lừa ta chứ?”
“Ta lừa ngươi làm gì, ta đã xem qua tư liệu của ngươi, trên người ngươi có siêu văn áo giáp Đế Hoàng, tiềm lực vô cùng lớn, đáng tiếc ngươi mới chỉ đạt tới cấp bậc ngũ giai hậu kỳ, có phải là vì ngươi không chú tâm tu luyện không?”
“Quả thực ta có chút chậm trễ trong việc tu luyện, gần đây ta đang định bế quan dài ngày để mau chóng tiến bộ.”
Lâm Thần ái ngại thừa nhận, trong khoảng thời gian này cậu ta có quá nhiều việc quấn thân, cho nên không dễ dàng mà chuyên tâm tu luyện được.
“Trước tiên cứ tăng cấp bậc siêu văn của ngươi lên đã, sau đó mới bàn tới chuyện hợp sức để giết Cố Trường Khanh sau, thế nào?” Phổ Cách Kinh Tư dụ dỗ: “Chỉ cần xử lý hắn xong, thân là người mang áo giáp Đế Hoàng, ngươi mới có thể đoạt lấy hết thảy uy vọng của hắn.”
Nghe lời nói của đối phương, Lâm Thần quả thực động tâm.
Trầm ngâm nửa ngày, cuối cùng cậu ta mới bảo: “Có hợp tác hay không, ta sẽ cân nhắc kỹ càng rồi gọi điện lại cho ngươi sau, cứ như vậy đi đã.”
Dứt lời, Lâm Thần liền nặng nề cúp điện thoại.
Mọi chuyện diễn ra quá bất ngờ, nhất thời Lâm Thần chưa kịp suy nghĩ xem bản thân nên làm gì, cậu ta muốn quay về hỏi ý kiến của Tô Ấu Vi một chút xem sao, xem thử cô sẽ nói thế nào. Quãng thời gian gần đây, Lâm Thần càng ngày càng ỷ lại vào cô.
Về lời đề nghị ban nãy của vị tổng thống E quốc kia, Lâm Thần cảm thấy nếu như đối phương không lừa mình, vậy thì cứ đợi cậu ta tu luyện tới lục giai, thức tỉnh một nửa trạng thái cuối cùng của áo giáp Đế Hoàng trước, tới lúc đó muốn giết Cố Trường Khanh cũng không phải là chuyện hoàn toàn bất khả thi nữa.
. . .
E quốc, Thủ đô.
Khắp nơi được bao phủ bởi siêu lưới võng hồng dày đặc, hiện tại nơi này đã bước sang hai giờ sáng.
Trong một căn phòng làm việc.
“Ca, ngươi nói tiểu tử Lâm Thần kia có đồng ý hay không?”
Trên ghế sô pha mềm mại xa hoa, một người đàn ông thân cao hai mét, cơ thể vạm vỡ đang ngồi đó, chỉ nhìn từ bên ngoài cũng có thể cho người ta cảm giác bị áp bách vô cùng ngột ngạt.
Gã ta nhẹ nhàng hít một hơi xì gà, nói với người đàn ông có khuôn mặt cương nghị không giận tự uy đang ngồi ở bàn làm việc.
Phổ Cách Kinh Tư nhấp một ngụm trà, cười nhạt nói: “Chỉ cần hắn có dã tâm thì tự khắc sẽ không cự tuyệt, cứ chờ tin tức đi.”
“Bất kể hắn có đồng ý hay không, Cố Trường Khanh chắc chắn phải chết, ngày mai ta cũng bắt đầu bế quan đột phá thất giai.”
Phổ Cách Đản Tư nói: “Quan hệ của Phiêu Lượng Quốc và Cố Trường Khanh không mỏng, theo ta được biết thì bọn họ không cần Cố Trường Khanh làm gì mà đã sẵn sàng tặng cho hắn rất nhiều vật tư, với mối quan hệ như vậy, nếu không giết Cố Trường Khanh thì chúng ta sẽ không thể động thủ với Phiêu Lượng Quốc.”
Phổ Cách Kinh Tư gật đầu, “Giết hắn là chuyện tất nhiên, cho dù Lâm Thần không đáp ứng thì vẫn còn vị ở Anh Đào Quốc kia, các ngươi liên thủ thì sẽ không có áp lực.”
Anh Đào Quốc cũng xuất hiện một đại nhân vật, tên là Yêu Tuyết Cơ, thức tỉnh ba hình xăm.
Lần lượt là: Bát Kỳ Đại Xà (1), Tuyết Cơ và Quỷ Dạ Xoa.
Nhưng tương đối mạnh cũng chỉ có một người là cô ta, thực lực chỉnh thể của Anh Đào Quốc thì vô cùng yếu kém, dân số còn lại còn chưa đến ba phần ban đầu.
Sau khi bị Phiêu Lượng Quốc từ bỏ thì bọn họ đã tìm tới E Quốc cầu xin hợp tác.
. . .
Long Quốc, Kinh Đô, bên trong một căn biệt thự xa hoa.
“Đệ đệ, quay về rồi à, đã để lại phần cơm cho ngươi rồi, mau đi ăn đi.”
Lâm Thủy Dao đang ngồi trên ghế sô pha xem tin tức, thấy Lâm Thần trở về liền vui vẻ đứng lên chào hỏi.
“Ta đi tìm Ấu Vi tỷ bàn chút chuyện trước.”
Lâm Thần vội vội vàng vàng đi lên tầng, bước thẳng vào phòng của Tô Ấu Vi.
Cô vừa tắm rửa xong, trên người mặc một bộ váy ngủ nhẹ nhàng, đang ngồi trước giường ung dung sấy tóc.
“Ấu Vi tỷ.”
Không đợi cô trả lời, Lâm Thần đã kể ngắn gọn cho cô biết chuyện Phổ Cách Kinh Tư tìm mình vừa nãy.
Kể xong một lượt, cậu ta liền sốt ruột hỏi: “Ngươi nói xem ta có nên đáp ứng không? Ta cảm thấy đây là một cơ hội rất tốt để trừ bỏ Cố Trường Khanh.”
Tô Ấu Vi khẽ nhíu mày, cô bỏ máy sấy xuống đầu tủ, ánh mắt lóe lên vẻ trầm ngâm, “Nếu là sự thật thì đây đúng là một cơ hội khó cầu.”
Lâm Thần cũng nghĩ vậy, có điều cậu ta vẫn thấy hơi lo lắng, “Ấu Vi tỷ, ngươi có cho rằng đây là âm mưu của Cố Trường Khanh không? Hắn muốn tìm một lý do chính đáng để giết ta?”
Tô Ấu Vi lắc đầu, phủ quyết suy đoán của đối phương, “Không đâu, ta hiểu rất rõ tính cách hắn, đó là một người đàn ông vô cùng tự phụ, nếu hắn muốn giết ngươi thì đã trực tiếp giết tới đây, cần gì phải bày ra âm mưu quỷ kế lòng vòng như vậy chứ!”
Cô đã đi theo Cố Trường Khanh sáu năm, ít nhiều cũng có thể nói là cô đoán được phong cách hành sự của người này.
Lâm Thần thấp giọng hỏi dò: “Ý của ngươi là… chúng ta nên đồng ý với lời đề nghị của E quốc?”
Tô Ấu Vi trầm ngâm một lát, ánh mắt lóe lên, “Đồng ý! Đây chính là cơ hội duy nhất của ngươi.”
Cô biết mình chắc chắn không thể trở lại bên người Cố Trường Khanh được nữa, vì vậy từ chỗ cảm thấy tiếc nuối và hối hận, giờ đây trong lòng cô đã dần dần sinh ra những suy nghĩ ác độc dày đặc.
Trước đó vẫn luôn khuyên Lâm Thần đừng trêu vào hắn là bởi vì cô không thấy được hy vọng có thể giết chết đối phương.
Nhưng hiện tại cơ hội đã xuất hiện ngay trước mắt bọn họ, làm sao cô có thể cam tâm từ bỏ?
Chỉ cần giết được Cố Trường Khanh xong, khi đó Lâm Thần sẽ trở thành siêu văn nhân mạnh nhất Long Quốc.
Mà thân là người phụ nữ ở bên cạnh Lâm Thần, tới lúc ấy, những ngày tháng bước lên đỉnh cao quyền lực mà Tô Ấu Vi luôn mơ tưởng từ bé sẽ lập tức trở thành sự thật!
“Được, vậy ta sẽ gọi điện thoại báo lại cho họ biết.”
Lâm Thần đối với Tô Ấu Vi gần như là nói gì nghe nấy, cậu ta còn chưa tròn hai mươi tuổi, nếu không phát sinh một màn dị biến long trời lở đất này thì thật ra, Lâm Thần chỉ là một anh chàng sinh viên năm hai vẫn còn rất ham chơi, thế nên hiện giờ cậu ta khó tránh khỏi tình cảnh phụ thuộc và ỷ lại vào người phụ nữ thành thục bên cạnh.
-::
(1) Bát Kỳ Đại Xà: Yamata no Orochi, con rắn có tám đầu và tám đuôi trong thần thoại của Nihon Shoki.
Bạn cần đăng nhập để bình luận