Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 352: Nhân Tộc Phản Kích (2)

Bóng trắng giật nảy mình, vội vàng lắc mình nhảy lên.
Trong chớp mắt, trong sao trời có một cây rìu lớn bổ thẳng xuống, nơi Ám Văn vừa đứng tựa hồ đã bị một rìu này bổ thành hai nửa.
Chiến Thần Phủ(*) của Thao Thiết, đánh đâu thắng đó, không gì không phá được, Ám Văn kinh hồn chưa định, chần chừ nửa ngày cũng không dám tiến lên phía trước.
Đối mặt với sự phản công đáng sợ như thế, các thế lực có ý đồ muốn hủy diệt Lam Tinh hoàn toàn không thể cản được.
Chỉ là bị dư ba của công kích quét qua một chút mà bọn họ đã tổn thất thảm trọng, nếu như cứng đối cứng, chỉ sợ ngay cả mảnh vụn cũng không còn.
Lúc này không trốn còn đợi tới khi nào?
“Chạy! Chạy mau!”
Người sống sót của các thế lực đều không để ý tới đồng đội bị thương, đồng loạt hô lớn muốn chạy khỏi không gian của Lam Tinh.
Nhưng mà, ngay tại lúc bọn họ đang kinh hãi chạy đi không xa, không gian xung quanh đột nhiên xuất hiện từng xiềng xích rực rỡ.
Dưới sự kinh hãi, bọn họ phảng phất như một đám ruồi bọ không đầu, nơi nơi đụng chạm tìm đường ra, nhưng những nơi bọn họ nhìn thấy, không nơi nào không có dây xích.
Loảng xoảng!
Thanh âm xiềng xích va chạm khiến cho bọn họ không khỏi cảm thấy chân mềm nhũn.
Bọn họ nghĩ tới cách mở ra trùng động, nhưng thử vài lần mới phát hiện, trong không gian bị xiềng xích khóa lại, tất cả đều do chủ nhân của xiềng xích khống chế, căn bản không thể mở trùng động!
Ánh mắt Thích Ngọc Na đạm mạc, nói: “Không phải đã nói là tới rồi thì không đi sao? Thế nào? Các ngươi muốn đi đâu?”
Trên bầu trời của Lam Tinh, càn khôn nghịch chuyển.
Những kẻ đi săn biến thành con mồi của Nhân Tộc Lam Tinh.
Những con mồi phát ra từng tiếng khóc tuyệt vọng.
Hắc Hổ rít gào như sấm, hổ trảo quét ngang một mảnh.
Một tiếng gầm rú vang lên, phá vỡ thần hồn của vô số thần văn giả.
Lúc này Ngu Hạo thật sự hoảng rồi!
Lão không thể tin được tất cả trước mắt, chỉ có thể phát ra tiếng gào thét vô vọng trong lòng.
Làm sao có thể, những thủ hạ phế vật của Cố Trường Khanh sao lại trở nên mạnh như vậy!
. . .
Tình hình chiến đấu bên ngoài Lam Tinh, trong chớp mắt, càn khôn nghịch chuyển.
Tất cả sinh linh đang xem trực tiếp trên nền tảng Hồ Á đều cảm thấy khiếp sợ.
“Lam Tinh lại che giấu sâu như vậy?”
“Ngươi nhìn lực sát thương của cái chùy đen kia xem, quá mạnh rồi!”
“Gây sự bị phản sát, đây cũng là do đám người kia không biết tự lượng sức mình, gieo gió gặt bão!”
“Khó trách dù Lam Tinh bị bao vây, bị trào phúng, bị mắng chửi cũng không đi ra, thì ra Nhân Tộc căn bản khinh thường đối phó với đám ô hợp này!”
Những người xem bảo trì lý trí từ đầu đến cuối, lúc này nói chuyện càng có dũng khí hơn.
“Theo đám người kia châm chọc Lam Tinh là các ngươi, hiện tại nói ngược lại cũng là các ngươi, có thể có chút đầu óc không?”
“Đúng vậy, tồn tại như Lam Tinh không thể nào ngồi yên chờ chết, đây là thường thức cơ bản!”
Tình hình chiến đấu kịch liệt, chỉ trong chốc lát, có thể sẽ có hàng trăm ngàn sinh linh thần hồn câu diệt.
Ma Thần Chi Chủy, Ngân Hà Tỏa Liên, Chiến Thần Phủ,... tùy tiện lấy một cái ra chiến trường cũng là một thứ tuyệt sát vô địch không ai địch nổi.
Vô số sinh linh nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, bắt đầu hô hào cho Nhân Tộc Lam Tinh.
“Đập chết bọn chúng, ai bảo bọn chúng kiêu ngạo!”
“Đúng, đánh hay lắm! Sớm nên như vậy, Lam Tinh uy vũ!”
“Nhìn mà ta cũng muốn đi làm người Lam Tinh, Nhân Tộc cũng quá mạnh rồi!”
Nhưng mà cũng có vài người thở dài, cảm thán nói.
“Cố Tinh chủ không ở đây, thực lực của Lam Tinh vẫn cường đại như thế, xem ra các thế lực vây công Lam Tinh thảm rồi!”
“Bọn họ thảm? Bọn họ đó là đi tìm chết, chết dưới vòm trời của Lam Tinh, xem như là vinh hạnh của bọn họ!”
“Buồn cười, còn có người than thở thay cho bọn họ sao, bọn họ không đáng chết à? Nếu ai cảm thấy bọn họ không đáng chết thì có thể công khai vị trí của các ngươi, để chiêu đãi bọn họ tử tế!”
Tiếng mắng chửi liên tục thăng cấp, những sinh linh không có quan hệ gì với Nhân Tộc Lam Tinh cũng công kích lẫn nhau, ai cũng không chịu yếu thế.
Điều này cũng khiến cho hiệu quả livestream tăng cường rất lớn.
Người đứng đầu nền tảng Hồ Á là Mã Khắc Thụy Lâm, lúc này đã ở tổng bộ nhìn đến ngây dại!
Thoát khỏi khiếp sợ, ông ta vội vàng đứng dậy đi đến bên cạnh trợ thủ.
“Y Toa Bối Nhĩ, ngươi triệu tập quang não, phân tích chỉ số tiềm năng của mấy người Nhân Tộc kia xem!”
Y Toa Bối Nhĩ cho ông ta một ánh mắt xem thường, âm thầm trào phúng, sớm biết có hôm nay thì ban đầu sao còn làm thế?
Nhưng động tác kiểm tra thì không dừng lại.
Ngay tại lúc Mã Khắc Thụy Lâm thở ra một hơi, Y Toa Bối Nhĩ bỗng nhiên “a” lên một tiếng.
“Lão bản, chỉ số tiềm năng của đối phương quá cao, quang não không phân tích ra được.”
Mac Khắc Thụy Lâm ngẩng đầu nhìn cuộc chiến ngày càng kịch liệt bên ngoài Lam Tinh, cắn môi, nhíu chặt mày.
Lại cúi đầu nhìn thoáng qua thao tác của Y Toa Bối Nhĩ, đây chính là quang não thông dụng bình thường, vậy mà còn không đủ dùng?
“Cho người thông báo xuống, triệu tập thêm một vài quang não, cùng nhau gia nhập vào tính toán!”
Trong lòng Mã Khắc Thụy Lâm cũng rất chấn động.
Phải biết rằng nền tảng Hồ Á trực tiếp qua vô số đại chiến, chuyện như phân tích chỉ số tiềm năng cho tới bây giờ cũng chưa xuất hiện vấn đề, lần mắc kẹt này vẫn là lần đầu tiên.
Y Toa Bối Nhĩ đành phải nghe theo, triệu tập các quang não ở các khu vực tạm thời chưa dùng tới, khởi động phân tích một lần nữa.
Con trỏ trên màn hình nhanh chóng di chuyển, lóe sáng, nhưng kết quả cho ra cuối cùng vẫn là một dấu “?” đỏ thẫm!
Y Toa Bối Nhĩ cũng có chút khó hiểu, nói: “Lão đại, vẫn không đủ, nếu như lại điều động nữa thì có thể xảy ra chuyện!”
Đồng tử Mã Khắc Thụy Lâm co lại, thần sắc kinh hoảng nhìn quanh bốn phía, trong mắt lóe lên, đã có chủ ý.
“Điều động quang não chủ của tổng bộ, tất cả đều sử dụng, ta phải mau chóng phân tích ra chỉ số tiềm năng của bọn họ!”
Sau khi quang não chủ gia nhập, số liệu bay múa trên màn hình cực lớn bắt đầu chuyển động.
Mã Khắc Thụy Lâm ngồi không yên, hai tay nắm chặt rồi lại buông ra, không ngừng hít thở điều chỉnh tâm trạng của mình.
Đinh!
Màn hình dừng lại, Y Toa Bối Nhĩ lấy được số liệu.
Thế nhưng lúc này cô không đọc ra khỏi miệng, Mã Khắc Thụy Lâm vừa thấy ba con số kia thì như bị sét đánh.
Yết hầu giống như bị tắc nghẽn, không nói nên lời.
-::
(*) Phủ: rìu
Bạn cần đăng nhập để bình luận