Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 392: Phân Thân Khang Nạp

Chương 392: Phân Thân Khang Nạp
Bên trong bí cảnh Bắc vũ trụ, ba người vừa đi được nửa đường.
Khang Nạp của Đấu La cổ tộc và Đế Khâm Na Tịch bỗng nhiên đồng thời dừng bước.
Vẻ mặt Ám Văn không vui, phiền chán hỏi: “Lại làm sao rồi?”
Khang Nạp và Đế Khâm Na Tịch cách không liếc mắt nhìn nhau.
Không hẹn mà cùng lắc đầu đáp: “Không có gì.”
“Vậy các ngươi còn lề mề ở đó làm gì, đi nhanh lên!”
Ám Văn thúc giục, vừa mới quay đầu thì quanh thân Khang Nạp bỗng chợt lóe hào quang, một cái phân thân từ trong cơ thể hắn ta phân liệt ra, xuyên qua hư không trong bí cảnh, biến mất trong chớp mắt.
“Đồ khốn kiếp, lại dám làm bại lộ vị trí của bí cảnh!”
Ám Văn đã không kịp ngăn cản, nháy mắt nổi giận, thúc giục hàn băng lực, triền đấu với Khang Nạp.
Đầu quả tim Đế Khâm Na Tịch bỗng truyền đến cơn đau nhức dữ dội, bà ta hốt hoảng vội lui sang một bên ẩn náu, suy đi nghĩ lại vẫn phát động thần niệm, nhưng vừa nghĩ tới bẫy rập mà mình và Lai Sắt Ti Tháp thiết kế, lại lập tức thu về.
Bà ta không biết, chỉ trong nháy mắt như vậy, Tần Đế đã bắt giữ được hơi thở của Đế Khâm Na Tịch, lúc này đang khóa chặt vị trí của bí cảnh.
Tần Đế ôm lấy Thần Vũ Tuyết Oánh, vừa bắt đầu tìm kiếm lối ra của ảo cảnh, vừa không ngừng mắng chửi: “Kỹ nữ thối tha nhà ngươi, chờ ta bắt được ngươi xem, ta nhất định sẽ lột da rút gân, để ngươi sống không được chết cũng không xong!”
Thần Vũ Tuyết Oánh cố hết sức nâng tay lên nói: “Tinh Đế bệ hạ, dùng nó thử xem!”
Vết máu trên cốt đao là một trong các phương pháp phá giải bí thuật của Đế Khâm Na Tịch.
Tần Đế thúc giục thần văn lực, cốt đao nhanh chóng bay đi, sau khi lượn quanh một vòng thì lấy máu chỉ đường, dẫn Tần Đế và Thần Vũ Tuyết Oánh ra ngoài.
Oanh!
Tần Đế vừa ra khỏi bí cảnh thì lập tức đen mặt, nâng tay phá bỏ toàn bộ huyễn cảnh.
Rống! Rống! Rống!
Tiếng gào thét khủng bố kéo dài không dứt!
Tần Đế nhìn về phía xa, thấy rõ ràng, hiện tại bản thân đang đứng trên không của một hành tinh hoang vu, dưới chân là Tinh Không hung thú lớn nhỏ tụ tập cực kỳ dày đặc.
“Tinh Đế bệ hạ, tinh thể này chẳng lẽ là ngục giam giam giữ Tinh Không hung thú?”
Thần Vũ Tuyết Oánh hỏi xong thì toàn thân run rẩy, co vào trong lòng Tần Đế.
Sắc mặt Tần Đế âm trầm, giận dữ nói: “Lũ phế vật Bắc vũ trụ, tỷ năm nay một chút tiến bộ cũng không có, vậy mà lại muốn dùng mảnh vỡ thần văn lực để đề thăng thực lực, đều đáng chết!”
Trước mắt vẫn còn chuyện quan trọng hơn phải làm, Tần Đế không rảnh quan tâm, gửi tin tức cho Cố Trường Khanh xong thì bay về phương hướng của bí cảnh.
...
Lai Sắt Ti Tháp tự cho là mình đã làm đến không chê vào đâu được, không ai biết được vừa rồi cô ta đã làm gì, làm bộ làm tịch mà đứng lên, suy yếu thở hổn hển cầu xin Cố Trường Khanh.
“Cố Tinh chủ, không, Tinh Đế bệ hạ, nếu ngươi tha cho ta, ta nguyện ý đi theo ngươi…”
Cố Trường Khanh nhìn ra được cô ta đang giả vờ, đức tính đẹp đẽ của phụ nữ Nhân Tộc cô ta không học được, nhưng lại học đáng vẻ kệch cỡm đến lô hỏa thuần thanh.
Thật đáng buồn, đáng cười!
Ngay lúc này, trong hư không xuất hiện một thân ảnh màu xanh sẫm, đột nhiên bám lên toàn thân Lai Sắt Ti Tháp.
“Ha ha ha! Cố Trường Khanh, ngươi lại bị ta lừa!”
Lai Sắt Ti Tháp uốn éo vòng eo, càn rỡ cười lớn, Cự Tích thánh giáp phụ thể khí thế bắt đầu tuôn ra, cả không gian, trong chớp mắt đã bị sương mù màu xanh sẫm bao trùm toàn bộ.
Vô số sinh linh xem trực tiếp nhất thời cảm thấy có một sự sợ hãi mãnh liệt đang thổi quét toàn thân.
“Đây là Cự Tích thánh giáp mạnh nhất của Đấu La cổ tộc!”
“Vị công chúa bò sát này bị ngu bẩm sinh đấy à, dám liên tục khiêu chiến Cố Tinh chủ, xem ra ả cách cái chết không xa nữa rồi.”
“Thánh giáp màu xanh sẫm này xấu điên người, rốt cuộc ả lấy ra từ chỗ nào?”
Lam Tinh Nhân Tộc đang xem cuộc chiến cũng thay Cố Trường Khanh khẩn trương.
Tòa nhà trung tâm, mọi người cũng đều tụ tập trước màn hình trực tiếp.
Vương Dung, Tiểu Đoàn Đoàn thậm chí còn không dám chớp mắt.
Y Toa Bối Nhĩ điều khiển quang não dùng tốc độ nhanh nhất phân tích, truyền tin tức lại cho Cố Trường Khanh.
“Tinh Đế bệ hạ, Cự Tích thánh giáp cấp chín mươi chín, bản thể là đại thủ lĩnh Khang Nạp của Đấu La cổ tộc, đây chỉ là một phân thân của gã!”
Quang não của Cố Trường Khanh bắn ra một hình ảnh.
Đó là hình ảnh đại thủ lĩnh Khang Nạp của Đấu La cổ tộc dùng một một quyền đập nổ một tinh thể do Y Toa Bối Nhĩ tìm được, thần văn truyền thừa của hắn ta chính là Cự Tích màu xanh sẫm cổ xưa nhất của tộc bò sát.
Loại Cự Tích này, trong cơ thể chảy xuôi dòng máu có màu xanh sẫm, máu và thân thể chính là vũ khí, chỉ cần một giọt máu như hạt đậu cũng đủ để hủy diệt cả nửa hành tinh.
Khang Nạp, cũng chính là người thừa kế Cự Tích thuần huyết duy nhất còn sót lại của truyền thừa Đấu La cổ tộc cho đến nay.
Cho nên, hắn ta ở Đấu La cổ tộc có được địa vị thủ lĩnh không thể thay thế.
Chủng tộc khác dĩ nhiên kính trọng hắn ta, nhưng cũng vô cùng sợ hắn ta.
Nhưng máu lạnh chính là bản tính của loài bò sát.
Cho dù Cự Quy tộc, Cự Ngoan tộc luôn miệng nói muốn tới cứu Lai Sắt Ti Tháp, nhưng đã qua nửa ngày cũng không có một tên xuất hiện.
Trong lòng Lai Sắt Ti Tháp hiểu rõ, ngoại trừ ca ca, cô ta cũng sẽ không có được bất cứ chi viện nào.
Cũng may ca ca đưa tới phân thân cho cô ta, theo Lai Sắt Ti Tháp thấy, tồn tại vô địch như ca ca, một cái phân thân đã thừa sức để đối phó với Cố Trường Khanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận