Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 142: Đỉnh Điểm Của Lực Lượng Siêu Văn, Không Muốn Đối Đầu Với Nhân Tộc (1)

Bấy lâu nay Cố Trường Khanh vẫn luôn mặc áo giáp, thậm chí ngay cả mũ giáp cũng không bỏ ra.
Mà nay, khán giả trong vũ trụ đang xem livestream nhìn hắn dùng hình dáng thật xuất hiện, tất cả đều cảm thấy vô cùng kinh diễm.
“Cái tư thái kia, đúng là bá chủ trời sinh!”
Đặc Lan Lạp Khắc nheo mắt nhìn, cũng vì vẻ ngoài và khí chất hoàn mỹ của Cố Trường Khanh mà tán thán không thôi.
“Bộ y phục hắn đang mặc chính là quân trang của Đế Quốc Chi Chủ? Thật sự là quá phù hợp với khí chất của hắn!”
Trên mặt Lam Khê lộ vẻ si mê nói.
Không chỉ mỗi cô nàng, mà rất nhiều cô gái đang xem livestream trong vũ trụ đều bộc lộ biểu tình tương tự.
Trung ương của vũ trụ, tổng bộ của nền tảng Siêu Thần, trên đỉnh một đại điện khoa học kỹ thuật, có một người phụ nữ phong hoa tuyệt đại, lạnh lùng xuất trần có dung nhan tuyệt thế không thể khinh nhờn đang đứng.
Ánh mắt bà uy nghiêm như một dòng nước trong vắt mênh mông, hiện tại bà đang xem cảnh tượng trong phòng livestream của nền tảng Siêu Thần.
“Ngươi chính là nhân loại mới, là Đế Quốc Chi Chủ đời sau sao? Cho dù là thực lực hay khí chất, quả thực còn lóa mắt hơn so với hắn, hy vọng ngươi có thể kéo dài được huy hoàng của hắn.”
Ánh mắt người phụ nữ dừng trên người Cố Trường Khanh, chua xót lẩm bẩm.
. . .
“Thật không ngờ dáng vẻ của Cố Trường Khanh là như này.”
Cung chủ Siêu Tinh học cung, Diệu Lạc Yên cũng là một người phụ nữ tuyệt sắc hiếm có trong vũ trụ, dù là kẻ địch của Cố Trường Khanh, nhưng bà cũng không thể không cảm thán sự hoàn mỹ của hắn.
. . .
“Tiểu sư muội, ngươi đang nhìn cái gì thế? Trên mặt đều là vẻ si mê.”
Trên sân thượng một tòa nhà dạy học của Siêu Tinh học cung, một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài đang không chuyển mắt nhìn chăm chú màn hình, phía sau bỗng nhiên có một giọng nói truyền tới khiến cho nàng giật mình.
Người tới là một cô gái mặc bộ váy dài đỏ như lửa, tư thái xinh đẹp nhưng có phần hơi diêm dúa, là một ngự tỷ phong tình vạn chủng.
Người này có thân phận không đơn giản, chính là nữ nhi của cung chủ Thiên Thần học cung Hỏa Linh Hi, chỉ số tiềm năng cao tới năm nghìn năm trăm, trên người là áo giáp Thiên Hỏa hai mươi chín tầng siêu văn.
“Ồ, đây là nam thần nào thế?”
Lúc này Hỏa Linh Hi vừa mới xuất quan đã nhìn thấy hình ảnh Cố Trường Khanh trong phòng livestream, khuôn mặt tinh xảo nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc, “Tiểu sư muội, hắn là ai? Thảo nào có thể khiến ngươi si mê đầy mặt như vậy, sư tỷ ta cũng có chút coi trọng hắn rồi đấy.”
“Sư tỷ, ta làm gì mà lại nhìn trúng hắn được, ngươi đừng có nói bừa.” Thiếu nữ đỏ mặt phản bác, sau đó nhanh chóng thuật lại mọi chuyện trong hai tháng vừa qua: “Chuyện là thế này…”
“Ồ, đã xảy ra chuyện lớn như vậy mà ta lại bỏ lỡ, nhưng mà cũng may, bằng không thì ta đã tự hạ cảnh giới để đến Lam Tinh thăm dò…”
Hỏa Linh Hi nghe xong, vừa kinh sợ vừa cảm thấy may mắn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nam thần khiến người khác động tâm trong màn ảnh.
Cả phía nam vũ trụ, thậm chí là trong cả vũ trụ này đều có vô số siêu văn nhân đang xem.
. . .
Không gian phong ấn.
Cố Trường Khanh nhìn Tinh Thần Vô Cực đang mặc áo giáp sáu mươi bảy tầng trước mặt, có chút thất vọng mà lắc đầu.
Không phải hắn đang giả vờ làm màu, mà là vì trong mắt hắn tên này thật sự quá yếu.
Mặc dù đối phương có cùng cấp bậc áo giáp Thần, nhưng Cố Trường Khanh tự thấy mình chắc chắn có thể nhẹ nhàng trấn áp được.
“Cuồng vọng!”
Ánh mắt của Tinh Thần Vô Cực giống như biển sao khiếp người nhìn chằm chằm Cố Trường Khanh, nâng tay rút ra thần kiếm cực lớn sau lưng.
“Cuồng vọng? Đỉnh điểm của lực lượng siêu văn, các ngươi đã thấy qua chưa?”
Oanh!
Thanh âm Cố Trường Khanh vừa dứt, áo giáp Đế Uyên Long nháy mắt bao phủ cơ thể, không hề giữ lại chút gì mà phóng ra toàn bộ lực lượng trong cơ thể.
Nhất thời, chỉ thấy phong vân biến sắc, nhật nguyệt vô quang, như cuồng phong cấp mấy trăm đang tàn sát bừa bãi cả một mảnh thiên địa.
Oanh! Ầm! Ầm! Ầm!
Mây đen nghiêng trời lệch đất không biết từ đâu kéo tới, bao trùm cả bầu trời của không gian phong ấn, sấm chớp màu đen giống như đến từ vực sâu lan tràn xung quanh, hệt như một mạng nhện dày đặc đan xen lấy nhau.
Đồng thời, trên bầu trời như có uy áp bá đạo có thể hủy diệt tất cả đang ầm ầm đè xuống.
Dưới cỗ uy áp khủng bố này, cơ thể của Tinh Thần Vô Cực đã thoáng run lên.
Gần hai trăm vạn sinh linh ngoài hành tinh dưới mặt đất đều bị đè nặng đến nỗi không thể cử động, thậm chí ngay cả hít thở cũng khó khăn.
Vực sâu đen kịt dưới chân Cố Trường Khanh mãnh liệt tuôn trào, hư ảnh vạn long uốn lượn xung quanh, sau lưng hiện lên Tu La huyết hải, đế văn giống như vật sống xen kẽ, trước ngực được khảm vòng xoáy Kỳ Lân đang lóe lên ánh sáng càn khôn chiếu rọi, song long sau lưng thét dài, bầu trời phảng phất như đều bị hắn làm cho tan tác.
“Chết tiệt, đây là thực lực gì thế này?”
Sinh linh ngoài hành tinh nằm rạp dưới mặt đất, toàn thân đều lạnh như băng, tuyệt vọng mà nhìn cảnh tượng gió cuộn mây vần trước mắt.
“Trời ạ, đây… đây chính là đỉnh điểm của lực lượng siêu văn mà hắn nói sao?”
“Thật sự không phải là đang giả vờ làm màu! Đây là lực lượng mạnh mẽ cỡ nào? Mới chỉ cấp hai mươi ba, làm sao có thể bạo phát được lực lượng khiến cho thiên địa cộng hưởng như vậy? Đã vượt qua tất cả hiểu biết của chúng ta từ trước tới nay rồi.”
“Đỉnh điểm của lực lượng siêu văn, hắn nói quả thực không sai! Khắp toàn vũ trụ này cũng chỉ có một mình hắn có thể làm được!”
Tình cảnh trong phòng livestream của nền tảng Siêu Thần đang cực kỳ ồn ào rối loạn, bình luận khó mà tin nổi cứ một cái lại nối tiếp một cái.
“Wow! Không hổ là nam thần, thực lực còn biến thái như vậy, ta quá thích rồi!”
Hỏa Linh Hi của Thiên Thần học cung nhìn cảnh tượng trước mắt, trong đôi mắt xinh đẹp giống như sắp bắn ra cả hình trái tim đến nơi.
. . .
“Không hổ là quái vật có chỉ số tiềm năng một vạn ba nghìn sao.”
Người phụ nữ ở tổng bộ của nền tảng Siêu Thần, trong mắt cũng lóe lên vẻ kinh hãi.
. . .
“Đúng là lão đại của chúng ta!”
Tiểu Đoàn Đoàn và Chu Tước, cùng với Si Mị Võng Lượng đều cảm thấy trái tim thiếu nữ của mình đang run rẩy.
Phần lớn các cô gái đang thông qua phòng livestream để xem cũng đều không thể giữ vững được trái tim thiếu nữ đang đập thình thịch của mình.
Người đàn ông hoàn mỹ như vậy, khắp vũ trụ đi đâu để tìm?
. . .
“Chết tiệt! Làm kẻ địch với một tên quái vật như vậy…”
Diệu Lạc Yên cảm thấy hơi bất an, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Hiện tại bà ta đang hối hận cực kỳ, đáng lẽ lúc đầu không nên quan tâm đến việc cứu viện Thương Vấn Thiên mới phải.
Vì chuyện này mà nảy sinh một kẻ địch biến thái, quá lỗ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận