Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 345: Thiên Ma Ngoại Vực, Kẻ Có Quan Hệ Với Đế Tân

“Hoàng Đế tiền bối, làm phiền ngươi trấn thủ cầu Vãng Sinh, đừng để người tạp nham tiến vào.”
Mặc dù đã có quyền khống chế Triều Ca thành.
Nhưng vẫn còn nhiều nơi Cố Trường Khanh chưa đi tra xét.
Hoàng Đế gật gật đầu, hóa thành tia sáng bay về phía cầu Vãng Sinh.
Ẩn Ngục Tà Hoàng đang muốn rời đi, bỗng nhiên bước chân khựng lại.
Cố Trường Khanh nhíu mày, không biết gã có ý gì.
Giây tiếp theo, từ bệ đá ở trung tâm Triều Ca thành chậm rãi hiện ra một thân ảnh.
Đúng là Cửu Sắc Yêu Cơ vẫn luôn ở bên người Ẩn Ngục Tà Hoàng.
Cửu Sắc Yêu Cơ lúc này tựa như lâm vào một trạng thái kỳ dị.
Trong ánh mắt tràn ngập thống khổ và mê mang.
Tay cô ta vuốt ve trên bệ đá, tựa như đang nhớ lại, lại giống như đang phát tiết.
Cố Trường Khanh đáp xuống bệ đá, trước đó hắn đã cảm thấy nữ nhân này có chút không thích hợp.
Xem trạng thái hiện tại của cô ta, tựa hồ có vô vàn quan hệ với bệ đá này.
Chẳng lẽ cô ta có nguồn gốc gì với Lam Tinh?
Cố Trường Khanh nâng tay, bỗng nhiên Ẩn Ngục Tà Hoàng bay tới chắn trước mặt Cửu Sắc Yêu Cơ.
“Cố Tinh chủ, xin ngài hạ thủ lưu tình.”
Ẩn Ngục Tà Hoàng nhìn Cố Trường Khanh, rõ ràng đang sợ hãi vô cùng, nhưng ánh mắt lại cực kỳ kiên định.
Cố Trường Khanh chỉ là nâng tay hoạt động một chút đã thấy Ẩn Ngục Tà Hoàng có phản ứng như vậy, lại khiến hắn cảm thấy hứng thú.
“Không cần cẩn thận như vậy, nếu cô ta có thể nhận ra bệ đá này, tất nhiên là có quan hệ cực lớn với Lam Tinh ta, ta chỉ muốn biết lai lịch của cô ta.”
Ánh mắt Cố Trường Khanh như có điện nhìn Ẩn Ngục Tà Hoàng, hắn biết, gã nhất định có thể cho mình một vài đáp án thú vị.
Ẩn Ngục Tà Hoàng thở dài, tựa như giãy giụa trong lòng một lát, cuối cùng vẫn chậm rãi mở miệng.
“Lai lịch của vị này ta cũng không biết.”
“Chẳng qua, rất lâu trước đây, trong tộc ta đã để lại tổ huấn, các thế hệ đều phải bảo vệ cô ấy, cho đến khi cô ấy tỉnh lại, sau đó hộ tống người đến nơi mà cô ấy nên đi.”
Ẩn Ngục Tà Hoàng không hề giấu giếm, hoặc là biết trước mặt Cố Trường Khanh, giấu giếm cũng không có ý nghĩa.
Hơn nữa đủ loại dấu hiệu cho thấy, Cửu Sắc Yêu Cơ được bộ tộc bọn họ bảo vệ vô số năm tháng quả thực có quan hệ rất lớn với Lam Tinh.
Tộc của Ẩn Ngục Tà Hoàng ẩn giấu tại một nơi không bắt mắt trên Tinh Hà cổ tinh ở Tây vũ trụ.
Trong một di tích cổ xưa của cổ tinh, ở đó có một cỗ quan tài.
Trong quan tài có một nữ tử nằm đó.
Nữ tử trời sinh yêu mị, chính là Cửu Sắc Yêu Cơ.
Vào trăm năm trước, Cửu Sắc Yêu Cơ vốn nằm trong quan tài bỗng nhiên thức tỉnh.
Nhưng mà trí nhớ tựa như bị tổn hại rất lớn, đã không nhớ rõ quá khứ của mình.
Vì tìm kiếm trí nhớ của mình, Cửu Sắc Yêu Cơ bước vào vũ trụ, Ẩn Ngục Tà Hoàng không thể không đi theo bên cạnh, trở thành hộ vệ của cô ta.
Suốt mấy trăm năm, đi qua rất nhiều di tích cổ của Nam vũ trụ, Cửu Sắc Yêu Cơ vẫn như trước không tìm ra được bất cứ trí nhớ nào có liên quan đến mình.
Cho tới tận ba tháng trước, Vũ Trụ chi thành xuất hiện, dường như tự có chỉ dẫn.
Cửu Sắc Yêu Cơ khăng khăng muốn tới Vũ Trụ chi thành, cô ta cảm nhận được, một nơi nào đó trong Vũ Trụ chi thành nhất định có liên quan tới ký ức của mình.
Ẩn Ngục Tà Hoàng nói xong, vẻ mặt phức tạp nhìn Cửu Sắc Yêu Cơ.
Lúc này, cô ta đang thống khổ ôm đầu quỳ rạp trên mặt đất.
Vẻ mặt không ngừng biến hóa, từ phẫn nộ, khóc lóc cho đến cười lớn.
Bên cạnh cô ta là các loại ảo giác không ngừng hiện lên.
Nhưng mà những ảo giác đó lộn xộn, Cố Trường Khanh cũng không phân biệt được những ảo giác đó rốt cuộc đại diện cho cái gì.
“Thiên ma ngoại vực! Chịu chết đi!”
Đúng lúc ấy, bên ngoài bỗng nhiên bay tới một kiếm, đâm thẳng về phía Cửu Sắc Yêu Cơ trên mặt đất.
. . .
Lợi kiếm đột ngột đâm tới khiến Cố Trường Khanh cũng có chút bất ngờ.
Nhất là một tiếng “thiên ma ngoại vực” kia khiến người ta không biết là có ý gì.
“Đừng làm cô ấy bị thương!”
Thần văn của Ẩn Ngục Tà Hoàng lóe sáng, ma khí âm u vội vàng che chắn trước người Cửu Sắc Yêu Cơ.
Lợi kiếm thế vốn không thể đỡ kia lại bỗng nhiên dừng lại giữa không trung, không thể động đậy.
“Người thừa kế, giết cô ta! Cô ta chính là thiên ma ngoại vực!”
Phát ra công kích chính là L9527.
Lúc này, nó nhìn Cửu Sắc Yêu Cơ nằm trên mặt đất, trên mặt lộ ra vẻ phẫn nộ.
“Chậm đã. Thiên ma ngoại vực là cái gì?”
Cố Trường Khanh hỏi.
“Ta…”
L9527 nhất thời nghẹn lời, trong trí nhớ của nó, nó chỉ được thiết lập mệnh lệnh, khi nhìn thấy thiên ma ngoại vực phải giết chết ngay tại chỗ.
Nhưng thiên ma ngoại vực là cái gì thì nó cũng không biết.
“Nếu đã không rõ, vậy thì để ta xem thử trước đã.”
Cố Trường Khanh buông ra không gian giam cầm, L9527 hoạt động linh thể một chút, yên lặng đứng chờ ở một bên.
Sứ mệnh của nó chính là bảo vệ Triều Ca thành, chờ đợi người thừa kế.
Nhưng lúc này đã tìm được người thừa kế, còn về bản thân mình sau đó đi đâu về đâu, nó cũng không biết.
Năm tháng vô tận, nó chưa bao giờ nghĩ tới sẽ rời khỏi Triều Ca thành, còn có thể làm cái gì.
Tựa như vừa rồi, quyền khống chế Triều Ca thành đã về tay Cố Trường Khanh, từ nay về sau tất cả những gì liên quan đến Triều Ca thành đã không còn bất cứ quan hệ gì với người bảo vệ là nó nữa.
Nhưng mà nó vẫn có thói quen cũ đi xung quanh tuần tra một phen.
Tựa như là thấy được nó không đúng lắm, Cố Trường Khanh trầm tư một chút, đoán được suy nghĩ của nó.
“Chờ đến lúc Vũ Trụ chi thành đóng cửa, nếu như ngươi không muốn ra ngoài thì cứ ở lại đây tiếp tục trông coi nơi này, nếu như ngươi muốn ra ngoài xem, vậy thì cùng ta đến Lam Tinh.”
Tiếp theo muốn lựa chọn thế nào thì phải xem bản thân L9527.
Tuy nó chỉ là một linh thể được chế tạo ra, nhưng mà chưa chắc sẽ không trở thành một sinh linh chân chính.
L9527 phức tạp nhìn Cố Trường Khanh, không biết đang nghĩ gì trong lòng.
Mà đúng lúc này.
A a a a a…
Cửu Sắc Yêu Cơ đang quỳ rạp trên đất, quanh thân bỗng nhiên nổi lên vầng sáng màu trắng ngà.
Sau đó, phía sau cơ thể của cô ta.
Một cái đuôi màu trắng bỗng chốc được huyễn hóa ra.
Rất nhanh, cái đuôi thứ hai, cái đuôi thứ ba… đã lần lượt xuất hiện.
Mãi cho đến cái đuôi thứ chín thì mới dừng lại.
Thần phù chi nhãn trong cơ thể Cố Trường Khanh bất chợt lóe sáng.
Trong thần thức của hắn ở trong Triều Ca thành, cảm nhận được dưới tòa nhà cao tầng nào đó truyền tới một đợt dao động rất nhỏ.
Hai mắt Cửu Sắc Yêu Cơ hàm lệ, trong miệng thì thào gọi: “Đế Tân…”
Chín cái đuôi phía sau tiêu tán, cô ta ngã sấp xuống bệ đá, lâm vào giấc ngủ say.
Bạn cần đăng nhập để bình luận