Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 223: Vũ Trụ Chi Thành (2)

Tây vũ trụ, Thần Hà tinh hệ.
Đế Khâm Na Tịch thật cẩn thận tránh né giám sát của cơ giới thủ vệ, tiến vào trong phòng khống chế quang não.
“Nếu không thể báo thù cho Trường Không, vậy thì cùng nhau hủy diệt đi!”
Dễ dàng lấy được quyền khống chế quang não, Đế Khâm Na Tịch lập tức gửi tin tức đến Lam Tinh.
Liên tiếp thất bại!
Liên tiếp thất bại!
Có chuyện gì vậy?
Đế Khâm Na Tịch lại xác nhận lại mình đã khống chế được quang não, nhưng vì sao vẫn không thể gửi đi tin tức.
Lúc này Thần Vũ Hồng Vân bỗng nhiên xuất hiện trên màn hình của quang não, sắc mặt nghiêm túc nhìn bà ta, nói: “Đế Khâm, từ bỏ báo thú đi.”
“Không thể!”
Đế Khâm Na Tịch phát điên rống giận.
“Nếu đã như vậy.” Thần Vũ Hồng Vân trầm mặc một lát, nói: “Vậy ngươi rời đi đi!”
“Không!”
Theo không gian quanh thân chấn động dần dần dâng lên gợn sóng, một cái trùng động loại nhỏ được mở ra, trong tiếng mắng mỏ không cam tâm của Đế Khâm Na Tịch, bà ta bị truyền tống đến một tinh vực xa lạ.
“Đây là?”
Đế Khâm Na Tịch nhìn quanh bốn phía, ngạc nhiên phát hiện được truyền tống tới theo mình còn có một cái quang não loại nhỏ.
Đế Khâm Na Tịch mở ra quang não, một loạt tin tức dung nhập vào trong đầu bà ta.
Một lát sau, bà ta mở mắt.
“Vũ Trụ chi thành, thì ra là thế!”
Trên mặt Đế Khâm Na Tịch lộ ra ý cười quỷ dị.
...
“Ý ngươi là, tinh hạch tiềm năng trong cơ thể ngươi là đoạt được từ bên trong di tích của tòa thành?”
Cố Trường Khanh có chút bất ngờ.
“Đúng vậy, tinh chủ bệ hạ!”
“Còn có phát hiện nào khác không?”
“Năm đó ta cũng chỉ ở phạm vi bên ngoài di tích tìm kiếm một phen, Tinh Không cự thú cường đại thật sự quá nhiều, có thể nói là một bước khó đi, ta chỉ thăm dò được hai tòa di tích.
Tần Đế không giấu giếm chút nào.
“Chẳng qua ta phải nhắc nhở ngươi, đó là trạng thái mạnh nhất năm đó của ta, muốn thăm dò vào sâu trong chủ thành thì luôn phải đi lòng vòng xung quanh bên ngoài một cách kỳ lạ.”
“Có thể là do niệm lực từ trường ở bên trong ảnh hưởng hay không?”
Cố Trường Khanh có chút đăm chiêu.
“Tinh chủ bệ hạ, thật ra…”
Tần Đế bỗng nhiên nghiêm túc nói:
“Ta lấy được viên tinh hạch tiềm năng kia là do phát hiện được trong một góc của tòa di tích đầu tiên.”
“Lúc ấy bên trong tòa di tích này cũng không phải chỉ có một viên tinh hạch tiềm năng này, mà là có mấy chục viên, bởi vì bên trong có sát trận bao phủ , ta một bước khó đi, chỉ có thể lấy được một viên!”
Cố Trường Khanh nghe xong, biết Tần Đế không hề nói đùa.
Một viên tinh hạch tiềm năng có thể làm cho Thần Vũ Trường Không mạnh lên đến nỗi nghĩ mình vô địch vũ trụ.
Có thể khiến cho Đế Khâm Na Tịch không tiếc đùa giỡn Tần Đế xoay mòng mòng để lấy được vào tay.
Nhưng hôm nay, Tần Đế lại nói bên trong có mấy chục viên.
Kết tinh tiềm năng vậy mà còn có nhiều như thế, nháy mắt đã mất đi vẻ thần bí.
“Vậy vì sao năm đó ngươi lại không dung hợp nó luôn, với tiềm năng của ngươi, nếu dung hợp tinh hạch tiềm năng thì cũng không đến nỗi rơi vào kết cục như vậy.”
Cố Trường Khanh cảm thấy sự việc chắc chắn không đơn giản như vậy.
Trong này tất nhiên phải có bí ẩn gì đó.
“Cũng chỉ có Đế Khâm Na Tịch và Thần Vũ Trường Không mới xem cái thứ này trở thành bảo vật.”
Tần Đế khinh thường hừ một tiếng, sau đó vẻ mặt lại chán nản.
Chỉ là một thứ mà ông ta hoàn hoàn không để vào mắt, nhưng lại dẫn đến nhiều phiền toái như vậy.
Không đợi Cố Trường Khanh tiếp tục hỏi, Tần Đế nói tiếp: “Sau khi ta nghiên cứu thì biết được tinh hạch tiềm năng quả thực có thể tăng lên tiềm năng cố định, nhưng sau khi dung hợp thì cũng sẽ thắt chặt không gian tăng lên tiềm năng sau này.”
“Đây cũng là lý do vì sao ta thà đặt nó ở phân thân cũng không muốn dung hợp.”
“Trong tòa di tích của Vũ Trụ chi thành kia mặc dù có sát trận bao phủ, nhưng chúng nó lại giống như rác rưởi bị vứt ở một góc, nếu thật sự là chí bảo trong vũ trụ thì sao lại bị để ở nơi đó không ai nhìn tới.”
Trên mặt Tần Đế hiện lên vẻ giễu cợt, là giễu cợt chính mình, cũng là giễu cợt đám người Đế Khâm Na Tịch.
Trong lòng Cố Trường Khanh thông suốt, hắn hiểu rõ ý tứ của Tần Đế.
Nếu như không biết tác dụng phụ của tinh hạch tiềm năng này thì không ai có thể ngăn cản được sự hấp dẫn đó.
Cố Trường Khanh cũng không ngăn cản được sự hấp dẫn của cơ hội có thể tăng lên bảy nghìn sao tiềm năng.
Thế nhưng đến cấp bậc này của hắn và Tần Đế.
Tầm mắt và vận mệnh đã không phải thứ mà người thường có thể so được.
Loại chuyện thiệt hại cả tương lai này, bọn họ tuyệt đối sẽ không làm.
Mặc dù biết kết tinh tiềm năng có lai lịch và tác dụng phụ ra sao.
Nhưng Cố Trường Khanh vẫn chưa hiểu được gì nhiều về Vũ Trụ chi thành, thậm chí lại có thêm một tầng sương mù thần bí.
Tòa thành thần bí mà một tỷ năm mới xuất hiện một lần, rốt cuộc có ẩn chứa bí mật gì.
Rốt cuộc là một tồn tại thế nào mới có thể vứt thứ như kết tinh tiềm năng ở một góc giống như vứt rác rưởi.
Phải biết rằng, cho dù Cố Trường Khanh và Tần Đế không để chúng nó vào mắt, nhưng cũng không có nghĩa là người khác sẽ không mơ ước nó.
Thực lực, vĩnh viễn là vị trí số một.
Không phải ai cũng là Cố Trường Khanh.
Cố Trường Khanh hỏi: “Vũ Trụ chi thành này đại khái khi nào thì có thể mở ra?”
“Lần trước lúc nó xuất hiện, ta nhớ là ba tháng sau thì mở ra.”
“Ba tháng sao? Ngươi làm chuyện của ngươi đi.”
Dứt lời, Cố Trường Khanh chấm dứt trò chuyện.
Sau đó hắn để cho quang não Tiểu Thứ mở trùng động truyền tống qua đó.
Tuy rằng Vũ Trụ chi thành không mở ra nhanh như vậy, nhưng Tinh Không cự thú này hắn cũng động tâm muốn thuần phục nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận