Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 145: Tổ Chức Họp Báo, Thống Nhất Đế Quốc, Tinh Đế Uy Phong (1)

“Nào, mọi người mau ngồi xuống, tiếp theo chúng ta sẽ đến bàn bạc xem làm sao chỉnh đốn Lam Tinh.”
Sau khi Cố Trường Khanh rời đi, lấy Trương Hổ cầm đầu, bọn họ bắt đầu mở họp.
Thao Thiết nói: “Hiện tại Lam Tinh quá loạn, không cần bất cứ quốc gia nào nữa, từ nay về sau trên Lam Tinh sẽ chỉ có nhân loại, tất cả đều là con dân của Đế Quốc, chuyện này bắt buộc phải nhanh chóng thực hiện.”
Ngô Duệ đồng ý, “Thao Thiết nói không sai, mục tiêu tương lai của chúng ta là trời sao vũ trụ, Đế Quốc quật khởi không thể chậm trễ, nên nghênh đón một sự thống nhất, Nhân Tộc cũng nên quay trở lại vũ trụ rồi.”
Triệu Phong đề nghị: “Những chuyện này hay là cứ giao cho Hiên Viên Vương Thụy bọn họ đi, đánh đánh giết giết chúng ta còn làm được, nhưng những chuyện liên quan đến chính trị thì ta thấy mấy người chúng ta đều không có kinh nghiệm, thật sự không lo lắng chu toàn được đâu.”
“Tương lai để bọn họ làm quản lý mảng tài chính và dân cư của Đế Quốc, chúng ta chỉ cần chấn nhiếp ngoại địch, chinh chiến vũ trụ là được.”
Trương Hổ gật đầu, đồng ý với đề xuất của Triệu Phong, y nói: “Để bọn họ tới quản mấy cái này đúng là hợp lý, vậy chúng ta dời tới đại sảnh hội nghị ở trung tâm đi, mời bọn họ tới cùng thảo luận luôn một thể.”
“Được, đi thôi!”
Một hàng người đứng dậy, rời khỏi trụ sở chính, đi tới đại sảnh hội nghị trung tâm.
Cố Trường Khanh trở lại phòng ngủ, vừa mới đổi một bộ quần áo sạch sẽ xong thì bỗng nhiên nhớ tới ông lão điên điên dại dại trong chiến khu thứ hai, hắn bèn hỏi Tiểu Thứ: “Tiểu Thứ, ngươi có biết ông lão điên ở chiến khu thứ hai không?”
Tiểu Thứ trả lời: “Biết, thưa chủ nhân! Ông ta là vị Đế Quốc Chi Chủ thứ ba, bởi vì dung hợp siêu văn có bốn mươi tầng mà tinh thần xuất hiện vấn đề, năm đó lúc thì tỉnh táo lúc lại điên khùng, sau khi trải qua trận chiến với vạn tộc, tinh thần của ông ta hoàn toàn thất thường, còn vì sao ông ta lại không bị Hư Không Nguyền Rủa xâm nhập, chuyện này ta cũng không tra ra nguyên nhân.”
“Thì ra là vậy.”
Cố Trường Khanh gật gù, hiện tại trạng thái của hắn quả thực quá kém, chuyện gì cũng không muốn quan tâm, hỏi quang chủ một câu xong hắn liền nằm xuống giường, rất nhanh đã ngủ mất.
Ban nãy cưỡng ép tăng số lượng dung hợp áo giáp cho đám người Trương Hổ khiến hắn thật sự tiêu hao quá lớn.
. . .
Đại sảnh hội nghị trung tâm, Trương Hổ mời ba người Hiên Viên Vương Thụy, Long Chiến Quốc và Hoàng Mạnh Quốc cùng tới thảo luận, sau khi kết thúc thì chuẩn bị triệu tập các đầu não của toàn cầu.
Hội nghị chấm dứt chưa bao lâu, năm trăm vạn Đế Tinh Vệ thanh thế to lớn đã rời khỏi tòa thành trung tâm, bắt đầu đi xử lý các sinh linh ngoài hành tinh còn đang ẩn núp ở đây.
Chỉ trong một tuần ngắn ngủi, những sinh linh ngoài hành tinh không thể rời khỏi Lam Tinh, trong sự sợ hãi và tuyệt vọng vô hạn, lần lượt bị Đế Tinh Vệ lấy đi sinh mệnh.
Cùng lúc đó, vào năm ngày trước, các thủ lĩnh của các quốc gia đều tập hợp trong phòng hội nghị trung tâm ở chủ thành.
Đợi cuộc họp này chấm dứt, bọn họ đều đồng loạt tuyên bố giải tán quốc gia, từ nay về sau nhân loại ở Lam Tinh đều là con dân của Đế Quốc.
Mà vào ba ngày sau, buổi sáng mười giờ, Đế Quốc sẽ tổ chức một buổi họp báo, Đế Quốc Chi Chủ là Cố Trường Khanh sẽ tự mình lộ mặt, tuyên bố Đế Quốc sẽ nghênh đón thời đại toàn dân trở thành siêu văn nhân.
Tin tức này vừa ra, ba mươi hai tỷ con dân đều vô cùng phấn chấn.
Hôm nay, chính là ngày Đế Quốc tuyên bố tổ chức buổi họp báo.
Trong tòa nhà trung tâm của chủ thành, trong phòng truyền thông cực lớn ở tầng hai mươi.
Hiện trường có đến trên trăm phóng viên, cực nhiều máy ảnh đang quay lại ba trăm sáu mươi độ xung quanh.
Ở đây có chín Đế Tinh Vệ cấp năm mươi trấn thủ.
Buổi sáng, vào lúc chín giờ bốn mươi tám phút, gần như tất cả người dân trên Lam Tinh đều đang cầm điện thoại, hoặc máy tính, hoặc tivi, để chú ý tới nền tảng của Đế Quốc.
Đế Quốc sắp nghênh đón thời đại toàn dân siêu văn, trong lòng mỗi người đều thấy hưng phấn khó nói thành lời.
Ai mà chưa từng ảo tưởng có thể có được lực lượng mạnh mẽ đội trời đạp đất?
“Sắp được nhìn thấy Cố đại lão rồi, thật kích động!”
“Về sau ngài ấy chính là Đế Quốc Chi Chủ, chúng ta còn có thể gọi là Cố đại lão không?”
“Nếu như không thể gọi là Cố đại lão, đợi lát nữa chúng ta đặt câu hỏi xem, nên xưng hô thế nào?”
“Đúng vậy, đây cũng là một vấn đề rất quan trọng mà.”
Những phóng viên ở hiện trường đều vô cùng kích động, nhưng lại phiền não xem lát nữa nên xưng hô với Cố Trường Khanh thế nào.
Không thể nào gọi là Cố lão bản, Cố đại lão đúng không?
Một đám người đều động não nghĩ ngợi.
“Bỏ đi, chúng ta hiện tại nghĩ cũng không ra, đợi lát nữa cứ trực tiếp hỏi Cố đại lão xem chúng ta nên xưng hô với ngài ấy thế nào là được rồi!”
Những phóng viên có mặt ở đây thật sự nghĩ không ra có xưng hô nào thích hợp.
Vì vậy đều cảm thấy đợi lát nữa cứ trực tiếp hỏi Cố Trường Khanh là được.
. . .
Lam Tinh, hôm nay vô cùng yên tĩnh.
Tất cả công ty, nhà máy đều cho nghỉ, phần lớn mọi người đều ở nhà, chuẩn bị xem tin tức họp báo của Đế Quốc.
Tòa nhà trung tâm, sảnh truyền thông tầng hai mươi.
Tất cả đèn đã được mở, các phóng viên vốn dĩ còn đang thì thầm to nhỏ, nhìn thấy đã sắp mười giờ đúng thì đều ngừng lại.
Vào lúc chín giờ năm mươi tám phút, Cố Trường Khanh mặc một thân quân trang của Đế Quốc Chi Chủ, dáng người cao lớn xuất hiện trước mắt mọi người.
Đi theo sau là Trương Hổ, Thao Thiết, Ngô Duệ, Triệu Phong, bọn họ từ hậu đài đi ra.
Bốn người bọn họ đều mặc quân trang của chiến đế mười hai sao của Đế Quốc, dáng người thẳng tắp, không giận tự uy.
Vào lúc nhóm người Cố Trường Khanh bước tới gần bục tổ chức rồi ngồi xuống.
Các kênh trên toàn cấu vốn dĩ đang phát sóng quảng cáo, vào giờ phút này đều đồng loạt chuyển sang cảnh tượng nơi đây.
Tất cả mọi người thấy thế thì đều nhìn không chuyển mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận