Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 182: Phát Tin Treo Thưởng, Truy Tìm 6 Mảnh Vỡ Khác

“Gặp qua bệ hạ!”
Cố Trường Khanh vừa bước vào đại sảnh của tòa nhà trung tâm, các nhân viên đều đồng loạt đứng dậy hành lễ vấn an.
Cố Trường Khanh gật nhẹ đầu với bọn họ, sau đó bước vào thang máy, ấn số tầng cao nhất.
Lão tổ của Nghê Nguyệt Đế Tộc đã sớm chờ hắn trong phòng làm việc, vừa rồi khi hắn quay lại đã nghe Tiểu Đoàn Đoàn nói, đối phương có vẻ như biết chút chuyện.
Trong đại sảnh của trụ sở chính, trên sô pha có một ông lão tóc bạc trắng đang ngồi.
Không lâu sau, cánh cửa từ từ mở ra, Cố Trường Khanh mặc quân trang của Đế Quốc Chi Chủ chậm rãi đi vào.
“Lão bản!”
Tiểu Đoàn Đoàn thấy vậy, đi lên trước mỉm cười chào hỏi.
“Cố Tinh chủ, cảm tạ ngài đã đồng ý thu lưu con dân chúng ta.”
Lúc này ông lão ngồi bên cạnh Cổ Sâm cũng đứng dậy, đi về phía Cố Trường Khanh cúi đầu thi lễ.
“Không cần đa lễ.”
Cố Trường Khanh rũ mắt, chầm chậm nói: “Mời ngồi!”
Nói xong, hắn ngồi xuống sô pha đối diện với ông lão, lại châm một điếu thuốc, hít sâu một hơi, nhìn về phía Tiểu Đoàn Đoàn đang đứng bên cạnh, hỏi:
“Tiểu Đoàn Đoàn, thành phố để Nghê Nguyệt Cổ Tộc cư trú đã bắt đầu khởi công chưa?”
Tiểu Đoàn Đoàn báo cáo tình hình: “Thưa, nửa tháng trước đã thi công toàn diện.”
Lúc này, Cổ Sâm nhịn không được, tò mò cất tiếng: “Cố Tinh chủ, ngài ở Côn Luân sơn có tìm được manh mối gì không?”
Cố Trường Khanh gật đầu, nhưng tạm thời không muốn nói gì nhiều, hắn nhìn về phía ông lão, đoạn hỏi: “Ngươi biết được bao nhiêu chuyện có quan hệ với khởi nguyên của Lam Tinh trong quá khứ?”
Ông lão nhấp một ngụm trà, khẽ ngẫm nghĩ rồi đáp: “Tộc của ta từng vì Lam Tinh trấn thủ biên giới hoang vu của vũ trụ, là chủng tộc mạnh nhất trong vài chủng tộc phục thuộc vào Lam Tinh.”
“Ngoại trừ tộc ta vẫn còn sáu chủng tộc khác, nhưng rốt cuộc là sáu tộc nào thì ta cũng không rõ.”
“Những bí mật này cũng là ta đọc được trong những sách cổ đã biến mất.”
“Khởi nguyên của Lam Tinh vô cùng lâu đời và huy hoàng, cả vũ trụ này đều là do Lam Tinh sáng tạo nên.”
“Nhiều hơn nữa thì ta cũng không biết.”
Tộc bọn họ sống trôi dạt khắp nơi nhiều năm như vậy, rất nhiều sách cổ đã thất lạc, bằng không khẳng định có thể biết được càng nhiều những thông tin được ghi lại liên quan tới Lam Tinh trước đây.
Cố Trường Khanh nghe ông ta nói thì xem như đã minh bạch, “Nói như vậy là vẫn còn sáu mảnh vỡ nữa.”
“Tiểu Đoàn Đoàn, ngươi quay video của cái tinh bàn này lại rồi giao cho nền tảng Alpha, để bọn họ đăng thông báo treo giải trong toàn vũ trụ, ai có thể chủ động dâng cái tương tự lên thì sẽ được thưởng bốn giọt Tạo Thần dịch, nếu như không muốn Tạo Thần dịch thì có thể đề ra một yêu cầu khác cũng được.”
Dứt lời, Cố Trường Khanh liền lấy ra tinh bàn, giao cho Tiểu Đoàn Đoàn bên cạnh.
Cố Trường Khanh không tin bốn giọt Tạo Thần dịch mà lại không thể tác động được đến những người có tinh bàn trong tay.
“Vâng, ta sẽ lập tức đi tìm Vương a di.”
Tiểu Đoàn Đoàn cầm lấy tinh bàn, xoay người rời khỏi phòng làm việc.
Ông lão thấy thế thì đứng dậy, nói: “Cố Tinh chủ, không còn việc gì khác thì chúng ta xin phép đi trước.”
Cố Trường Khanh gật đầu: “Có chuyện cứ liên lạc với ta, ta không tiễn nữa.”
. . .
Sau khi đám người Cổ Sâm rời đi, Cố Trường Khanh thoải mái tắm xong đi ra, nhìn chiếc giới chỉ trên tay, mặc quần áo rồi rời khỏi tòa nhà trung tâm, đi thẳng tới thành khu số hai nơi ở của Lâm Nguyệt Dao.
Có những bảo vật khôi phục hồn phách này, hắn có thể ‘đánh thức’ con gái mình rồi.
Trong căn phòng ấm áp, Lâm Nguyệt Dao đang ngồi bên giường, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía Cố Nghiên Nghiên đang nằm trên giường.
“Nghiên Nghiên ngoan, ba ba đã đi tìm cách cứu con, con sẽ sớm tỉnh lại thôi.”
Nàng dùng tay vuốt ve gương mặt đã gầy đi của con gái.
Đúng lúc này, Cố Trường Khanh từ bên ngoài bước vào, thấy Lâm Nguyệt Dao đang ở đây liền lên tiếng hỏi: “Nghiên Nghiên vẫn ổn chứ?”
“Hiện tại vẫn ổn, chỉ là không biết lúc nào mới có thể tỉnh lại.”
Lâm Nguyệt Dao nghe thấy giọng hắn thì xoay người, vội vàng đứng dậy trả lời, trên mặt cũng lộ ra ý cười.
“Ừm.”
Cố Trường Khanh gật đầu, “Ta đã lấy được không ít vật dưỡng hồn, có lẽ có thể khiến Nghiên Nghiên tỉnh lại.”
“Thật sao?”
Nghe được tin tức này, Lâm Nguyệt Dao nhất thời kinh hỉ, ánh mắt mong đợi mà nhìn về phía Cố Trường Khanh.
“Tất nhiên.”
Cố Trường Khanh đi tới bên giường, lấy từ trong nhẫn ra toàn bộ bảo vật để bên cạnh Cố Nghiên Nghiên, một đống bảo vật tỏa ra ánh sáng kim sắc được đặt lên giường.
Đồng thời, hai tay của hắn cũng đặt lên bụng và trán của Cố Nghiên Nghiên, giúp cô bé luyện hóa những vật dưỡng hồn ấy.
Khí tức máu tím từ hai tay của Cố Trường Khanh truyền ra ngoài, các bảo vật trị liệu hồn phách trên giường dưới sự dẫn dắt của hắn đều tỏa ra các loại ánh sáng nhiều màu sắc, khí tức kinh người.
Ngân Hà Trường Hồn hoa, Sinh Tử tuyền thủy, những bảo vật trân quý này ở trong vũ trụ có thể khiến cho các cường giả hơn cấp tám mươi ra tay tranh đoạt, vậy mà lại bị hắn tùy ý luyện hóa thành dược lực, quả thực là không hề tôn trọng bảo vật chút nào.
Ánh sáng tiến vào cơ thể Cố Nghiên Nghiên, dược lực cũng tẩm bổ vào hồn phách cô bé.
Không lâu sau, cô bé hơi nhíu mày, Cố Nghiên Nghiên cử động.
“Nghiên Nghiên.”
Hai tay Lâm Nguyệt Dao che miệng, kích động nhìn Cố Nghiên Nghiên đang nằm trên giường.
Chỉ là một cử động cũng khiến Lâm Nguyệt Dao vô cùng vui mừng, quá tốt rồi, Nghiên Nghiên của nàng cuối cùng cũng tỉnh lại.
Nhưng mà, thời gian dần trôi, lại đợi rất lâu mà Cố Nghiên Nghiên vẫn không hé mắt.
Cố Trường Khanh nhìn con gái đang hôn mê, không khỏi nhíu mày.
“Đây, đây là chuyện gì? Vì sao vẫn chưa tỉnh?” Lâm Nguyệt Dao gấp gáp trong lòng.
Cố Trường Khanh cẩn thận tra xét tình trạng của con gái, lúc này mới hơi thả lỏng.
“Đừng hoảng, con bé cũng xem như là nhân họa đắc phúc, đi một vòng quanh quỷ môn quan, trong cơ thể phát sinh biến hóa không biết tên, hiện tại đang tiến hành lột xác.”
“Biến hóa?”
“Ừm, hơn nữa còn là biến hóa tốt, chờ nó tỉnh lại thì hẳn là sẽ có được một năng lực đặc biệt.”
Cố Trường Khanh bình tĩnh phân tích.
Vậy thì tốt.
Nghe hắn nói Tiểu Nghiên Nghiên không sao, trái tim căng thẳng của Lâm Nguyệt Dao mới thả lỏng, thở dài một hơi.
Mà Cố Trường Khanh vẫn còn việc khác cần làm, đắp chăn cho Cố Nghiên Nghiên xong thì rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận