Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 97: Chỉ Số Tiềm Lực Cao Ngất Ngưởng

Sâu trong vũ trụ, nền tảng Siêu Thần.
Nền tảng Siêu Thần là nơi đề cập tới rất nhiều thế lực cường đại ở nhiều khu vực lân cận.
Livestream, Trùng Động truyền tống, hội đấu giá, Tinh Không thương thành, là một nơi siêu nhiên, không tham gia vào sự tranh chấp giữa các thế lực trong vũ trụ.
Lúc này, bên trong phòng livestream của nền tảng Siêu Thần, bầu không khí đang khí thế ngất trời.
Số lượng người xem trực tuyến đã đạt tới hơn 100 tỷ người.
Đừng cho rằng thế là quá khoa trương, số lượng này đã là số ít, Lam Tinh có đến bảy tám trăm triệu người, vậy nhìn khắp vũ trụ sẽ còn có bao nhiêu tinh hệ có nhiều sinh linh hơn cả địa cầu?
Hình ảnh bên trong màn hình trực tiếp chính là hình ảnh ở tam giác Bermuda tại Lam Tinh.
“Đây không phải là thành trung tâm của Đế Quốc Lam Tinh sao, sao nó lại hiện thế rồi?”
“Mẹ nó, Đế Quốc Lam Tinh độc ác không phải đã tự phong ấn rồi à, thành phố trung tâm của nó sao lại xuất hiện nữa?”
“Chẳng lẽ Đế Quốc Lam Tinh đã tự phong ấn mấy trăm triệu năm, hiện giờ lại muốn xuất thế?”
“Không quá giống, trước tiên cứ xem tình hình đã!”
Trong phòng livestream, đủ các loại bình luận bày tỏ nghi hoặc lẫn khó hiểu cứ liên tục nhảy lên.
. . .
Nền tảng Siêu Thần, trong một văn phòng xa hoa.
“Tổng giám đốc, ngài thấy Đế Quốc Lam Tinh này có phải muốn tuyên bố trở lại vũ trụ rồi không?”
Nữ thư ký nhìn hình ảnh trong phòng livestream, có chút tò mò đi đến trước bàn làm việc, hỏi người đàn ông dáng người cao lớn đang ngồi ở đó.
Người đàn ông dựa vào ghế, nhẹ nhàng nhấp một ngụm cà phê, nhẹ giọng cười nói: “Ngươi nghĩ nhiều rồi, nếu như vào lúc trước Lam Tinh chưa hoàn toàn phong ấn, tòa thành trung tâm này xuất hiện thì mới chứng minh Đế Quốc Lam Tinh còn tồn tại.”
“Nhưng hiện tại Lam Tinh mới giải trừ phong ấn được một phần mười mà nó đã xuất hiện, chứng minh rằng Đế Quốc mạnh mẽ không ai bì nổi, có thể uy hiếp cả vũ trụ đã không còn tồn tại nữa.”
“Sự xuất hiện của nó hẳn là muốn bồi dưỡng ra nhân loại mới trước khi Lam Tinh còn chưa hoàn toàn giải trừ phong ấn, chỉ là không biết có cơ hội đó hay không.”
Vù!
Người đàn ông vừa dứt lời, trên bàn làm việc đã hiện lên hình chiếu nhỏ của một cô gái, chỉ thấy vẻ mặt cô tràn ngập chấn động nói: “Tổng giám đốc, đã có kết quả số liệu các hạng mục thực lực của sinh linh đang ngồi trên vương tọa kia rồi.”
Người đàn ông thấy thế, hứng thú hỏi: “Ồ? Thế nào? Nhìn vẻ mặt của ngươi hẳn là rất tốt?”
Cô gái bên trong hình chiếu không bình tĩnh nổi, vội báo cáo: “Trên người đối phương đang có ba tầng áo giáp, cấp bậc lần lượt là hai cái thất giai sơ kỳ, một cái thất giai đỉnh phong, cả ba đều đã tiến hóa lên cấp Hoàng, chỉ số tiềm lực của hắn là một vạn sao!”
“Cái gì?”
Người đàn ông vốn đang biếng nhác dựa vào ghế mềm, nghe được trợ thủ của mình nói như vậy thì kinh ngạc đứng bật dậy từ trên ghế, “Ngươi nói lại lần nữa, chỉ số tiềm lực là bao nhiêu sao?”
“Một vạn sao… thật nghịch thiên!”
Nữ trợ thủ của anh ta cũng cảm thấy vô cùng ảo diệu, “Vừa nãy ta còn hoài nghi dụng cụ kiểm tra bị trục trặc, nhưng cho dù có kiểm tra lại bao nhiêu lần thì kết quả cũng vẫn vậy.”
“Được lắm, nhân loại của Lam Tinh chính là chủng tộc thiên mệnh của vũ trụ sao?”
Người đàn ông cực kỳ mất bình tĩnh, chỉ số tiềm lực một vạn sao, nói ra không biết sẽ dọa bao nhiêu chủng tộc.
Nhớ năm đó, cả ba người đứng đầu của Đế Quốc uy hiếp toàn bộ vũ trụ cũng chỉ có chỉ số tiềm lực bốn: năm nghìn sao, Đế Quốc Chi Chủ cũng mới chỉ có bảy nghìn sao mà đã có thể giết cho các chủng tộc trong vũ trụ rời rạc tan tác.
Mà tiềm lực của tên này, vậy mà cao tới một vạn?
Thật sự là cực kỳ kinh động lòng người.
Ánh mắt người đàn ông nhìn chằm chằm vào dáng người trên Vương Tọa bên trong phòng livestream.
Trợ lý hỏi: “Tổng giám đốc, có cần công khai chuyện này trong phòng livestream không?”
“Tạm thời đừng công bố, cứ xem hắn muốn làm gì đã.”
Người đàn ông lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương.
. . .
Lam Tinh, thành phố trung tâm của Đế Quốc, sương trắng lượn lờ, nhưng “Thần Hoàn” của nền tảng Siêu Thần lại có thể quay được rõ ràng hình ảnh bên trong thành phố, khiến cho các chủng tộc trong vũ trụ nhìn thấy được hình ảnh thành phố hết sức quen thuộc.
Sự xuất hiện của quân đoàn khỉ khiến trăm vạn sinh linh ở đây đều kinh ngạc đến ngây người.
Đặc biệt là bọn chúng đều mặc áo giáp siêu văn, quả thực là quá vô lý.
Trên Tu La Vương Tọa, ánh mắt Cố Trường Khanh sâu xa nhìn xuống toàn trường.
Dưới bậc thang của Vương Tọa có bốn người đang đứng, lần lượt là Thao Thiết mặc áo giáp Cửu Long Kéo Quan, Chu Tước mặc áo giáp Chu Tước Vương, Triệu Phong mặc áo giáp Viêm Long Vương, Trương Hổ mặc áo giáp Ma Hoàng Hổ. Ngoài Cố Trường Khanh ra, bọn họ đều là những người số một số hai trong số nhân loại mới.
Trương Hổ được dính ánh sáng của Cố Trường Khanh, áo giáp Ma Vương đã tiến hóa tới cấp Hoàng, áo giáp Hắc Hổ tiến hóa tới cấp Vương, thực lực vô cùng mạnh mẽ, đến tối hôm qua mới xuất quan.
“Cố lão bản, cuối cùng ngài cũng đến rồi!”
Tổ trưởng của tổ Long Vương là Diệp Lăng Thiên bay tới, cung kính nói: “Hiên Viên bộ trưởng đã nói, toàn bộ tổ Long Vương đều nghe theo ngài chỉ huy. Cố lão bản, kế tiếp chúng ta nên làm gì?”
Ngón tay được bao phủ bởi áo giáp của Cố Trường Khanh nhẹ nhàng gõ lên tay vịn, không nhanh không chậm nói: “Tạm thời ta chưa có kế hoạch cụ thể, phải tiến vào trong thì mới biết được.”
“Trước khi tiến vào, có vài người ta bắt buộc phải xử lý cho xong đã.”
Lúc nói chuyện, ánh mắt hắn thâm trầm dừng lại tại nơi siêu văn nhân E Quốc đang đứng.
Thân hình Phổ Cách Đản Tư chấn động, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng, ngẩng đầu nhìn qua, cao giọng nói: “Cố lão bản, nếu ta tự sát, ngươi có thể tha cho siêu văn nhân của E Quốc hay không?”
Đứng trước mặt người đàn ông này, ngay cả dũng khí phản kháng gã cũng không có.
Thật buồn cười, trước đây gã còn muốn giết hắn.
Cố Trường Khanh lạnh nhạt nói: “Ta không cần ngươi tự sát, dẫn người của ngươi đi vào dò đường trước đi, nếu ngươi có thể sống mà ra ngoài thì tính sau.”
“Được!”
Phổ Cách Đản Tư không hề do dự, lập tức dẫn theo gần một vạn siêu văn nhân phía sau bay vào thành phố trung tâm.
Từ chối thì chỉ có cái chết, đi vào có lẽ còn có một con đường sống.
Không lâu sau, bọn họ đã biến mất trong tầm mắt của mọi người.
“Không biết bọn họ có thể còn sống mà đi ra không.”
“Hy vọng có thể có một hai người sống sót trở về, chí ít cũng nói cho chúng ta biết tình huống bên trong.”
Trong lúc chờ đợi, hiện trường vang lên không ít tiếng thảo luận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận