Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 67: Tới Cửa Vấn Tội

“Đám người Ma Minh chết tiệt, đúng là chỉ giỏi ngáng đường.”
Trong văn phòng sang trọng ở tầng 36, tòa nhà tập đoàn Bạch Long, có một người phụ nữ ngoài 30 tuổi đang giận dữ mắng, nhìn nội dung bảng báo cáo trong tay xong, cô ta hung hăng ném mạnh xuống bàn, có điều vẫn chưa nguôi được cơn bực tức, cô ta lại gạt tay một cái, đồ đạc trên bàn đều bị hất xuống đất.
Dưới trướng tập đoàn Bạch Long cũng mở nhà xưởng chế tạo thịt hộp, bọn họ vốn đã bàn xong việc hợp tác với F quốc, lấy vật tư sinh hoạt và lương thực làm tiền đề trao đổi.
Sau đó sẽ dùng số vật tư đã trao đổi được bán ngược lại cho người dân Long quốc với giá cao, đồng thời ăn chia tỷ lệ 4 : 6 với F quốc.
Nhưng động thái gần đây của Ma Minh và tam đại tập đoàn dưới trướng bọn họ đang làm xáo trộn kế hoạch của Bạch Long.
Cô nàng trợ lý đứng trước bàn làm việc, thấp giọng đề xuất: “Tổng giám đốc, phía Ma Minh đều lấy giá cả bình thường để bán vật tư và lương thực ra ngoài, hay là chúng ta cũng hạ giá những sản phẩm của công ty xuống, bằng không thì khó mà cạnh tranh được với bọn họ…”
Mặt ngoài vị trợ lý này tỏ vẻ khép nép, nhưng trong lòng thì đang điên cuồng thầm mắng nữ nhân đối diện là súc sinh.
Cô ta ban hành chính sách bán lương thực và vật tư với giá gấp ba lần giá phổ thông để bán ra ngoài, giữa thời buổi loạn lạc khó khăn như này mà vẫn cố ăn chặn từng đồng tiền một trên tay người dân bình thường ngoài kia, hai chữ súc sinh quả thật là mắng không sai!
Liễu Tuyết Hàn gắt gỏng quát: “Hạ cái rắm, ngươi cho rằng chỉ dựa vào chút vật tư kia của Ma Minh mà có thể đủ cung ứng cho người dân trên cả nước chắc?”
“Vâng, ta hiểu rồi. Vậy nếu không còn chuyện gì khác thì ta ra ngoài trước đây.”
“Cút!”
Sắc mặt Liễu Tuyết Hàn cực kỳ âm trầm.
“Súc sinh!”
Thư ký ở trong lòng thầm mắng một tiếng, mặt ngoài thì nơm nớp lo sợ rời đi.
Thấy cửa phòng đã đóng lại, lúc này Liễu Tuyết Hàn mới mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế dựa, suy nghĩ một lát, cuối cùng cô ta vẫn nhấc máy lên gọi cho Chủ tịch.
Điện thoại được kết nối, thanh âm của Bạch Tinh vang lên: “Ta đang tu luyện, có chuyện gì thì nói nhanh lên.”
“Chủ tịch, chuyện là như thế này…”
Liễu Tuyết Hàn báo cáo ngắn gọn lại những chuyện đã xảy ra, sau đó hỏi: “Chủ tịch, ngài thấy thế nào, có nên hạ xuống giá phổ thông để cạnh tranh buôn bán với Ma Minh hay không?”
Bạch Tinh đáp: “Không cần, cứ để Ma Minh nhảy nhót đi, cũng chẳng được bao lâu đâu.”
“Được rồi, vậy ta không làm phiền ngài tu luyện nữa.”
Tút… tút…
Người ở đầu dây bên kia đã cúp máy.
. . .
Những ngày gần đây, Cố Trường Khanh và Ma Minh nhận phải rất nhiều lời chửi mắng nguyền rủa từ đám siêu văn nhân vô lương tâm, lợi dụng tình hình khó khăn mà nâng giá vật tư vô tội vạ. Thậm chí bọn họ còn mở ra một siêu thoại * ở trên Long Võng, chuyên dùng để đăng bài công kích hắn.
Mà người bình thường thì lại vô cùng biết ơn Ma Minh cũng như Cố Trường Khanh.
. . .
“Lâm Thần đâu rồi?!”
Hiên Viên Vương Thụy đi vào văn phòng làm việc của Lâm Thần tại Tổng bộ Liên Minh Siêu Văn.
“Bộ trưởng, Minh chủ đang tập trung tu luyện.” Tô Ấu Vi tươi cười tiến lên nghênh đón, “Gần nhất mọi việc của Liên Minh là do ta xử lý, ngài có chỉ thị gì có thể nói với ta.”
“Thì ra là ngươi!”
Hiên Viên Vương Thụy nhìn chằm chằm đối phương, ngữ điệu nghiêm khắc: “Người dân bên ngoài đang than trời về giá lương thực do các siêu văn nhân bán ra tăng cao đột biến, ngươi không có ý định quản một chút sao?”
“Cái này… Bộ trưởng, rất nhiều siêu văn nhân trong số đó đều là…” Tô Ấu Vi muốn nói rồi lại thôi.
Không cần nghe cô ta nói hết câu thì Hiên Viên Vương Thụy cũng có thể đoán ra được đại khái, sắc mặt ông tối sầm, lạnh giọng chất vấn: “Đây chính là cách mà các ngươi quản lý Liên Minh Siêu Văn? Các ngươi tùy tiện thu nhận siêu văn nhân, bất luận phẩm tính như thế nào hay sao?”
“Hay là nói, chính ngươi và Lâm Thần cũng góp phần tham gia vào việc tăng giá bất chính, dẫn đầu chèn ép sinh hoạt của dân chúng?”
“Các ngươi liệu mà xử lý việc này ngay trong hôm nay đi, nếu như giá cả vẫn không giảm thì ngươi và Lâm Thần lập tức xéo đi, ta sẽ bảo Ma Minh chọn hai vị cường giả khác đến đảm nhận chức vị Minh chủ và Phó Minh chủ.”
Dứt lời, Hiên Viên Vương Thụy không cho Tô Ấu Vi cơ hội thanh minh, ông hừ lạnh một tiếng rồi quay người bước nhanh ra ngoài.
Ông thật sự không nghĩ tới, Liên Minh Siêu Văn mà mình và hai người Long Chiếc Quốc đặt nhiều tâm huyết xây dựng, hóa ra lại là một đống chướng khí mịt mù như này.
Nhìn bóng lưng ông rời đi, Tô Ấu Vi trong lòng cười lạnh một tiếng, “Ma Minh sẽ xong đời sớm thôi, ngươi tỏ vẻ gì chứ, đến lúc đó, để xem ngươi làm sao cầu chúng ta hỗ trợ.”
Trong lòng tuy nghĩ như vậy, nhưng nàng biết, tạm thời trước mắt vẫn phải giải quyết vấn đề lương thực, bằng không dám chắc Hiên Viên Vương Thụy sẽ cho người thay thế vị trí của nàng và Lâm Thần.
Tô Ấu Vi ngồi về bàn máy vi tính, nhanh chóng mở trang mạng Long Võng lên, sau đó vừa cân nhắc suy nghĩ, vừa gõ xuống một đoạn thông báo.
Nội dung:
【 Các nhà xưởng, các tập đoàn sản xuất, các công ty bán sỉ và các cửa hàng bán lẻ chú ý: Ngay lập tức điều chỉnh giá lương thực và vật tư sinh hoạt về giá thị trường phổ thông.
Sau ngày hôm nay, nếu Liên Minh Siêu Văn kiểm tra bất kỳ mà phát hiện có cửa hàng nào vẫn chưa khôi phục giá cả bình thường thì cửa hàng đó sẽ trực tiếp bị niêm phong!
Liên Minh Siêu Văn Nhân thông báo! 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận