Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 222: Vũ Trụ Chi Thành (1)

Vù!
Chốc lát sau, trong quang não của Cố Trường Khanh đã hiển thị toàn bộ hình ảnh.
Trong hình chiếu là khoảng không tối đen vô hạn của vũ trụ, chỉ thấy một con quái vật khổng lồ có hình thể lớn gấp mười lần mặt trời đang bay trong vũ trụ, tốc độ cực nhanh, nơi nó đi qua, những thiên thạch chắn ở phía trước đều bị nổ tung thành ánh lửa.
Vảy cứng bao trùm bên ngoài toàn thân con quái vật này, mỗi một mảnh đều giống như ẩn chứa sức mạnh của một phương sao trời.
Hai cánh của nó che lấp mặt trời, mỗi lần chuyển động đều có thể vượt qua cả một hệ ngân hà.
Cái đuôi của nó không biết dài bao nhiêu, chỉ sợ vừa mới động đậy đã có thể hủy diệt một hệ hằng tinh.
Nó đưa lưng về phía Đế Quốc Chi Nhãn, vì vậy không thể thấy rõ trông nó thế nào.
A Nhĩ Nặc Hàn ngưng mắt nhìn, nói: “Nó… có vẻ thật sự rất gấp, đây là muốn đi đâu?”
Cố Trường Khanh nhàn nhạt nói: “Cứ xem là được.”
Hắn cũng có chút tò mò mục tiêu mà con Tinh Không cự thú này muốn đến.
Nhưng nó không thể dùng trùng động truyền tống, vài ngày có khi cũng không thấy nó dừng lại.
“Lão bản, ta lui xuống trước.”
A Nhĩ Nặc Hàn biết không thể nhìn thấy nơi đến của con Tinh Không cự thú này nhanh như vậy, vì vậy xin phép rời đi, ông ta còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Nếu Tinh Không cự thú không có chuyện rất gấp thì bình thường đều sẽ không chạy đi gấp rút như vậy, vũ trụ sao trời là nhà của chúng nó, đi đến nơi nào thì dừng ở nơi đó.
Đói rồi thì cắn nuốt mấy cái hằng tinh, chính là một sinh vật khá là phật hệ (lành tính, không tranh giành, không chủ động tấn công).
Thế nhưng khi gặp phải những sinh linh khác, bọn nó cũng sẽ không bỏ qua.
Tiền đề của phật hệ chính là không có sinh linh nào lại gần, nó chỉ không chủ động đi phá hoại, ăn cũng chỉ ăn hằng tinh.
Bình thường chúng nó đều rất lười nhác.
Nó gấp gáp chạy đi như vậy, khẳng định là có chuyện lớn.
Nếu không Cố Trường Khanh cũng không để Đế Quốc Chi Nhãn theo dõi nó, tìm Đế Khâm Na Tịch mới là chuyện quan trọng nhất.
Nhìn một lát, Cố Trường Khanh để cho Tiểu Thứ luôn chú ý tới nó, sau đó thì thu lại hình chiếu, đứng dậy đi tới chỗ Lâm Nguyệt Dao.
Đã rất lâu không đi thăm con gái, ba năm nay con bé không hề lớn lên chút nào, linh hồn bị hao tổn, sinh cơ cũng bị hao tổn.
“Chủ nhân, hình như nó đã tới nơi.”
Cố Trường Khanh vừa đứng dậy, giọng nói của Tiểu Thứ đã truyền tới, hơn nữa còn phóng ra hình chiếu lần nữa.
Rống!
Hình chiếu vừa hiện lên đã nghe thấy một tiếng rít gào vô cùng cuồng bạo truyền ra.
Tiểu Thứ vô cùng kinh ngạc nói: “Đó là… Vũ Trụ chi thành?”
Cố Trường Khanh ngồi xuống, chỉ thấy bên trong hình chiếu, Tinh Không cự thú kia đang lơ lửng bên trên bầu trời của tòa thành mà rít gào, tòa thành lớn đến mức không thể nhìn thấy điểm cuối, tường thành màu sắc sặc sỡ, tinh quang điểm xuyết, hoàn toàn không biết bao phủ bao nhiêu vạn dặm trong bầu trời.
Bên ngoài cửa thành, trên một cái đài lớn có vô số thần văn giả của Tây vũ trụ đang tụ tập, số lượng nhiều đếm không hết, giống như đều đang chờ đợi cánh cửa thành thần bí này mở ra.
Nói đúng hơn, con Tinh Không cự thú này đang rít gào với vô số sinh linh đang đứng trên đài.
Sóng âm khủng bố, chấn động khiến các vì sao cũng phải rơi xuống.
Nhưng mà nó không dám tới gần, chỉ dám rít gào từ xa.
Ánh mắt nó dừng trên tòa thành thần bí kia, tràn ngập vẻ kiêng kị.
“Đó là… Tinh Không cự thú?”
“Trời ạ, Tinh Không cự thú kỳ trưởng thành, sao nó lại chủ động tới nơi này?”
“Thật đáng sợ, một tiếng gầm vừa rồi của nó, nếu như không có tràng vực của Vũ Trụ chi thành chặn lại, chỉ sợ chúng ta đã tử thương vô số.”
“Rốt cuộc có chuyện gì, bình thường Tinh Không cự thú sẽ không chủ động công kích mới đúng, vì sao địch ý của nó với chúng ta lại lớn như thế?”
“Theo ta biết, xuất hiện tình huống này chỉ có một lý do, ở đây có ai bắt con của nó, nếu không Tinh Không cự thú không thể chủ động tìm tới đây.”
“Nghe ngươi nói như vậy thì đúng là có thể, rốt cuộc là ai? Là ai chán sống rồi?”
Vô số sinh linh trên đài lớn bên ngoài Vũ Trụ chi thành đều sôi trào lên, may mắn chính là Tinh Không cự thú kiêng kị tòa thành kia nên không dám đi qua, nếu không phần lớn sinh linh ở đây đều gặp phải tai ương.
Cố Trường Khanh thông qua hình chiếu nhìn thấy được thành trì không có điểm cuối kia, nghe Tiểu Thứ gọi đó là Vũ Trụ chi thành, hỏi: “Tòa thành này có lai lịch gì?”
Tiểu Thứ nói: “Tên nó là Vũ Trụ chi thành, cứ cách một tỷ năm sẽ xuất hiện trong vũ trụ, lần trước nó xuất hiện là khi Đế Quốc Lam Tinh chúng ta vừa mới hình thành.”
Cố Trường Khanh tò mò: “Có thể đi vào không, bên trong có cái gì?”
Diện tích tòa thành này bao trùm cả mấy trăm cái tinh hệ.
Cho dù là chiến đế cấp chín mươi chín, cho hắn thời gian trăm năm thì sợ là cũng không thể khám phá hết.
“Chủ nhân, ta cũng không biết bên trong có gì, năm đó Tần Đế đi vào, nhưng mà ông ta không nói, hoặc là cũng không dám nói, ngài thử hỏi ông ta xem.”
Quả thực như lời nó nói, năm đó những sinh linh có thể còn sống đi ra khỏi đó cũng không dám nói với bên ngoài tin tức hoặc bất cứ thứ gì có liên quan đến bên trong tòa thành.
“Không dám nói? Có chút thú vị.”
Cố Trường Khanh bỗng nhiên cảm thấy, Vũ Trụ chi thành này có lẽ có quan hệ với khởi nguyên của Lam Tinh.
Không biết có phải lỗi giác của hắn hay không.
Lúc này hắn liên hệ với Tần Đế vẫn còn đang ở Siêu Thần Cổ Tinh.
Hắn phải hỏi xem, là không thể nói, hay là còn có vấn đề khác.
. . .
Siêu Thần Cổ Tinh, nơi nơi đều thấy máu chảy thành sông.
Xì xì!
Tần Đế mặc Hắc Ngục đế giáp một trăm linh tám tầng, lúc này đang dùng một đao chặt đầu một chiến đế cấp chín mươi chín khác.
Nhưng lúc này, quang não lúc trước Cố Trường Khanh đưa cho ông ta bỗng nhiên gửi tới lời mời trò chuyện.
Tần Đế chấp nhận, nói: “Tinh chủ bệ hạ, có chỉ thị gì?”
Cố Trường Khanh cho ông ta cuộc sống mới, ông ta bội phục người này từ tận đáy lòng.
Cố Trường Khanh nghiêng người dựa vào ghế, châm cho mình điếu thuốc, lạnh nhạt nói: “Thông tin về Vũ Trụ chi thành, ngươi biết được bao nhiêu?”
“Quả nhiên, cứ cách tỷ năm nó lại xuất hiện.”
Tần Đế ngẩn ra, lộ ra vẻ mặt tưởng nhớ.
Cố Trường Khanh cũng không sốt ruột, tiện tay uống một ngụm trà do Tiểu Đoàn Đoàn pha.
“Năm đó khi Vũ Trụ chi thành xuất hiện, ta theo Hoàng Đế tiền bối giết vào trong, bên trong tất cả đều là các loại quái vật cường đại… Bên trong tòa thành này tổng cộng có mười hai chủ thành, mà nực cười chính là, chúng ta dùng lực lượng của toàn vũ trụ mà cũng không thể giết vào được chủ thành thứ nhất, chỉ có thể thăm dò một ít di tích ở bên ngoài chủ thành…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận